1 Phương Tố đã quên mình đi vào nhà thế nào, chỉ nhớ ban nãy mình không hề sợ hãi, tỏ ra bình tĩnh nhìn cha, gật đầu đáp vâng. Khoảnh khắc y lên tiếng đó, gương mặt mang theo vết thương của cha Phương mới hiện vẻ hoan hỉ, dường như áy náy mới đây đã bị mừng vui thay thế cả rồi.
2 Ngôi làng cách thành Lân Châu không xa lắm, xe ngựa chạy chưa bao lâu thì vào thành, nhưng trong thời gian ngắn, Phương Tố ở trong thùng xe xóc nảy vẫn cảm thấy hơi buồn ngủ.
3 Lúc Phương Tố biết mình bị gả cho người khác dưới hình thức gán nợ thì đã chuẩn bị sẵn tinh thần, biết mình sẽ phải trải qua những chuyện khó lòng tưởng tượng.
4 Đường Kiều Uyên đi chưa bao lâu thì có thị nữ mang bữa sáng vào phòng. Cháo được chia làm ba loại, cháo ngọt, cháo thịt nạc và cháo cá, đủ kiểu đủ vị, nhưng có vẻ thị nữ kia vẫn lo y ăn không quen, cung kính bảo: “Trang chủ nói, nếu phu nhân muốn ăn món khác thì cứ giao phó cho trù phòng bất cứ lúc nào ạ.
5 Đây là một đêm an ổn nhất của Phương Tố từ sau khi mẹ mất.
Rõ ràng vận số lênh đênh, đương lúc hỗn loạn mịt mù, nhưng chẳng biết tại sao trong lòng y lại nảy sinh cảm giác dựa dẫm mãnh liệt cực kì, thể như những người chung nhà mười mấy năm qua đều là người ngoài, bây giờ thân là nam tử gả cho người khác, nhưng lại có nơi mình thuộc về, không cần lo lắng những việc khác.
6 Đường Kiều Uyên vẫn bôi rượu thuốc cho Phương Tố một lần nữa, thứ này vô hại với gân cốt, bôi thêm một lần cũng yên tâm hơn, đề phòng sơ suất.
Bàn tay ấm áp vuốt ve mắt cá chân trái của Phương Tố, thoa đến mức mảng da kia nóng bừng.
7 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hôm sau tỉnh lại, mãi hồi lâu Phương Tố chẳng dám ngẩng đầu nhìn người nằm bên.
8 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thôn làng bên ngoài chỉ cách thành Lân Châu mấy dặm, chạy xe mất chừng một khắc, nếu như đi bộ thì hơn nửa giờ cũng đến nơi.
9 Gần trưa, Phương Tố và Đường Kiều Uyên đi dạo đến một con phố náo nhiệt, đúng lúc đang giờ cơm, rất nhiều người túm năm tụm ba nườm nượp ra vào các quán ăn.
10 Hôm ấy lúc rảnh rỗi, Đường Kiều Uyên bình tâm suy xét lại, nghĩ tới nghĩ lui thấy đúng là chuyện sòng bạc vẫn không nên nói cho Phương Tố biết thì hơn.
11
Phương Tố gần như không tin nổi, trầm ngâm hồi lâu mới phản ứng lại hai chữ kia, đầu óc ngỡ ngàng nghĩ đến cái tên của “Phương Đức”.
Thị nữ truyền lời đã bị ánh mắt của Đường Kiều Uyên doạ sợ mà quỳ xuống.
12 Đường Kiều Uyên liếc mắt thám thính, thoáng nghe thấy tiếng bước chân trong phòng truyền ra thì chờ, tới khi Phương Tố xuất hiện trước mắt, chậm rãi đến gần.
13 Tình cảnh kéo dài hồi lâu, Phương Tố không phân định được giờ giấc, chỉ kiệt sức dưới ham muốn của người ấy, mềm nhũn dựa vào ngực hắn, mặc hắn muốn làm gì thì làm.
14 Hai thị nữ bước xuống xe ngựa, một người vén màn xe lên, một người cẩn thận chờ ngoài xe, đưa tay nghênh đón người bên trong. Lát sau, từ trong xe ngựa ló ra một bàn tay ngọc ngà, nom mềm như không xương, trắng ngần tựa trong suốt, dụ hoặc đến mức kẻ khác không khỏi thèm muốn.
15 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trans: Zaza ú ù x Beta: Red de Ed
“Kiều Uyên… Trong phủ xảy ra chuyện gì vậy?”
“Ừ?” Đường Kiều Uyên vừa trở lại phòng, vén mành lên, còn chưa đến gần đã nghe Phương Tố hỏi, cười cười đi tới, “Không có gì quan trọng đâu.
16
Trans: Zaza ú ù x Beta: Red de Ed
“Sao vậy?”
Người ở sau tấm bình phong đi ra, lúc Đường Kiều Uyên đi tới bàn thì thấy Phương Tố đang cầm muỗng sứ ngẩn người, hắn cúi người ôm y từ phía sau, liếc mắt nhìn bát canh nấm tuyết, lại hỏi: “Canh hôm nay không ngon sao?”
Phương Tố hồi thần, khẽ lắc đầu.
17
Trans: Zaza ú ù x Beta: Red de Ed
Chuyện sòng bạc là do Tần My Uyển dựng lên, nên Phương Tố nghĩ Đường Kiều Uyên sẽ về muộn, vì vậy sau khi rời khỏi Phỉ viện thì chầm chậm đi quanh, mãi tới khi không cất nổi bước nữa mới tìm một chỗ trong vườn ngẩn ngơ ngồi xuống.
18
Trans: Zaza ú ù x Beta: Red de Ed
Sáng sớm tinh mơ, trên hành lang trong phủ truyền đến tiếng bước chân.
Bạch Bình nhấc váy chạy chậm tới, mấy phút trước cô nghe thị nữ từ chủ viện truyền lời, nói rằng trang chủ có việc gấp cần gặp cô, bấy giờ khiến lòng cô hết sức bất an.
19
Trans: Zaza ú ù x Beta: Red de Ed
Hai mắt chua chát, Phương Tố không thể giả vờ bình tĩnh được nữa, qua hơi nước mờ mờ nhìn người trước mắt, y không dám cất lời, chỉ sợ vừa lên tiếng sẽ chẳng kìm được nước mắt.
20
Trans: Zaza ú ù x Beta: Red de Ed
Trong phủ yên bình, mùa hè hơi nóng khiến người ta trở nên lười nhác, xung quanh một vẻ tĩnh mịch an nhiên, không còn gì ngoài tiếng ve kêu chim hót.