1 Lời nói đầu: Sư Thận Hành là công (Sư Tam gia - niên thượng cường công), các thụ lần lượt xuất hiện: Cát Nhạc Trì, Từ Bác Nhã, Lý Đàm Phong, hy vọng đừng ai comment nghịch CP, xin cám ơn.
2
Dịch: Tiểu Thanh Đình
Cát Nhạc Trì biết, tuy hôm nay xảy ra chút chuyện nhưng dựa vào quy tắc và thói quen của Tam gia, lúc này, chắc chắn Sư Tam gia sẽ phải tự xem xét bản thân.
3 Con mèo dày lông nằm cuộn trong tay anh, bàn tay vừa trắng vừa lớn, khớp xương nổi hằn, nhưng lại không lộ gân xanh. Ngón tay dài miên man, móng tay được mài thành hình bầu dục ngắn, một màu hồng nhạt mềm mại.
4 Dịch: Tiểu Thanh Đình
Này này thực ra kĩ năng nghe trong nâng cao năng lực tiếng trung cấp 4 rất quan trọng đó nhé Tam gia! – Mèo nhỏ giễu cợt.
Lâm Tiểu Ngũ thấy ánh mắt khinh bỉ của Tiểu Hổ Ban liền buông thõng tay.
5 Dịch: Tiểu Thanh Đình
Sư Tam gia cũng xua tay với con trai nuôi đứng phía sau.
Cát Nhạc Trì liếc nhìn vị Lâm tổng đã đứng dậy hướng về phía cha nuôi.
6 Dịch: Tiểu Thanh Đình
Sư Tam gia vẻ nghiêm túc, còn Lâm Kỳ Dữ lại lắc đầu, xua tay phản bác: “Sắc, nó còn đẹp hết phần Tiểu Ngư; tiền, nó nắm giữ khối tài sản lớn.
7 Chap 7: Oan gia ngõ hẹp
Dịch: Tiểu Thanh Đình
Sư Tam gia quyết định tạm thời giải quyết việc này sau, cho Lâm Tiểu Ngư đi học bình thường đã rồi tính.
8 Chap 8: Ghi điểm cho Sư Tam gia xem nào
Dịch: Tiểu Thanh Đình
Bao nhiêu con người nói cười náo nhiệt: "Tam gia, sao thấy chúng tôi liền đi ngay vậy? Ngồi đã, ngồi xuống đã!"
Một đám người chặn Sư Tam gia ở cửa, Sư Tam gia sầm mặt lại, không cách nào nhướn người ra được.
9 Dịch: Tiểu Thanh Đình
"Đừng vội đi mà, Tam gia. " – Từ Bác Nhã cười híp mắt, liếm môi nói.
"Để tôi dạy anh mấy trò của thanh niên nhé. . . "
Bước chân tiến lên phía trước trở lên nhẹ nhàng cẩn thận, tựa như con báo đen săn mồi.
10 Dịch: Tiểu Thanh Đình
Đó là một buổi tối dưới anh đèn Neon, những cơn mưa mùa đông liên tiếp đọng lại tạo nên tấm rèm cửa óng ánh, chính vào buổi tối mà lần đầu Sư Tam thiếu gia tới thành phố C, anh tách biệt khỏi dòng người, ướt nhẹp đứng dưới ánh đèn cam, đưa mắt nhìn xuống eo, dựa vào một bên khoang tàu.
11 Dịch: Tiểu Thanh Đình
Có một lần, hắn làm bộ không cẩn thận, để bờ môi tham lam của hắn nhẹ nhàng lướt qua vành tai anh. Hắn nhớ lúc đó người đàn ông đàng hoàng trịnh trọng này đã giật thót mình, đỏ lựng mặt.
12 Dịch: Tiểu Thanh Đình
Sư Tam gia giả vờ chỉnh lại vạt áo xộc xệch, đứng dậy mở cửa.
Cát Nhạc Trì đứng trước cửa phòng, một tay giữ cốc sữa trên đĩa thức ăn, dáng vẻ cao lớn, phía sau hắn là hành lang dài tĩnh mịch.
13 Dịch: Tiểu Thanh Đình
Đáng ghét thật! Ở kia chỉ có anh và Từ Bác Nhã trong phòng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Khoảng thời gian hắn không biết đó, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì cơ chứ!
Cát Nhạc Trì nhìn chằm chằm Sư Tam gia nắm tay hắn, mí mắt từ từ buông xuống.
14 Dịch: Tiểu Thanh Đình
Sư Tam gia ôm Tiểu Hổ Ban vào ngực xoa xoa, vô cùng lo lắng.
"Con trai, con đừng có chạy lung tung, cuộc đời hiểm ác, lòng người khôn lường, con không biết đâu, trên đời còn có một loại người tên là Từ Bác Nhã nữa đấy.
15 Dịch: Tiểu Thanh Đình
Quả thực Sư Tam gia đã gặp phải chút phiền phức.
Cuộc điện thoại là của lão phu nhân gọi tới. Gần đây thế cục chính trị trong nước rất sáng sủa, khá bình yên, khiến Sư gia vốn thuộc phái bảo thủ được phen khốn đốn.