261 " Sao có thể ?"" Lâm Lôi đại sư cùng Hắc Đức Sâm đại nhân ……"……Vô số người xem hoàn toàn rung động, hai đại tuyệt thế người mạnh cũng chiến đấu đến nước này ,.
262 Hắc Đức Sâm, Lâm Lôi sắc mặt đều tái nhợt, trận đại chiến này, hai người đều bị thương không nhẹ, hơn nữa đều là nội thương. Hai đại tuyệt thế cường giả gật đầu nhìn nhau một chút, lập tức Hắc Đức Sâm không chào hỏi những người khác,trực tiếp đằng không bay về phương đông, hóa thành một hắc điểm mơ hồ, biến mất tại phía chân trời.
263 “Hoa hoa…” Lâm Lôi cảm giác được ở sâu trong lòng đất, nham thạch nóng cháy đang chảy xuổi. “Hô hô…” Lâm Lôi cảm giác được sự thay đổi của làn gió trên bầu trời, trời cao gió rất mạnh, bất quá gió trong phủ đệ ở đế đô lại ít hơn nhiều.
264 "Sau khi đệ đệ thành hôn , ta xuất phát đi hỗn loạn chi lĩnh, có ba khắc năm huynh đệ bọn họ hỗ trợ, mọi chuyện đều đơn giản hơn. " Lâm lôi trong ánh mắt lóe ra quang mang.
265 "mở cửa!"Lôi nặc cùng một đám người không ngừng rống vang giận dữ, địch nhân tổng cộng mới có ba trăm. Trong thành có chừng mấy vạn đại quân, sợ cái gì? Một đường liều mạng trùng sát trở về đến đây, Lôi nặc còn tưởng rằng cái mạng nhỏ ắt được bảo vệ , nhưng bây giờ …….
266 Kiều an bệ hạ Lâm lôi thanh âm băng lãnh trầm thấp vang lên, ánh mắt sắc như dao nhìn thẳng Kiều An bệ hạ. Kiều An bệ hạ giờ phút này cảm thấy toàn thân phát lạnh.
267 Bá tước phủ bất luận kẻ nào cũng không dám quấy rầy. Đình viện môn đóng chặt, Lâm Lôi ngồi tại bàn thạch, trên bàn lúc này có một bình rượu, hai cái chén, một chén của Lâm Lôi, còn có một chén ở phía đối diện nhưng không có một bóng người.
268 Báo cừu cái gì?“Không đúng!” Lâm Lôi trong nháy mắt liền hiểu được, cái chết của lão Tứ, đích xác oan khuất. Lâm Lôi kéo tay Da Lỗ: “Da Lỗ lão Đại, tĩnh táo kể cho ta tường tận mọi chuyện.
269 Lâm Lôi đã có phần hiểu đượcLuyện hóa Thần cách cũng cần có điều kiện. Không đạt tới Thần cấp sợ rằng chỉ có thể luyện hóa hạ vị Thần Thần cách. Đám cường giả dị vị diện này tại sao lại hạ xuống Ngọc Lan đại lục vị diện, ở đây mà chém giết?” Lâm Lôi cẩn thận dò hỏiVũ Thần nhìn thoáng qua hắn: “Điểm ấy ngươi không cần biết.
270 Kiều An bệ hạ đôi mắt đột nhiên mở ra. “Truyền lệnh xuống, để Cơ Phất hầu tước đến trung ương hành tỉnh gia nhập Cổ Khắc Tư quân đoàn, để cho Lôi Sắt quân đoàn trưởng an bài cho hắn một chức vụ không nhàn đi, nếu không có chuyện gì đặc biệt, không cho phép Cơ Phất về đế đô”.
271 Lâm Lôi cũng từ Da Lỗ mới biết thi thể của Lôi Nặc đã bị địch nhân mang đi, lúc này vô luận như thế nào cũng phải đưa thi thể của huynh đệ mình trở về, bất quá trước hết Lâm Lôi cần tới Ni Nhĩ thành một chuyến, dù sao chuyện Lôi Nặc ngày đó, người rõ ràng nhất chính là người cầm đầu Ni Nhĩ thành.
272 Lúc này trái tim Lâm Lôi thình thịch, thình thịch đập rất nhanh, có kinh hãi, có khẩn trương, khó có thể tin, có hưng phấn, có sợ hãi…. Các loại tâm tình trong nhất thời dũng mãnh lao vào lồng ngực Lâm Lôi, hắn lúc này chỉ có thể chờ mong nhìn tên quan quân La Áo đế quốc trước mặt.
273 Song…Bây giờ đã là ngày thứ 3 trên thuyền, lúc này một tên hỗn đản vừa mới ngược đãi một người nô lệ đến chết, ném thi thể xuống sông Ba Nại. Lôi Nặc nhìn bên ngoài qua song sắt cửa sổ, một người trông cường tráng, thi thể dính đầy máu bị ném vào sông Ba Nại, một nhân mạng, chỉ vang lên một tiếng ‘Ùm’ mà thôi.
274 “Bì Nhĩ, cuối cùng ngày mai đã tới tỉnh thành, đến lúc đó nô lệ bình thường được đưa đi, chúng ta cũng có thể đi ra ngoài sảng khoái một chút. Cuộc sống quỷ quái này, ngày nào cũng ở trên thuyền.
275 Suốt sáu ngày sáu đêm, một tuyến xung quanh thành trì Lâm Lôi đều đã tìm hết. Nhưng mà…Căn bản không tìm thấy Lôi Nặc. …………. “Lâm Lôi đại sư, xin người cứ yên tâm, Đạo Sâm thương hội chúng ta một khi phát hiện ra Lôi Nặc thiếu gia, nhất định sẽ lập tức đưa Lôi Nặc thiếu gia an toàn trở về.
276 "Thời tiết nơi này thật là quỷ quái, mặt trời vừa lên cao đã nóng như thiêu như đốt, còn vừa tắt nắng thì đã lại lạnh thấu xương. " Một đại hán mặc một bộ khải giáp rách nát, đang thấp giọng chủi rủa, bên cạnh hắn còn có chín tên đồng bạn.
277 “Cũng gần tiến vào được địa giới của Hỗn loạn chi lĩnh. ” Bản thân Lôi Nặc cũng không biết rõ mình đã đi được bao xa, liên tục mười mấy ngày liền Lôi Nặc đều trốn chạy nơi hoang vu hẻo lánh, không một bóng người, cho dù có nhìn thấy thành trì lớn ở xa xa cũng không tiến vào.
278 Tóc bạc ngắn, khiến cho người trước mắt càng thêm vẻ sắc bén lão luyện. Trường bào xanh nhạt khoác trên mình bị gió thổi phần phật khiến cả người trông vô cùng phiêu lãng, phóng dật.
279 Địch Lỵ Á khoác trường bào làm bằng lông trắng trên mình, đứng ở sau khung cửa lặng lẽ ngắm nhìn trời đất bên ngoài ô cửa sổ. Phía sau nàng là 2 con ma thú, chính là Đại địa chi hùng ‘Cáp Đốn’ và Cuồng lôi tật phong ưng ‘Cáp Lôi’.
280 Từ khi còn học trong học viện, Lâm Lôi đã biết rằng Địch Lỵ Á có cảm tình với hắn. Hắn biết, Địch Lỵ Á vẫn luôn chờ đợi hắn nói ra, nhưng sau khi mối tình đầu thất bại đã để lại trong lòng Lâm Lôi có một vết thương, khiến hắn không tài nào mở miệng được.