1 - Á!!!! Chuột kìa!!!!!!!!
- Ái Lạp! Thôi ngay!!
- Ôi!! Sao nồi canh cháu đang nấu lại có chiếc tất thế này!!??
- Ái Lạp! Cháu có thôi ngay không thì bảo!?
- Mọi người cứ dọn tự nhiên, không cần khách sáo đâu - Nó ngây ngô trả lời
- Ái Lạp, đứng lại ngay!!!!!
Nó - Tên Trịnh Gia Ái Lạp.
2 Rồi cũng đến ngày khai giảng năm học mới. Vì vừa mới vào năm học mới nên không phải mặc đồng phục, vậy là nó mặc nguyên cả một cây đen từ đầu đến chân, nhìn như xã hội đen đến làm loạn.
3 Ngồi chơi game thêm một lát sau, nó dáo dác nhìn xung quanh, thấy mọi người có vẻ đã vô lớp hết rồi nên nó cũng đứng dậy vô nhận lớp luôn.
Chả biết từ đâu chui ra một con sâu 3 gang – là ông Trịnh, cứ dính sát lấy nó không đi.
4 - Ôi! Người đâu đẹp trai dễ sợ luôn á!!
- Bạn trai tui đó!!
- Phét vừa vừa thôi đuy!!!
Nó vẫn ngủ gà ngủ gật, mặc dù cả lớp reo hò kinh khủng đến nỗi 16 lớp trong toàn trường đều bị vỡ kính cửa sổ, cửa ra vào, nói chung là có cái kính nào cũng đều vỡ hết sạch.
5 Cuối cùng sau nhiều vất vả, lớp tụi nó mới được ngồi học yên ổn và tuyệt vời hơn nữa là còn đúng 2 phút cho tiết đầu. Haizzz, quả thiệt là một năm học mới đầy kỉ niệm đẹp.
6 - Thằng thối thây!! Để xem hôm nay mi có về được nhà an toàn không!!
- Tao đâu nhớ là tao đã động chạm đến lũ chó tụi mày nhỉ?
- Sắp chết đến nơi rồi mà còn to mồm hả?
- Mấy chị đại này nóng tính ghê nhỉ
Nó cố ý khiêu khích lại, vốn dĩ không muốn dây dưa tới lũ này nhiều.
7 * Kính. . . Koong *
Ba nó chạy ra mở cửa cho khách. Vẻ mặt tươi cười, hớn hở, ba nó chào hỏi
- Chào anh Hàn, chúng ta vào nhà nói chuyện nhé!
- Rất vui được gặp, anh Trịnh
- Mời vào mời vào!
- Chào bác
Một thằng nào đó lên tiếng chào hỏi
- Phong đấy hả con!? Vào nhà đi!
- Làm phiền
Hắn lạnh lùng lên tiếng
Ba nó đang niềm nở tiếp khách thì nó trong bộ váy hồng nữ tính bước ra ngoài.
8 - Nếu mẹ không biết thì thôi vậy!
Nó lại về với khuôn mặt mèo con nói với mẹ nó.
- Híc híc, Ái Lạp, con phân biệt đối xử!!!
Ba nó dẩu mỏ lên dỗi.
9 - Cứ kể ik!!!
- Thôi, con mà kể lại tức quá mà chạy đi tìm hắn ta tính sổ thì chết!!
- Hix. . .
Ba nó ủ rũ
- Nhưng con kể chuyện khác cho!!
- Thôi, Ái Lạp à, con cứ ăn cơm xong thì kể sau cũng được.
10 Min cần động lực để viết tiếp a
~~Mọi người ủng hộ nhiệt tình vô cho Min nhoa!!!
- > Một cô bé ngây thơ vô ( số) tội đang cầu mọi ngừi ủng hộ nek, thương chưa!!?? ( Min đó!!)
Sau kì thi này, Min sẽ quay trở lại và lợi hại hơn xưa!!
Min đang rất phân vân xem có nên cho chúng nó ( nó và hắn) học chung lớp k nhỉ?? Hừm hừm, thiệt là khó lựa chọn quá uy
~~Sắp có sự xuất hiện của một nhân vật mới, là phản diện hay chính nghĩa!! ( Ôi, nghe sao vĩ đại quớ!!)
Đọc mà chỉ lướt qua, không để lại cmt là Ái Lạp nhà ta sẽ đá bay các " mi " lên chín tầng mây đấy, nghe chưa mấy cưng!!??
Hừm hừm, sao thấy Min thiệt có năng khiếu dọa người ta mà!! Hí hí, có triển vọng!! * Gật đầu tự đắc *
( Ái Lạp: DM, có thời gian viết mấy cái thứ lôm côm ba lăng nhăng này sao không chịu ngồi viết tiếp truyện đi má!!??)
( Min: Hix hix, mún lém chớ, nhưng hổng có động lực!!)
( Ái Lạp: Thế cái động lực viết cái này lôi đâu ra??)
( Min: Lôi từ cái gọi là IQ vô cực của Min ta đây nè!!)
( Ái Lạp:.
11 Trên đường nó và cậu đi vô lớp học. . .
- Nè nè, nghe nói lớp mình có lính mới đấy!
Cậu nói với nó.
- Thiệt hả? Không biết là nam hay nữ đây ta!?
Nó tò mò
- Ừmm.
12 Hết tiết học, cả lớp lao ra ngoài chơi. Nó và nhóc cũng đi quậy cho ngôi trường này đỡ nhàm chán chút. Dù gì cũng là trường chuyên, nề nếp học sinh rất rất ngoan ( À, xíu nữa thì quên, ngoan chỉ là ngoan đám có tài năng mới vào được trường thôi, chứ còn đám con ông cháu cha thì.
13 Nói là "nó gặp phải một rắc rối lớn" thôi chứ thực ra rắc rối này đều là do nó tự dưng đi lo chuyện bao đồng và cái tật xấu "mồm nhanh hơn não" nên mới dính phải đấy chớ!
Trên đường đi về nhà, nó có đi qua một con hẻm nhỏ, ít người qua lại.
14 Nó sợ hãi chạy về nhà. Mà đến chính nó còn không thể nào hiểu nổi tại sao lại xuất hiện sự sợ hãi này nữa. Nó chỉ cảm thấy rất quen thuộc pha lẫn sự sợ hãi khi đứng đối diện với đôi mắt lạnh lẽo và nguy hiểm của cô gái kì lạ ấy.
15 Trong lúc nó vui vẻ đến kì lạ là thế thì phía nhóc thiệt là một mớ rắc rối
Trên một con tàu điện ngầm dành riêng cho khách VIP:
- Tình hình hiện tại thế nào?
Một cô bé xinh xắn nhưng đôi mắt lại vô cùng lạnh lẽo đang nói chuyện điện thoại với đàn em.
16 Nhóc rời khỏi căn cứ, ra ngoài. . .
- Đại sư huynh, huynh đang ở đâu?
Nhóc gọi điện gọi Đại sư huynh - Phong Kiêu
- Tút. . . tút. . .
Không ai nhấc máy
- Đệch mợ! Vẫn như trước!
Nhóc chửi thầm thì có ai đó bước ra
- Xong rồi?
Ahihi, là Phong Kiêu!!
- Vâng! Huynh có chuyện gì không?
Nhóc vui vẻ hỏi
- Thời hạn 5 năm.
17 Nói chương sau sẽ rõ thôi, chứ chả có gì bí ẩn cả đâu!
Nó với nhóc đến nơi, lập tức đám fan của 2 đứa này kéo đến như lũ lụt
Nhưng lần này, không phải đa số toàn nữ như lần trước nữa, mà nam cũng chiếm lượng không nhỏ nha
~Giờ mới biết, chúng nó bẻ cong người khác cũng giỏi quá đi chứ
- AAAAAAAA!! Ái Lạp, Khánh Phương!!! Đập zai quá ik!!!
Mấy cô gái hò hét như điên
- Chết mất thôi!! Người đâu đẹp trai dễ sợ!!
Cô gái khác lên tiếng
- Thằng nhóc Khánh Phương, đi chơi với tụi này không?
Đám con trai reo hò
Nhưng ngoài mấy lời reo hò khen ngợi thì cũng có những lời mắng nhiếc ghét bỏ, chẳng qua bị lũ fan kia cướp hết đất diễn thôi!
- Hừ! Chỉ là hai thằng nhóc hư đốn thôi mà! Có gì ghê gớm đâu chứ!
Một học sinh nam lên tiếng, giọng uất ức.
18 Thôi chết bỏ mọe ròi, kiểu này ngày mai rút đơn rời khỏi lớp quá!
Nghe cái câu nói này, thằng ngu cũng biết ai là học sinh mới của lớp
Ngoài hành lang.
19 Ra chơi, anh chạy đi tìm hắn để… bắt hắn kí giấy cam kết với nội dung: " Hứa sẽ chơi game với anh một tuần! "
Nó với Long thì chạy xuống can – teen để mua đồ ăn.
20 Hết tiết, nhóc kéo nó với Long xuống mua đồ ăn. Nhóc không đói nhưng vì hồi nãy dùng hết năng lượng để tiêu thụ cái tiết học của bà cô kia rồi nên cần phải "sạc điện" thêm mới sống được.