61 Biên tập: Kỳ Lam
…
Vô Na trở lại phòng ngủ, những người khác đều đã tự động lui ra, chỉ còn một mình Hàn Nghiên Trầm, bị ép ngồi trên giường, nghiêng người dựa vào một bên trụ giường.
62 Biên tập | Kỳ Lam
…
Ngón tay đột nhiên bị thu hồi, vật nóng rực kia đặt ở động khẩu vận sức chờ phát động, vô tình hữu ý mà ma xát cửa huyệt, tiếng thở dốc ồ ồ vang lên bên tai y.
63 Biên tập| Kỳ Lam
…
Hàn Nghiên Trầm vội vã chạy về hướng anh hùng trủng tại phía cốc tây.
Vì để tiết kiệm nội lực, y không mảy may dám dùng khinh công, chỉ một đường chạy điên cuồng.
64 Biên tập | Kỳ Lam
…
Hàn Nghiên Trầm cũng không thèm quản bọn họ, vận khởi khinh công, chuyên tâm mang Diệp Lăng Vân chạy vội ra ngoài.
Vừa mới chạy được vài bước, Lưu Ba lại dẫn theo mấy chục đệ tử chạy ra, ngăn trở đường đi của họ.
65 Biên tập | Kỳ Lam
…
Dung mạo của Huyết Nghiên công tử trên giang hồ luôn luôn là một câu đố, nhưng tại hỉ yển của Tô gia Tam công tử ngày đó đã có rất nhiều người tận mắt nhìn rõ, lúc ấy đã có người mơ hồ cảm thấy y có chút giống với dung mạo tao nhã vô song của Trầm Mạch Bạch năm đó, nhưng bởi vì y thần sắc quá mức băng lãnh ngoan độc, tính tình quá mức lãnh khốc thị huyết, cùng Trầm mạch Bạch tao nhã ôn hòa ngày trước hoàn toàn là hai thái cực khác nhau, bọn họ nghĩ tới cũng liền quên đi, cũng không để trong lòng.
66 Biên tập | Kỳ Lam.
“…. ” Diệp Lăng Vân yên lặng thở dài, nhẹ nhàng điểm mấy huyệt đạo của chính mình, nhất thời cảm thấy huyết lưu cuồn cuộn, nội lực điên cuồng trào lên, hướng Hàn Nghiên Trầm nói: “Đừng dùng nội lực, ta mang ngươi đi.
67 Biên tập | Kỳ Lam
…
Trên gương mặt Diệp Lăng Vân một lần nữa hiện ra nụ cười ấm áp như mặt trời phá vỡ ngày đông, khuôn mặt thoải mái giãn ra, càng sơ lãng ôn nhuận, cố gắng vỗ nhẹ gương mặt như họa mắt, thanh âm rất thấp, cũng rất ôn nhu: “Nghiên Trầm, bất kể ngươi có tin hay không, từ cái ngày gặp ngươi nhiều năm trước ngươi đã ở trong lòng ta, chỉ là ta thực ngu ngốc, chẳng thể hiểu được tâm ý của mình, mãi đến vài năm sau khi gặp lại ngươi, ta mới nhận ra được.
68 Biên tập | Kỳ Lam
Vô Na thoáng rung rẩy, cúi đầu tiếp tục chuyên tâm chú ý Diệp Lăng Vân, sắc mặt trở nên ngưng trọng. Sau một lúc lâu, hướng Hàn Nghiên Trầm nói: “Đưa tay ra đây, để ta xem tình hình của
con.
69 Biên tập | Kỳ Lam
Đảo mắt đã qua một năm đến ngày mùng bảy tháng tư.
Trong thành Kim Lăng vừa đúng độ xuân sắc, oanh phi liễu rủ.
Từ cửa thành có hai nam tử trẻ tuổi đi vào, một thanh một bạch, sóng vai nhau cùng đi.
70 Biên tập: Kỳ Lam
Bất kể huyết án Trầm gia mười mấy năm trước khiến cho người giang hồ cảm thấy bất an như thế nào, bất kể khi sự thật kia bị bóc trần khiến võ lâm kinh hoàng như thế nào, ở chốn giang hồ chưa bao giờ thiếu phong ba cùng thị phi này, cho dù từng gây nên sóng gió dữ dội cỡ nào, đều rất nhanh bị chuyện khác thay thế, rất nhanh sẽ chìm trong quên lãng.
71 Biên tập | Kỳ Lam
…
Gần đến ngày cuối năm, Diệp gia từ trên xuống dưới đặc biệt kích động.
Nhất là Diệp phu nhân, mỗi ngày đều bấm đốt tay tính toán, chờ đợi đêm trừ tịch mau mau đến.
72 Biên tập | Kỳ Lam
…
“Nghiên Hàm nhất định sẽ không từ chối, đúng không? Mau gọi cha mẹ đi —–” Diệp Lăng Vân không ngừng thúc giục.
“…. ” Biết rõ tiếng cha mẹ trong lời Diệp phu nhân cùng cha mẹ theo lời Diệp Lăng Vân hàm ý khác nhau rất lớn, Hàn Nghiên Trầm hé miệng vài lần, nhưng vẫn không gọi ra được một tiếng.
73 Biên tập | Kỳ Lam
…
Lúc này Diệp Thanh Dương từ bên ngoài trở về, vừa vào cửa liền phát hiện bầu không khí có phân bất thường, hỏi: “Làm sao vậy?”
Diệp phu nhân nhìn về phía trượng phu cầu cứu, “Thanh Dương, ông xem bọn chúng —–” Câu kế tiếp không biết nên nói như thế nào
Diệp Lăng Văn dứt khoát thoải mái đem những lời vừa rồi nói thêm một lần, bàn tay từ đầy đến cuối vẫn nắm chặt tay Hàn Nghiên Trầm.
74 Miêu Kim Cốc, phủ đệ của Vô Na, trong gian phòng Hàn Nghiên Trầm từng sống.
Sắc trời đã sớm sáng tỏ, rất nhanh đã đến buổi trưa, Hàn Nghiên Trầm vẫn tiếp tục nằm trên giường lim dim ngủ.
75 Biên tập | Kỳ Lam
…
Hàn Nghiên Trầm phản ứng lại trước tien, trên mặt một trân xanh một trận trắng, cả giận nói: “Đại phu ngài nhầm rồi, ta nam tử đường đường làm sao có thể có thai?”
Lang trung cũng không giận, vẫn khẽ mỉm cười, “Phu nhân gần đây có phải khẽ vận đồng liền cảm thấy mệt mỏi, thường xuyên váng đầu hoa mắt, khẩu vị không tốt, buổi sáng thường buồn nôn? Lần cuối cùng hành phòng là khi nào? Kinh nguyệt có phải không đúng hạn đến không? Phu nhân không cần trả lời ta, trong lòng tự mình hiểu rõ là được.
76 Biên tập | Kỳ Lam
“… Nghiên Hàm, tuy rằng cảm thấy khó mà tin được, nhưng có đôi khi ta thật sự hi vọng…”
Hàn Nghiên Trầm lườm hắn một cái, tiếp tục nói: “Mấy ngày nay ta vẫn nghĩ mãi, thứ duy nhất có khả năng có vấn đề chính là Đồng Mệnh cổ.
77 Biên tập | Kỳ Lam
…
Diệp Lăng Vân vì cố kỵ thân thể mang thai của Hàn Nghiên Trầm nên không dám quá mức kịch liệt, động tác hết sức ôn tồn, nhẹ nhàng cởi ra áo ngủ sớm đã tán loạn lung tung của y, hôn lên mi mắt khóe môi y lại vòng về dưới cổ, hai tay không ngừng vuốt ve mơm trớn trên người y.
78 Biên tập | Kỳ Lam
…
Chuyện về sau
Chuyện kể rằng ngày hôm đó ánh mặt trời dịu nhẹ, gió mát thổi hiu hiu, Diệp Lăng Vân ôm con trai tản bộ trong sân, phỏng đoán đứa nhỏ đến giờ bú sữa rồi, liền đem con mang vào trong phòng rồi đi gọi vú nuôi.