61 CHƯƠNG 55 : TRỮ TRI HIỂU HƯỚNG VÂN GIAN MỘT (NÀO BIẾT ĐƯỢC HƯỚNG MÂY TRÔI)Edit: Lâm LinhBeta: H2OCó người nói, nhân sinh giống như trèo đèo lội suối, chỉ cần vượt qua ngọn núi trước mắt là có thể đến nơi bản thân muốn đến.
62 CHƯƠNG 56 : NHẤT ĐẠN LƯU THỦY NHẤT ĐẠN NGUYỆTEDIT: LÂM LINHBETA: H2OĐời người, giống như một chuyến đi. Trên con đường ấy, chúng tôi không nhớ nổi đã nhặt lên những gì, bỏ lại những gì hay còn lại bao nhiêu.
63 CHƯƠNG 57 : BÁN NHẬP GIANG PHONG, BÁN TRONG MÂY (NỬA VÀO GIÓ SÔNG, NỬA VÀO MÂY)EDIT: LÂM LINHKhi hắn một phen bắt lấy tôi định tiếp tục trêu đùa, tôi giống như con thỏ đột nhiên dính vào bẫy săn mồi, nhảy dựng lên, cười giãy dụa: “Chàng thắng là được chứ gì? Mau buông ta ra.
64 CHƯƠNG 58 : TRÚC TÁO YÊN KHINH HƯƠNG BẤT BIẾN ( KHÓI BẾP TRÚC DỊU HƯƠNG KHÔNG THAY ĐỔI)EDIT: LÂM LINHTrong rừng, gió sớm mang theo hương cỏ cây ẩm ướt phẩy nhẹ qua cánh mũi.
65 CHƯƠNG 59 : CÙNG AI ĐỒNG TÚY THẢi HƯƠNG VỀEDIT: LÂM LINHHôm nay là ngày lễ hái trà cuối cùng, buổi tối sẽ có một lễ kỉ niệm lớn. Lúc chạng vàng từng nhà đều chuyển hết bàn gỗ trong nhà mình ra, xếp sát lại với nhau tạo thành một dãy bàn thật lớn ở giữa viên lâu.
66 CHƯƠNG 60 : BÍCH VÂN THIÊN CỘNG SỞ CUNG DIÊUEDIT: LÂM LINHCho dù tôi có đem bó lớn bó nhỏ rau sam nuốt chửng vào bụng, cho dù tôi có chạy nhảy hết sức hay bị trúng gió thế nào, thì cái sinh linh bé nhỏ trong cơ thể tôi vẫn vô cùng bướng bỉnh, trốn thật sâu trong bụng tôi mà dần dần lớn lên.
67 CHƯƠNG 61 : TRIÊU VÂN TÍN VÃNG TRI HÀ XỬ (NGOẢNH MẶT LẠI BIẾT HƯỚNG NƠI NÀO)EDIT: LÂM LINHTừ đó về sau, tôi không bao giờ đi lên thượng nguồn của suối Nguyệt Lượng nữa, tôi sợ con báo lo lắng.
68 CHƯƠNG 62 : THIÊN BIÊN KIM CHƯỞNG LỘ THÀNH SƯƠNGEDIT: LÂM LINHNgoài dự tính của tôi, con báo thật sự nghe lời tôi, buông tay ra. Tôi bất ngờ, nhìn về phía hắn, liền bắt gặp đôi mắt phượng hẹp dài đang liếc xéo mình, ánh mắt đó… Giống hệt như trước kia, không hề giống người mất hết trí nhớ một chút nào.
69 CHƯƠNG 63. 1 : QUY THÌ ỨNG GIẢM TẤN BIÊN THANH (TRỞ VỀ KHI TÓC MAI KHÔNG CÒN XANH)EDIT: LÂM LINHSinh mệnh trong bụng càng ngày càng lớn dần, lại chưa bao giờ có động tĩnh, vô cùng im lặng, như thể sợ làm kinh động đến tôi thì sẽ bị vứt bỏ.
70 CHƯƠNG 63. 2 : QUY THÌ ỨNG GIẢM TẤN BIÊN THANH (TRỞ VỀ KHI TÓC MAI KHÔNG CÒN XANH) (2)EDIT: LÂM LINHDưới ánh sáng của viên dạ minh châu bóng mượt, chúng tôi từ từ đi về phía trước.
71 CHƯƠNG 64. 1 : PHI HOA TỰ HỮU KHIỂN TÌNH XỬEDIT: LÂM LINHGió xuân quất vào mặt, cảnh xuân tươi đẹp hiện ra trước mặt, một cung nữ mặt mũi thanh thoát nhã nhặn ngồi dưới hàng liễu xanh nhẹ nhàng đung đưa chiếc nôi tre, môi son khẽ mở, dịu dàng hát khúc ru mê muội.
72 CHƯƠNG 64. 2 : PHI HOA TỰ HỮU KHIỂN TÌNH XỬEDIT: LÂM LINH“Ta ở trong Tuyết Vực hoàng cung, mỗi vị hoàng tử công chúa khi lên năm tuổi, Hoàng thượng đều phái một vài con cháu cùng tuổi của các vị đại thần trong triều để cùng chúng ta học tập.
73 CHƯƠNG 64. 3 : PHI HOA TỰ HỮU KHIÊN TÌNH XỬEdit: Lâm LinhBeta: Bạc BạchMột người mẹ hiền từ tha thiết chờ đợi tôi, sao tôi có thể nhẫn tâm từ chối. Trời đất bao la, lại không có nơi nào dành cho tôi.
74 CHƯƠNG 64. 4 : PHI HOA TỰ HỮU KHIÊN TÌNH XỬEdit: Lâm LinhHoàng đế cùng Vân hoàng hậu Hương Trạch quốc ngoài dự đoán còn sống sau gần sáu tháng mất tích.
75 CHƯƠNG 65 : HẢi THƯỢNG MINH NGUYỆT CỘNG TRIỀU SINH (TRĂNG SÁNG TRÊN BIỂN SOI CHÂN TRỜI)Edit: Lâm LinhNửa tháng sau, Hoa Phỉ không hẹn trước ghé thăm Vân Gia.
76 CHƯƠNG 66: SÁU MƯƠI VỊ MỸ NHÂN, SÁU MƯƠI CHÉN RƯỢU NGONEdit: Lâm LinhCác tú nữ theo sự hướng dẫn của mama, lả lướt đi lên, Triệu Lê Mậu vẫn không nhúc nhích, hoàn toàn không hề có ý định rời đi.
77 NGOẠI TRUYỆN: LẦN ĐẦU TIÊN GẶP “BẠC HÀ MĨ NHÂN” VÂN TƯỞNG DUNG (1)EDIT: LÂM LINH“Cha!”Đó là lần đầu tiên ta nhìn thấy nàng. Chiếc chăn gấm màu đỏ bao bọc lấy cơ thể nàng, chỉ chừa ra mỗi khuôn mặt nhỏ nhắn.
78 NGOẠI TRUYỆN: LẦN ĐẦU TIÊN GẶP “BẠC HÀ MĨ NHÂN” VÂN TƯỞNG DUNG (2)EDIT: LÂM LINH“Khởi bẩm điện hạ, Thái tử phi hôm nay tập nấu ăn, đã thiêu trụi phòng bếp của Vân phủ…”“Khởi bẩm điện hạ, Thái tử phi hôm nay tập bắn tên, bắn chặt đứt tai của con heo điện hạ tặng…”“Khởi bẩm điện hạ, Thái tử phi bị dị ứng với phấn hoa, rất nhiều thái y trong Thái y viện đã đến xem bệnh, nhưng đều không thể chữa trị tận gốc…”Mỗi ngày trước khi đi ngủ, thái giám phụ trách việc ghi chép lại hành động lời nói của Thái tử phi ở trong Vân phủ đều quỳ gối trước giường ta, làm hết phận sự, báo cáo mọi hành động lời nói của nàng cho ta.
79 NGOẠI TRUYỆN: TÂM SINH BẠC HÀ NHUYỄN THẢO HƯƠNGEDIT: LÂM LINHCặp nến long phượng cao lớn xinh đẹp được đốt lên, ngọn lửa vàng yểu điệu khẽ nhảy múa giữa không trung, thỉnh thoảng kêu lên hai tiếng thanh thúy “lách tách” (1) làm cho người ta nhớ tới tiếng bước chân hòa nhịp trống trong khúc ca múa lúc tiệc cưới vừa rồi, quyến rũ nóng bỏng.