1 Ngày tháng năm
"Tóc. . "
Mưa lại đến rồi !!
" Người ta thường bảo: Mưa tượng trưng cho nỗi buồn.
Điều đó thật sự rất đúng.
Khi chia ly, mưa liền xuất hiện
Khi bất hạnh, mưa cũng đổ xuống
Khi đau khổ, mưa lại tuôn rơi
Mưa có mặt khắp mọi nơi, có thể trút xuống bất cứ lúc nào để đè nén, nhấn chìm lòng người trong xót thương" - trích: Câu chuyện ngày mưa
Cả tôi cũng vậy.
2 [1 tuần sau]
Ngày hôm nay, tại gia tộc nhà họ Trịnh đang diễn ra 1 sự kiện lớn- sinh nhật lần thứ mười hai của Trịnh Mẫn Di- Con gái cưng của chủ tịch tập đoàn JS, cũng là đại tiểu thư của nhà họ Trịnh, một gia tộc tại Việt có lịch sử lâu đời.
3 Bài hát kết thúc, mọi người như đang lạc vào kí ức của mình ngày còn trẻ, nhớ lại người bạn thân nhất của mình, bất giác mỉm cười và dành cho người đã hát ấy một tràng pháo tay như sấm dậy.
4 _Chào!!
_. . . -im lặng.
_Tại sao cậu lại ở đây?
_. . . - cậu không trả lời và ngầm bổ sung trong lòng.
"Xem xét cô"
_Này!! Cậu có nghe tôi nói không vậy?
_.
5 "Tình cảm vốn không phải là thứ có thể đo lường. Nếu ta cứ cố mà đi đo chúng, cùng lắm chỉ nhận được cái kết hụt hẫng mà thôi"
___
Màu đen đặc quánh tưởng chừng vô tận đang bao bọc lấy không gian của biệt thự nhà họ Trịnh.
6 Ngày 12 tháng 5
Hải Phòng, một ngày mưa tằm tả. . .
Trong một dãy đất trống vùng ngoại ô thành phố, nơi đây là quà tặng thuộc sở hữu riêng của cô con gái cưng nhà họ Hàn, mang tên gọi từ một loài hoa Majalis*
*Hoa linh lan>>>Hạnh phúc mất đi cũng trở về.
7 Trong căn phòng nhỏ xinh xắn, có một bé gái đang say giấc. Trông cô rất mệt mỏi, da xanh xao không còn chút máu, làn môi khô khốc tím ngắt.
8 10 năm sau
Italy, trụ sở chính S. O-Tổ chức mafia đứng đầu Ý.
Thời điểm 4:00 a. m
====Reng====
Chuông tập trung reo lên như một lời nhắc nhở, hơn năm ngàn người đã thức dậy và bắt đầu chạy bộ 50 vòng quanh sân huấn luyện.
9
"Lâu đài Singai"
Một vẽ đẹp tuyệt đối, với sự nguy nga và rộng lớn bậc nhất, nó vốn là trang viên của vị lãnh đạo tối cao S. O và đương nhiên ít ai biết đến điều này ngoài những người trong tổ chức.
10 "Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh. Họ sinh ra để in dấu lại trên mặt đất, in dấu lại trong trái tim người khác. "
Vẫn nghĩ mỗi người sinh ra điều có số mạng phải thực hiện.
11
Cái gì cũng phải tới hồi kết. Trước khi tiệc tàn cô nói:
"Thật xin lỗi khi khiến mọi người phải dây vào. Đây tuy là thù riêng của tôi nhưng bằng một thuyết nào đó nó cũng là thù chung của S.
12 "Con người thường không nhớ gì quá lâu, vậy vì cớ gì mà nỗi đau luôn xuất hiện hành hạ tôi từng ngày. . . "
Tại sân bay Tân Sơn Nhất, một cô gái cao đeo 1 chiếc kính đen bản to che khuất cả nửa khuôn mặt.
13
Bạn trẻ Việt Nam có câu:
"Cái đẹp đè bẹp cái xấu"
Con người thường phân biệt đối xử với người khác dựa trên vẻ bề ngoài của họ, nhan sắc là một phần của nền tảng tạo ra sự bất bình đẳng, phân biệt giới tính, hoàn cảnh gia đình trong xã hội.
14 Thời điểm 11:00 AM
Reng Reng ====>> Giờ ra chơi, giờ ăn cơm tén tèn ten (^_^)
Nhẹ nhõm!!
Đây là cảm xúc của toàn thể học sinh và giáo viên lớp H2.
15 Thời điểm 3:00 Pm
====Reng Reng====
Chuông hết giờ vang lên kéo cả lớp về thực tại. Hỡi ôi ông trời thật biết trêu người, lớn từng này tuổi mà còn phải đè đầu học Lịch Sử.
16 Trường NAVEEN vốn là một kiến trúc trang trọng và độc đáo, giờ đây thêm bí ẩn hơn khi khoát lên mình tấm sa mỏng tối màu của màn đêm. . .
Tại đây, một câu chuyện mới được viết ra.
17 Lời này vừa ra, bầu không khí lập tức căng thẳng , hai đương sự không có hành động gì cứ nhìn nhau chăm chăm tóe lửa chả bù với trên khán đài. Những người đam mê và tìm hiểu sâu môn vận động này thần sắc ngưng trọng, họ vừa nghe thấy cái gì?
Đứng đầu kỳ trước?
Quyền Anh?
Gassiev?
Denis Gassiev??
Một truyền mười, mười truyền trăm.
18 [KTX H2]
Trước mắt hiện lên cảnh van lơn của một người phụ nữ trước họng súng, xung quanh là những cái thây người chất đầy trên chiếc Piano màu bạc.
19 Xin chào, hiện t/g đang ôn thi nên sẽ tạm dừng việc đăng truyện
Mình xin lỗi vì thông báo cập nhật cứ hiển thị lên trang đầu. Mình đã xem xét những lần góp ý của vài độc giả và quyết định chỉnh sửa.
20 "Cô gái nhỏ, tay cô lại bẩn thêm rồi. Cô và mẹ của cô, hạnh phúc không? Bẩn đến thế này, vui không?"
Giọng nói ấy cứ ong ong trong đầu khiến Thiên Lam bừng tỉnh khỏi giấc ngủ dài.