41 Chương thứ bốn mươi mốt
Bên trong xe ngựa rộng lớn nhưng lại bị Lạc Ngọc gắt gao dính lấy, Huyền Hoài Cẩn cảm thấy thật không thở nổi. Hô hấp Lạc Ngọc khiến không khí trong xe nóng lên, kéo theo ý thức của Huyền Hoài Cẩn tan rã, lý trí cũng bị đốt sạch.
42 Chương thứ bốn mươi hai
Nhẹ nhàng lộng trứ phân thân hồng nhạt, phân thân chưa từng trải qua hoan ái rất nhanh đứng lên, run rẩy lộ ra chất dịch trong suốt.
43 Chương thứ bốn mươi ba
Không bao lâu sao, Lạc Ngọc liền ra thủ, một chưởng đánh bay một hắc y nhân.
‘Đa tạ…. . ’
Tránh được một đao thương của hắc y nhân, hoa y nam tử cảm kích hướng Lạc Ngọc nói lời cảm tạ.
44 Chương thứ bốn mươi bốn
Bên ngoài xe ồn ào rất nhanh liền im lặng, không bao lâu một vị vệ trưởng vén mành xe hướng Lạc Ngọc báo cáo tình hình.
Hắc y nhân đã bị đánh lui, đối diện với đám thị vệ võ công cao cường bọn họ không tài nào chiếm được ưu thế chỉ có thể chật vật tạm thời buông tha mục tiêu ám sát.
45 Chương thứ bốn mươi lăm
‘Tỉnh… tỉnh…’
Bên tai truyền đến âm thanh xa lạ , bả vai bị lay nhẹ, Vũ Huỳnh mê man hé mắt, vẫn chưa tỉnh táo.
‘Ha ha…’
Nhìn bộ dáng nửa tỉnh nửa mê của Vũ Huỳnh, Lạc Ngọc nhịn không được cười, đồng thời cũng làm cho Vũ Huỳnh thanh tỉnh.
46 Chương thứ bốn mươi sáu
Buổi cơm chiều, Huyền Hoài Cẩn , Lạc Ngọc cùng Vũ Huỳnh một bàn, Thương Duệ, còn những người khác vì thân phận của mình mà ở bàn khác chỉ để lại vài thị vệ canh gác.
47 Chương thứ bốn mươi bảy
‘Xành xạch’
Môn bị đẩy ra, phong cảnh trong phòng nhìn một cái không thoát thứ gì khiến Lạc Ngọc vô cùng xúc động, bất quá không muốn khiến mỹ nhân bất ngờ hắn bảo trì yên lặng.
48 Chương thứ bốn mươi tám
Nhẹ lau trên làn da mật ong, chiếc khăn lạnh lướt nhẹ trên da thịt nóng ấm, làm cho Thương Duệ hôn mê dãn mày.
‘Tựa hồ có chút nóng lên a….
49 Chương bốn mươi chín
Đợi dược tính túy tiếu qua đi thì cũng quá nửa đêm, Vũ Huỳnh đã sớm lâm vào trầm ngủ mồ hôi trên trán khiến tóc hắn hỗn độn tán chung quanh , dính sát trên mặt tăng thêm vài phần tư sắc, Thương Duệ cũng tiêu hao quá nhiều thể lực cũng trầm ngủ nhưng cánh tay vẫn gắt gao ôm lấy eo Lạc Ngọc.
50 sau bao ngày cày sâu cuốc bẫm cho boss
tiểu hắc đã comeback!!!!
Chương năm mươi
Tuy rằng sắc trời tối đen, nhưng quãng cách cũng không quá xa, Lạc Ngọc dần thấy rõ đối phương.