1 Biên tập: Kỳ Lam
Võ lâm vốn có tam đại thế gia: Trầm gia Kim Lăng, Tô gia Lĩnh Nam, Diệp gia Hàng Châu. Gia chủ ba nhà đã nhiều thế hệ làm huynh đệ kết nghĩa, tình như thủ túc, vung kiếm khắp giang hồ, trừ gian diệt ác bảo vệ chính nghĩa, cứu giúp người nghèo khổ, chẳng những sâu sắc nhận được đánh giá cao của người trong giang hồ, mà còn khiến cho đa phần bách tính bình dân ca ngợi không hết lời.
2 Biên tập: Kỳ Lam
Hôm nay là ngày lành tháng tốt Tô gia tam công tử Tô Viễn Dung thành thân.
Tô gia giăng đèn kết hoa, khách khứa đầy nhà. Tô gia vốn là một trong lưỡng đại thế gia của võ lâm, Tô Kình Phong lại là đương nhiệm võ lâm minh chủ, lại thêm Tô gia luôn hành xử thấu tình đạt lý, thường làm việc thiện, trong võ lâm luôn có địa vị rất cao, ngày này không ít người đến chúc mừng.
3 Biên tập: Kỳ Lam
Năm đó Diệp Lăng Vân vừa mới mười bảy tuổi.
Một ngày, hắn đang đi trên sơn đạo, chợt nghe phía xa truyền đến một trận thanh âm đánh nhau cùng tiếng cười lớn, có tiếng thiếu niên chửi bới xen lẫn trong đó.
4 Biên tập: Kỳ Lam
“Ma đầu! Nạp mạng đi!” Đột nhiên có tiếng thét to, một đạo hàn quang từ trong đám người lao ra, đánh thắng đến Huyết Nghiên.
Huyết Nghiên thần sắc không đổi, ngọc tiêu chợt đảo, chỉ nghe một tiếng giòn vang, Khiếu Long kiếm nổi danh của Quan Đông kiếm khách bị cắt thành hai đoạn, rơi xuống giữa sân.
5 Biên tập: Kỳ Lam
Diệp Lăng Vân nhìn đao kiếm tung bay đem thân ảnh màu trắng kia chìm ngập, lưỡng lự khó xử.
Hắn nên làm gì bây giờ?
Nên xông lên giết y vì võ lâm trừ hại, đó cũng chính là lời thề cùng niềm tin của chính mình cho đến bây giờ, thế nhưng, đó là y a, là thiếu niên đã khiến mình vương vấn bao nhiêu năm như thế.
6 Biên tập: Kỳ Lam
Nam tử dũng cảm đứng ra kia, đương nhiên chính là Diệp Lăng Vân.
Hắn một bên vừa hộ tống Tô Tưởng Dung đang sợ hãi lui ra ngoài, một bên không rời mắt mà nhìn thân ảnh bạch sắc bị bao vây ở giữa, ngay lúc vừa mới lùi về cửa đại sảnh, chợt thấy thân ảnh đang vun vút khựng lại một chút, trên tay áo bạch sắc nháy mắt vấy lên một mảnh đỏ sậm, ngực đột nhiên cảm thấy một trận đau thắt kịch liệt.
7 Biên tập: Kỳ Lam
Khi một lần nữa khôi phục ý thức, Huyết Nghiên cảm thấy mình được ôm trong một lòng ngực ấm áp, bên tai có tiếng gió thổi vút qua, người nọ tựa hồ đang ôm mình dùng khinh công chạy.
8 Biên tập: Tiểu JaeJae
Beta: Kỳ Lam
Vốn đang ngủ thẳng đến nửa đêm, Huyết Nghiên vẫn đang mê man đột nhiên cảm thấy từ hạ phúc dấy lên một trận khô nóng khó nhịn, ở trong cơ thể y không ngừng trào dâng loạn động, vội vã muốn tìm một cái đào khẩu mà lại không được, yết hầu lại khô đau, y lăn qua lăn lại rốt cuộc ngủ cũng không an ổn nữa, bắt đầu trằn trọc rên rỉ.
9 Biên tập: Kỳ Lam
Diệp Lăng Vân liên tục liếm mút trên đôi môi mỏng lạnh giá của Huyết Nghiên, tiếp đó dùng đầu lưỡi thăm dò tiến sâu vào. Huyết Nghiên bị dược vật khống chế không có bất luận phản đối gì lại phối hợp mà khẽ mở làn môi mỏng, để hắn thuận lợi tham nhập.
10 Biên tập: Kỳ Lam
Khi Diệp Lăng Vân tỉnh lại, đã là hoàng hôn ngày thứ hai.
Đại khái là đêm qua thực quá mệt mỏi, Huyết Nghiên đến giờ chưa tỉnh.
Huyết Nghiên trong giấc ngủ vẻ mặt nhàn nhạt, rút đi vẻ băng lãnh ngoan độc lúc ban ngày, như một khối ngọc trắng noãn thanh khiết, tản ra hơi thở dịu dàng yên tĩnh.
11 Biên tập: Tiểu JaeJae
Diệp Lăng Vân ôm Hàn Nghiên Trầm hướng bờ sông đi tới.
Hàn Nghiên Trầm bị ép tựa vào trong ngực hắn, nghe tiếng tim đập của hắn, không khỏi nhớ lại tình cảnh khi hắn đưa mình rời khỏi Tô phủ ngày hôm qua.
12 Biên tập: Kỳ Lam
Diệp Lăng Vân mang về một đống củi lớn cùng một con thỏ hoang.
Hắn nhanh nhẹn đem con thỏ hoang mổ bụng bỏ nội tạng rồi rửa sạch sẽ, dùng nhánh cây xuyên qua đặt ở trên đống lửa nướng, sau đó ngồi xuống bên cạnh Hàn Nghiên Trầm.
13 Biên tập: Tiểu JaeJae
Beta: Kỳ Lam
Nhưng ngay lúc đó, trong giấc mộng, Diệp Lăng Vân đột nhiên trở mình một cái. Một cái mộc bài theo động tác của hắn mà từ vạt áo gữa rơi xuống, ở ngay trước mắt Hàn Nghiên Trầm.
14 Biên tập: Kỳ Lam
Diệp Lăng Vân một đường chạy thẳng vào trong thành, lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới Lãm Nguyệt khách điếm, nhưng trong ngoài đều không tìm thấy Tô Tưởng Dung.
15 Biên tập: Tiểu JaeJae
Beta: Kỳ Lam
Nguyên Tiếu bi thương đối Diệp Lăng Vân nói: “ Đứa ngốc, kinh nghiệm giang hồ của ngươi còng nông cạn. Thời điểm Trầm gia bị sát hại ngươi mới bao nhiêu tuổi, chuyện năm đó làm sao ngươi so với chúng ta rõ ràng hơn? Năm đó huyết án Trầm gia chấn động cả giang hồ, lão phu cũng từng nghe tới tin đồn, mặc dù không có tìm được nhiều manh mối, nhưng lại phát hiện thời gian đó có người của Miêu Kim cốc ra vào vùng Kim Lăng, huyết án Thẩm gia không bao lâu sau lại dần dần xảy ra.
16 Biên tập: Kỳ Lam
Cửa phòng kêu một tiếng mở ra, một thân ảnh áo trắng xinh đẹp nhanh nhẹn từ bên trong lao ra, nhào vào trong lòng Diệp Lăng Vân, thì ra là Tô gia tứ tiểu thư Tô Tưởng Dung.
17 Biên tập: Tiểu JaeJae
Hai người vừa bàn lại một lát, liền quyết định đi ngủ.
Trong phòng khách chỉ có một cái giường, cũng may còn khá lớn, Cố Lưu Ngọc không có cách nào, đành cùng Diệp Lăng Vân chen chúc một đêm.
18 Biên tập: Kỳ Lam
“Ngươi nói cái gì?! Nương bị giết rồi?!” Tô Kỳ Dung nhanh chóng giật mình hồi tỉnh, nghe xong lời nói của muội muội quá kinh hãi.
Tô Tưởng Dung khóc nức nở nói: “Đại ca, chính là do Cố Lưu Ngọc làm! Vừa rồi ta đi ra ngoài, lúc trở về nghe thấy trong phòng có tiếng động, vừa vặn chứng kiến Cố Lưu Ngọc dùng đao giết nương ta, còn qua chỗ chăn mền ta ngủ đâm xuống một đao, nếu như không phải ta vừa may không năm đó, chỉ sợ cũng bị hắn… Đại ca, Lăng Vân ca ca, mau bắt hắn vì cha nương báo thù a!”
Tô Kỳ Dung nghe vậy vừa sợ hãi vừa nghi hoặc: “Thật sự là Lưu Ngọc? Y vì sao phải làm như vậy? Chẳng lẽ y cũng bị Miêu Kim Cốc mua chuộc?” Hắn vội vàng không kịp khoác y phục chạy tới cửa.
19 Biên tập: Tiểu JaeJae
Hàn Nghiên Trầm trong lòng càng là lo lắng, bước chân không ngừng, nhìn lại phía sau liếc mắt một cái, chỉ thấy Diệp Lăng Vân xa xa ở phía sau đuổi theo, tuy rằng tạm thời đuổi không kịp, nhưng tốc độ cũng không có rớt lại phía sau bao nhiêu, vẫn duy trì ổn định khoảng cách không buông tha đuổi theo.
20 Biên tập: Kỳ Lam
…
Đúng lúc đó, đột nhiên có vài đạo ám khí từ phía sau Diệp Lăng Vân phá không lao đến, trực tiếp đâm tới sau lưng hắn. Từ xa có thanh âm của nữ tử quát lên, “Buông thiếu chủ ra!” dùng tốc độ cực nhanh phi thân đến.