21 Sau khi nói chuyện điện thoại với bà Hoàng xong, cảm xúc của mọi người gần như đã hơi lệch đi. Thời đại đổi khác, trước đây chưa từng có loại yêu quái nào có ý niệm muốn thanh toán không đội trời chung với con người.
22 Nhan Phúc Thụy gọi điện thoại cho Tần Phóng thông báo ngoại trừ Thẩm Ngân Đăng ra thì đoàn người đã đến Thanh Thành đông đủ, im lặng chờ đến buổi “thịnh yến” ngày mai.
23 Yêu quái khác?
Gần mấy chục năm, yêu quái gần như là tuyệt tích nhưng cũng không phải là không có. Mỗi ngày cả thế giới đều có người kêu gào thấy được UFO, thủy quái, thuyền ma thì xuất hiện một con yêu quái cũng chẳng có gì lạ.
24 Tần Phóng như lạc mất hồn vía trở về phòng, Tư Đằng vẫn còn ngồi nhìn vào trong kính. Thoạt nhìn cô như đã khôi phục lại bình thường, nghe thấy âm thanh cũng không quay đầu lại, thờ ơ hỏi một câu: “Đuổi theo à?”
Tần Phóng do dự một chút: “Trốn rồi.
25 Đêm đó Nhan Phúc Thụy đã thành công đánh vào nội bộ “kẻ địch”. Ông không có nhà để về là thật, lại thật thà không biết gì cả, trời sinh đã là nhân tài nằm vùng, bất kỳ ai cũng không nghi ngờ ông.
26 Skip to contentTrang chủLiên HệTruyện DịchBán Yêu Tư Đằng | Vĩ NgưBầy Hạc – Scotland Chiết Nhĩ MiêuHòe Viên | Tổng Công Đại NhânHuyết Mạch Phượng Hoàng | Tố Niên Cận Thời (Xuất bản)Bán Yêu Tư Đằng Q3.
27 Tên họ không giống, quê quán không giống, lúc trước chưa từng gặp gỡ, cũng không phải là chị em song sinh. Phân tích theo bất cứ góc độ nào, Thẩm Ngân Đăng và Trần Uyển đều không thể có liên quan gì đến nhau hết.
28 Tần Phóng nhấn mạnh với Tư Đằng không dưới năm lần rằng: Nhà tôi đời đời đều ở Hàng Châu, ba tôi, ông nội tôi, ông nội của ba tôi, ai ai cũng nề nếp, cao lắm chỉ đi du lịch đến Thượng Hải, chưa bao giờ đến Thanh Thành.
29 Tần Phóng sầm mặt: “Thời đại đó, tướng mập là gia cảnh giàu có. ”
“Vậy ai mập nhất là có thể làm hoàng đế rồi, nói theo cậu thì chỉ có heo mới làm hoàng đế được thôi.
30 Hơn nửa đêm, Nhan Phúc Thụy gọi hết mọi người trong khách sạn dậy. Ông rất sợ, tay chân run rẩy, lời nói không mạch lạc: ” Không thấy thằng nhóc, không thấy thằng nhóc.
31 Lần trước gặp mặt Thẩm Ngân Đăng đã khiến Tư Đăng không vui lắm, lần này Tần Phóng cũng không muốn giấu cô liền đưa điện thoại cho cô xem: “Tôi nên đi hay không?”
Tư Đằng cầm điện thoại nhìn: “Chắc là cô ta muốn nghe ngóng phản ứng của tôi thôi.
32 Kim Hoàng Triều là khách sạn bốn sao duy nhất tại huyện Li, kế bên khách sạn là một nhà hàng có tên “Đảo Dừa”. Rõ ràng huyện Li không nằm ven biển, ngay cả một cây dừa cũng không có vậy mà còn cố đặt ra cái tên này.
33 Tần Phóng thuê một chiếc xe ở Quý Dương, chạy một mạch theo hướng Đông Nam đến địa chỉ mà quan chủ Thương Hồng đưa cho. Ban đầu là chạy qua đường phố sầm uất, sau khi qua khỏi thành phố Khải Lý lúc chính thức bước vào châu tự trị Kiềm Đông Nam của dân tộc Miêu, dân tộc Động thì trở thành đường núi ngoằn ngoèo.
34 Ban đầu thấy đám người An Mạn ra khỏi khách sạn, Đơn Chí Cương chỉ định đi theo xem sao. Tần Phóng gọi điện thoại cho anh ta, bảo anh ta điều tra Triệu Giang Long, lại không chịu nói rõ nguyên nhân, anh ta cũng biết điều không hỏi.
35 Tư Đằng nhặt điện thoại di động lên, yên lặng đưa cho Tần Phóng.
Tần Phóng cầm lấy điện thoại trong đầu rối như tơ vò, tiếng nói run run: “Tư Đằng, tôi muốn lập tức trở về một chuyến.
36 Lúc lái xe rời khỏi bản người Miêu trời đã tối đen, các nhà sàn lần lượt sáng đèn tựa như những ánh sao rải khắp núi đồi. Nhưng chỉ rẽ qua một đoạn đường núi là sẽ không còn thấy gì nữa.
37 Trên đường đến bệnh viện, Tần Phóng dặn dò tài xế taxi dừng lại ở cửa hàng vàng bạc đá quý ven đường một chút, nói là có việc vào đó. Lúc đi ra, ánh mắt Tư Đằng liếc nhìn qua tay phải của anh, cười cười đầy ẩn ý.
38 Tần Phong hỗ trợ y tá đăng ký di vật, sau đó đưa di thể đến nhà xác giải quyết thủ tục lãnh xác. Nhưng theo quy định, anh và An Mạn chỉ là quan hệ tình nhân không thuộc trực hệ, thủ tục chứng tử vân vân đều cần người nhà ra mặt.
39 Trên đường về nhà cũ, Tần Phóng do dự nhiều lần mới nói tin tức của Thiệu Diễm Khoan cho Tư Đằng biết. Tư Đằng rất bình thản, chỉ hỏi một câu: “Bà vợ ba?”
“Bà vợ ba.
40 Tần Phóng chưa hề nghĩ đến vấn đề này. Ông cố và bà cố trong mắt anh là hai người già đã qua đời vô cùng bình thường. Lẽ nào bọn họ cũng có bí mật, mà bí mật này còn liên quan đến Tư Đằng sao?
Không thể tưởng tượng nổi, có thể nói là hoang đường.
Thể loại: Đam Mỹ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 15