21 Đông Phương Dật Văn có chút sốt ruột, hắn không muốn để cho cơ hội biến mất như vậy, nhưng đường đột hỏi tên của người ta cũng là rất mạo muội, cứ như là côn đồ cản đường vậy.
22 Thứ hai, buổi sáng 8 giờ, Mạnh Phi Vũ mang Tử Uyên ra ngoài. ……Học viện hoàng gia, học viện quý tộc nổi tiếng nhất nước , các con của các nhân sĩ thượng lưu cơ hồ đều là tốt nghiệp trong trường học này, cho nên, nó là trường học thu phí cao nhất cả nước.
23 “Làm sao vậy?” Mạnh Phi Vũ nhìn Tử Uyên. “Cái…này…. bút…” Hắn không biết dùng a! “Dùng như vậy. ” Mạnh Phi Vũ tiến lên, đưa Tử Uyên cầm bút, bàn tay nhỏ bé của mình cầm bàn tay lớn của Tử Uyên , sau đó chỉ Tử Uyên cách dùng.
24 Học viện hoàng gia mỗi một tòa kiến trúc đều vẽ hình người xinh đẹp , mỗi một tòa kiến trúc cũng có một phong thái đặc biệt , mà tòa nhà của hệ Âm Nhạc, nơi tràn ngập nghệ thuật này, càng có lối kiến trúc nghệ thuật bắt mắt nhất.
25 “Trời ạ, thiên tài a, trò thật là thiên tài, tôi học đàn cổ bốn mươi năm, cho tới bây giờ chưa từng nghe qua tiếng đàn có cổ vận( phong cách xưa) như thế , lại không nghĩ rằng hôm nay sẽ có phúc khí như vậy, thật sự không nghĩ tới a.
26 “Tử Uyên bạn học, anh rất tuấn tú a, anh là con lai sao?” Một nữ bạn học nhìn Tử Uyên hỏi. Tử Uyên lắc đầu, hắn không biết con lai là cái gì. “Tử Uyên, Tử Uyên, tên của anh rất cá tính a, tôi chưa từng nghe qua.
27 Thời gian qua rất nhanh, trong nháy mắt đã trôi qua 8 ngày, đến ngày 1 tháng 5, cũng chính là ngày hội tụ của hội độc thân. Bình thường đều là 12 người, bất quá, lần này có thêm một người, bởi vì Tử Uyên nghỉ tiết lao động cũng bị Mạnh Phi Vũ dẫn theo lại đây.
28 Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên trở lại nhà, dùng xong bữa tối liền ngồi cùng một chỗ xem TiVi. Bởi vì là ngày mồng một tháng năm cho nên hai người đều được nghỉ định kì.
29 Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên đi đến, người phục vụ mang theo kinh ngạc cùng thần sắc cổ quái mang hai người vào phòng. “Vị tiên sinh , tiểu thư này, các ngài muốn dạng phục vụ như thế nào ?” “Phong.
30 Tiên sinh, có chuyện gì muốn cần ta hỗ trợ sao?” Một bồi bàn đã đi tới, hỏi Tử Uyên. Tử Uyên mặt không chút thay đổi nhìn người kia liếc mắt, lắc đầu.
31 Đối diên khách sạn Âu Á, một chiếc xe thể thao màu bạc đỗ tại đó. Mạnh Phi Vũ ngồi ở trong xe, theo vị trí này nhìn ra, vừa vặn có thể nhìn thấy cửa lớn của khách sạn Âu Á.
32 “Chúng ta đi ra ngoài. ” Sau khi dùng “bữa trưa sớm”, Mạnh Phi Vũ thản nhiên nói, là đề nghị, cũng là quyết định. “Ta thay quần áo. ” Tử Uyên thực tự nhiên đứng dậy thay quần áo.
33 Buổi chiều khi tan học, Tử Uyên đi ra từ cổng trường như mọi khi, liền thấy xe Mạnh Phi Vũ đậu phía đối diện, bên cạnh xe nàng còn có một chiếc màu đen mang dòng SL722, tuy rằng không phải loại mới nhất, nhưng là số lượng phát hành toàn cầu rất ít, được rất nhiều người yêu thích, nghe nói hiện tại trên thị trường là hơn năm trăm ngàn, từng được phong mĩ danh là “Vương tử xe đua”…… Tử Uyên đi qua, Mạnh Phi Vũ cũng từ trên xe đi ra ngoài.
34 Nàng không cần làm như vậy, nàng làm cái gì căn bản là không cần nói với hắn, hắn chỉ cần nàng còn có thể trở về là tốt rồi“Nàng đợi chút, ta tưởng rằng nàng không trở lại, cho nên đồ ăn có chút lạnh, ta đi hâm nóng liền.
35 Tan sở , Mạnh Phi Vũ hướng bãi đỗ xe đi đến, chung quanh cũng có rất nhiều người tan sở như nàng, nhưng là đều cùng Mạnh Phi Vũ bảo trì khoảng cách nhất định.
36 “Oa, mau nhìn, là Anja Kỳ hệ văn học Trung Quốc, nàng thật sự thật khá a…… A, bạn mau nhìn mau nhìn, bên người nàng cư nhiên là trưởng phòng thể dục bộ môn gra-phit, bọn họ thế nhưng cùng một chỗ……” Một người nữ sinh chỉ vào một đôi giữa cửa kinh ngạc nói.
37 “Trời ạ, là bạn ấy, không nghĩ tới lại khéo như vậy a, trước kia chưa bao giờ tham gia loại tụ hội này, thế nhưng chúng ta lại ở chỗ này gặp nhau, bạn xem, bạn ấy với bạn thật giống nhau nga, bên người bạn ấy cùng với tiểu nam nhân vẻ mặt như ánh mặt trời kia hẳn là sinh viên ở đây đi, thật sự là không nghĩ tới chúng ta ba người thế nhưng còn có thể có sở thích như vậy nha, hắc hắc, ta nhất định phải đi đón tiếp một chút……” Lam Nhược Lâm một bên cười gian một bên đứng lên hướng cửa đi đến, Cổ Hạo bất đắc dĩ lắc lắc đầu, theo nàng rời đi.
38 “Các vị lão sư, các vị đồng học, còn có các bằng hữu đến từ bên ngoài, thật cao hứng các ngươi có thể tới học viện hoàng gia tham gia yến hội thường niên chúc mừng ngày quốc tế thiếu nhi, hiện tại ta tuyên bố yến hội chính thức bắt đầu, mọi người có thể tận tình thưởng thức các tiết mục chúng ta đã chuẩn bị, ta cũng hy vọng mọi người có thể có một buổi tối thật vui vẻ.
39 Bình thản cùng kích tình là có thể cùng nhau dung nhập vào cuộc sống. Cuộc sống của Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên chính là như vậy, hai người cùng một chỗ thường nói rất ít, nhưng là, hai người lại đồng thời tản ra kích tình giống nhau, không khí yêu thương càng ngày càng quay xung quanh hai người, thế nhưng, có thể là ông trời còn cảm thấy hai người bọn họ ngẫu nhiên kích tình còn chưa đủ kích thích, cho nên, lại cho bọn họ một kinh hỉ lớn hơn nữa.
40 “Tử Uyên, anh mang thai ?” Mạnh Phi Vũ biểu tình lạnh như băng tựa nhưng lại có vết rách, tựa hồ có thể nghe được thanh âm gì đó vỡ tan. “Ta không xác định, nhưng là ta biết ta không có bị bệnh, hơn nữa dấu hiệu của ta cũng rất giống khi mang thai.