1 Chương 1
Nơi đây vốn là một mật thất dùng để biểu diễn. Trung tâm mật thất là một sân khấu lớn – nơi huấn luyện sư “dạy dỗ” sủng vật, tứ phía là khán đài dành cho khách xem biểu diễn.
2 Chương 2
‘Vất vả. ’
Phòng nghỉ, một vị huấn luyện sư vui vẻ chào mọi người, Cực Lạc liếc hắn một cái, bất mãn nói:
‘Sau này không được tự ý sắp xếp biểu diễn nếu ta không đồng ý, tuy rằng đêm nay nô lệ phản ứng tốt, bất quá ta đã sớm chọn được con mồi, ngươi như thế suýt chút phá hỏng kế hoạch của ta.
3 BÁCH THẢO CHIẾT
Chương thứ ba
Ngô … Chật quá…. Thật khó chịu a…. .
Cực Lạc cảm thấy thân thể mình tựa như bị cuốn vào một không gian nhỏ hẹp, đừng nói duỗi thẳng người ngay cả hô hấp cũng khó khăn.
4 Chương 4
Huyền Lạc Ngọc
Cực Lạc trong lòng khinh bỉ phẩm vị nam nhân, rõ ràng là hoàng tử lại đặt cái tên của nữ nhân. Hòang đế này đúng là không não.
5 BÁCH THẢO CHIẾT
Chương thứ năm
Không bao lâu, Lạc Ngọc liền quan sát được một hiện tượng thú vị.
Không ít phi tần đến thăm bọn họ. Danh nghĩa là quan tâm hai vị quý phi sinh hạ hoàng tử.
6 BÁCH THẢO CHIẾT
Chương thứ sáu
‘Thất hoàng đệ thật đáng yêu a…. ’
Oa nhi trên giường đùa nghịch Lạc Ngoc, nhịn không được nhéo yêu khuôn mặt trắng nõn của hắn.
7 BÁCH THẢO CHIẾT
Chương thứ bảy
Từ lú Lạc Ngọc hạ quyết tâm tơi nay đã hơn tám tháng. Trong khoản thời gian này hắn không ngừng rèn luyện thân thể.
8 Chương thứ tám
‘Lạc [Dục ] nhi!’
Nhu phi cùng nhã phi đồng thời gọi to, đem đứa nhỏ ngồi dưới đất ôm vào trong lòng, khẩn trương xem xét có bị thương không.
9 Chương thứ chín
Lạc Ngọc biết nói.
Hắn sinh ra được chín tháng, đột nhiên mở miệng hô câu’Mẫu phi’, làm cho nhạc phi vui sướng không thôi.
Đồng thời điều này cũng làm cho nhu phi càng thêm ‘chú ý’ Trạch Dục nhà mình.
10 Chương thứ mười
‘Ngươi gọi phụ hoàng cho ta nghe. ’
Huyền Kì Dịch vươn tay nâng cằm Lạc Ngọc lên, lộ ra một nụ cười. (ác ma)
Lạc Ngọc ngây ngốc nhìn Huyền Kì Dịch, bị hành vi ngoài dự đoán của hắn dọa.
11 Chương thứ mười một
Một năm trôi qua nhanh, thời gian này đối với oa nhi là vô cùng quan trọng, đại khái chính là nghi thức chọn đồ vật đoán tương lai.
12 Chương thứ mười hai
‘Hoàng huynh đợi ta!’
Một hài tử bốn tuổi cố gắng đuổi theo thân ảnh phía trước, đuổi mãi không bắt được, dỗi a.
‘Ô, hoàng huynh khi dễ ta!’
Đứa nhỏ cuối cùng cũng sinh khí, dừng cước bộ cái miệng nhỏ đô đô lên thể hiện bất mãn.
13 Chương thứ mười ba
‘Mẫu phi, mẫu phi!’
Chưa vào đến cửa Thiển Quân liền lên tiếng tố cáo khiến Lạc Ngọc đi sau bất đắt dĩ cười. Hắn thật quá đơn thuần, ngẫm lại nhóm hoàng tử bọn hắn chẳng ai giống Thiển Quân ngây thơ thuần khiết, bọn họ chính là bị quy tắc trói buộc.
14 Chương thứ mười bốn
‘Hoàng thúc có việc cần làm?’
Lạc Ngọc cười sáng lạn, lộ ra biểu tình mong chờ.
‘Không, ta vô sự. ’
Huyền Hoài Cần ôn hòa cười, đối với vị hoàng tử được sủng ái này hắn rất hứng thú.
15 Chương thứ mười lăm
‘Cười đến như vậy đắc ý, làm cái gì xấu?’
Đang ngồi nhớ lại tình cảng ban nãy, âm thầm cười trộm một giọng nam trầm truyền đến làm cho nụ cười của hắn đóng băng trên miệng.
16 Chương thứ mười sáu
‘Vì cái gì như thế khẩn trương?’
Huyền kì Dịch tà mị cười, cắn nhẹ bên tai Lạc Ngọc tựa như có lửa nóng chạm vào vành tai , cổ nhiệt khí làm cho cổ Lạc Ngọc đỏ ửng lên.
17 Chương thứ mười bảy
Màn đêm dần buông xuống, Mào Ngọc điện lại sáng đèn.
Lạc Ngọc cùng Huyền Kì Dịch đang dùng bữa, Lạc Ngọc quần áo hỗn độn, bởi vì buổi chiều bị Huyền Kì Dịch ép buộc thật sự không còn sức để ý y quan, dẫu sao cũng là cung điện của mình hắn liền mặc kệ.
18 Chương tứ mười tám
‘A…không…không cần…. ’
Tiếng kêu ái muội từ trong trương truyền ra, giống như lưu thủy bàn thanh linh nhưng hiện tại thanh âm này lại dứt quãng ẩn chứa ***.
19 ngại quá đi mặc dù chưa phải xôi thịt thứ thiệt nhưng người ngại 0^^0
hic lần đầu edit mấy cảnh hot như thế này đấy *ngượng* có gì sai sót các tình yêu cứ chém thẳng tay để ta sửa ^^
Chương thứ mười chín
‘Ngô….
20 Chương thứ hai mươi
‘Thất hoàng tử điện hạ để nô tỳ hậu hạ ngài tắm rửa. ’ Cung nữ thanh tú cung kính quỳ gối trước giường tay cầm khay chờ chỉ thị của Lạc Ngọc.