281 Triệu Khuông Dận chính là Hoàng đế khai quốc của nhà Tống. Nhưng tiếc rằng anh niên tảo thệ, làm vua được mười sáu năm thì đần độn u mê mà chết. Càng thêm tiếc nuối, chính là con cái của ông ta không được kế thừa ngôi vị Hoàng đế.
282 Không thể nào, mới có một hai ngày, bọn họ đã tìm tới cửa rồi. Xem ra thương nhân của thời này rất có tầm nhìn xa. Nhanh như vậy đã hiểu rõ chi tiết của đại lý.
283 Lý Kỳ tà ác nghĩ, bỗng nhiên hỏi:
- Ngô đại thúc, chú nói xem, thịt có khả năng giảm giá tiếp không?
- Ta thấy rất có khả năng này. Thịt dê đoán chừng không giảm quá nhiều.
284 Phàn Thiếu Bạch cười ha hả:
- Là ta nghĩ rằng Lý sư phó có thể nghĩ ra biện pháp ôm trọn số thịt đó.
Lý Kỳ cười khổ:
- Không nói tới chúng ta không có thực lực này.
285 Đợi cho xác định mình đã an toàn, hai người mới dừng lại. Mã Kiều vỗ ngực nói:
- Nguy hiểm thật, không ngờ Bạch phủ lại có nhiều hạ nhân như vậy. Lý sư phó, ta thấy vẫn nên trở về sớm thôi.
286 - Hồng Nô, muội hát càng ngay càng tiến bộ. Lý Kỳ mừng rỡ cười. Quý Hồng Nô cười yếu ớt đáp:- Lý đại ca, là bài hát huynh dạy dễ nghe. Hồng Nô rất thích bài Hồng Đậu này.
287 Phàn Thiếu Bạch cười ha hả:
- Là ta nghĩ rằng Lý sư phó có thể nghĩ ra biện pháp ôm trọn số thịt đó.
Lý Kỳ cười khổ:
- Không nói tới chúng ta không có thực lực này.
288 Vương Trọng Lăng buồn bực đáp:- Hiện tại y quyền nghiên vua và dân, ngoại trừ Hoàng thượng ra, ai cũng không dám động vào y. Lý Kỳ gật đầu:- Đó, chỉ cần thúc được Hoàng thượng coi trọng, vậy thì y còn dám cáo buộc thúc nữa sao?- Đạo lý kia ta biết, chính là…Vương Trọng Lăng nói tới một nửa, hai mắt hiện lên tinh mang, híp mắt, cười ha hả nói:- Đúng rồi, thiếu chút nữa ta đã quên, ngươi còn nợ ta một món bảo bối.
289 Đợi cho xác định mình đã an toàn,hai người mới dừng lại. Mã Kiều vỗ ngực nói:
- Nguy hiểm thật,không ngờ Bạch phủ lại có nhiều hạ nhân như vậy. Lý sư phó,ta thấy vẫn nên trở về sớm thôi.
290 Đợi cả buổi, rốt cuộc Tần phu nhân cũng trở về.
- Phu nhân có gặp được Thất Nương không?
Lý Kỳ vội vàng đi lên đón chào, lo lắng hỏi.
Tần phu nhân lắc đầu, thở dài đáp:
- Không thể tưởng được, ngay cả ta cũng không được phép gặp Thất Nương.
291 Lý Kỳ mỉm cười:
- Thái viên ngoại nói gì vậy. Luận thực lực, Túy Tiên Cư sao có thể so sánh với Phỉ Thúy Hiên. Tại hạ tự hỏi không có năng lực cứu được viên ngoại.
292 Nghĩ tới đây, hốc mắt Thái Mẫn Đức đỏ ửng, sắp rơi nước mắt. Đây rốt cuộc là thế đạo gì vậy, thiên lý ở đâu? Y vung tay đáp:
- Không dối gì công tử, hiện tại Thái mỗ nhìn tới thịt là muốn chán rồi.
293 Bạch Thiển Dạ cơ hồ dùng hết khí lực nói ra câu đó, sau khi nói xong, nàng mềm nhũn ngả vào người Lý Kỳ, hơi thở hổn hển.
Không phải chứ, đây là lời kịch của mình mà.
294 Lý Kỳ rất hoang mang, cẩn thận hỏi:
- Thất Nương, có phải muội chịu ủy khuất gì không?
Hắn thấy chuyện này còn chưa nghiêm trọng tới mức muốn rời nhà trốn đi.
295 Dù Bạch phủ không thể so với phủ thái sư và Vương tương phủ, nhưng gia đinh của Bạch phủ cũng không phải dễ trêu chọc. Thường xuyên cũng làm vài chuyện khi dễ người thành thật.
296 Lý Kỳ bình tĩnh cười đáp:
- Tiểu chất nói Thất Nương đã bái thiên địa, động phòng với tiểu chất. Hôm nay nàng đã là thê tử của tiểu chất. Còn cụ thể như thế nào, tiểu chất không tiện nhiều lời.
297 Bạch Thế Trung là người cực kỳ sĩ diện, nếu Lý Kỳ không phải là một đầu bếp khó lường, thì sáng này ông ta đã không dẫn theo gia đinh nào rồi. Dù sao đây cũng không phải là chuyện sáng rọi gì.
298 Bạch Thiển Dạ vừa nghe thấy lời này, lông mày dựng lên, hung hăng nhìn Lý Kỳ.
Lý Kỳ thấy sắc mặt của Bạch Thiển Dạ, nhất thời phản ứng, hóa ra tên vương bát đản kia đang đào hố bẫy lão tử.
299 Tách ra Bạch Thiển Dạ, Lý Kỳ đi một mình tới tiền viện. Xa xa đã thấy Ngô Phúc Vinh đi tới đi lui trong phòng, một bộ lo lắng. Trong lòng thở dài một cái.
300 Trải qua mấy ngày quan sát, Lỗ Mỹ Mỹ quả thực là một trợ thủ đắc lực. Làm việc rất chịu khó, không có một câu oán hận. Lại không kiêu không vội. Có lẽ thiên phú không bằng Ngô Tiểu Lục, nhưng về phương diện tính cách, lại hơn Ngô Tiểu Lục và hai anh em Đại, Tiểu Trụ nhiều lắm.