21 CHƯƠNG 16: NAM VÂN, BẮC TUYẾT, LŨNG TRUNG HOAEDIT: CÚN CON SAY SỮAThế cục này tất cả được chia làm năm quốc gia, lấy Tiêu Sơn và Kỳ Thủy làm ranh giới ngăn cách Nam bộ và Bắc bộ.
22 CHƯƠNG 17. 1 : PHINH PHINH NIỂU NIỂU THẬP TAM DƯ (1) (TUỔI ĐỘ MƯỜI BA DÁNG MẢNH MAI)EDIT: CÚN CON SAY SỮANúi xanh ẩn hiện mơ hồ, làn nước xa xăm, tuổi trẻ đương thì đẹp rực rỡ như cánh bướm trong giấc mộng, vùn vùn bay đến.
23 CHƯƠNG 17. 2 : PHINH PHINH NIỂU NIỂU THẬP TAM DƯ (2) (TUỔI ĐỘ MƯỜI BA DÁNG MẢNH MAI)EDIT: CÚN CON SAY SỮALam Miêu cõng tôi chậm rãi đi dọc theo bờ sông, còn tôi thì khoan khoái hát vang.
24 CHƯƠNG 18 : TRANG SINH HIỂU MỘNG MÊ HỒ ĐIỆP (1)EDIT: CÚN CON SAY SỮAChiêu Tài Miêu không đáp lời, chỉ quay sang nhìn tôi cười nhạt nhẽo. Ruột gan như lửa đốt, cả gian phòng toát lên bầu không khí quỷ dị.
25 CHƯƠNG 18 : TRANG SINH HIỂU MỘNG MÊ HỒ ĐIỆP (1)EDIT: CÚN CON SAY SỮAChiêu Tài Miêu không đáp lời, chỉ quay sang nhìn tôi cười nhạt nhẽo. Ruột gan như lửa đốt, cả gian phòng toát lên bầu không khí quỷ dị.
26 CHƯƠNG 20 : PHẬT THỦ BẠT NGÀN VẪN KHÔNG THỂ THÔNG SUỐTEDIT: CÚN CON SAY SỮANgày thứ hai, tôi tỉnh dậy trong làn hương thơm ngọt ngào tinh tế, mông lung mở mắt ra, đập vào mi mắt chính là sắc vàng chanh tràn ngập, khẽ nheo mắt tinh tế nhìn, mới phát hiện mọi chỗ mà mắt nhìn có thể dõi đến trong phòng, từ bàn tròn bát tiên, đến tủ gỗ đàn hương, hoa kỷ, bệ cửa sổ, sàn nhà… Tất cả đều bày đầy những bồn phật thủ, tỏa ra từng đợt, từng đợt hương thơm ngào ngạt, thoáng nhìn giống như những bông cúc vàng rộ, kề bên gối cũng bày một trái phật thủ vừa ngắt xuống.
27 CHƯƠNG 21 : PHONG LÝ LẠC HOA THÙY THỊ CHỦ (GIÓ THỔI, HOA RƠI, AI LÀ CHỦ)EDIT: CÚN CON SAY SỮATháng mười năm Khang Thuận thứ mười sáu, triều đình nhận được mật báo: Tử Hạ Phiêu Tuyết của Tuyết Vực Quốc bí mật huấn luyện mười vạn thủy quân được hơn một tháng nay rồi.
28 CHƯƠNG 22 : THAY XÀ ĐỔI CỘT, BƯỚM PHÁ KÉNEDIT: CÚN CON SAY SỮACỏ cây nhuộm khói tà dương, hương bạc hà mát rượi dường như không nhẹ nhàng lay động theo gió mà làn hương thơm mát ấy lại men theo con đường nhỏ, ẩn mình dưới tán lá bách rậm rạp mơ hồ lộ ra một góc áo vàng.
29 CHƯƠNG 23 : GIÓ NỔI BÁO GIÔNG TỐ SẮP ĐẾNEDIT: CÚN CON SAY SỮA“Oa! Đây chẳng phải là ông chủ Lý sao. Hôm nay ngọn gió nào thổi ngài tới đây? Tiểu nhân đã nhiều ngày rồi không nhìn thấy ngài.
30 CHƯƠNG 24 : GIÓ SƯƠNG LẠNH BUỐT KHÔNG ĐƯỜNG THOÁTEDIT: CÚN CON SAY SỮALong Uyên kiếm xé gió lao tới, nhưng ngoài dự liệu lại không hề cảm thấy đau đớn.
31 CHƯƠNG 25 : KHI HOA NỞ CŨNG LÀ LÚC HOA TÀNEDIT: CÚN CON SAY SỮA“Lũ cẩu nô tài các ngươi! Không biết ta là ai sao? Còn dám ngăn cản!”“Thập Lục vương gia thứ tội! Điện hạ có chỉ, bất kể là ai cũng không được vào.
32 CHƯƠNG 26 : HOA TRÊN ĐƯỜNG ĐÃ NỞ, NÀNG NGẮM HOA THONG THẢ QUAY VỀ (1)EDIT: CÚN CON SAY SỮA“Vân nhi, nàng xem, hôm nay ngoài trời đẹp như vậy, ta cùng nàng ra ngoài tản bộ giải khuây được không?” Như thể người trong lòng là một đứa trẻ, hắn khẽ khàng cầm tay nàng, nhẹ vòng tay ra sau lưng vỗ về, dịu dàng dỗ dành: “Nàng không trả lời tức là không muốn đi phải không? Được, nàng không muốn thì chúng ta không ra ngoài nữa, ở trong phòng trò chuyện cũng tốt.
33 CHƯƠNG 27 : HỎI RỄ SEN CÓ BAO NHIÊU TƠ LÒNGEDIT: CÚN CON SAY SỮANúi xanh vốn không già, vì sao bạc đầu tuyết trắng. Nước biếc vốn không sầu, cớ sao mặt ủ mày chau.
34 QUYỂN 2: PHONG PHIÊN TRÚC LỤC, TRÚC PHIÊN PHONG. CHƯƠNG 28 : TRÚC NGOẠI ĐÀO HOA TAM LƯỠNG CHI (1)EDIT: CÚN CON SAY SỮAHương trúc mộc mạc mang theo hơi thở ẩm ướt của mùa xuân từ từ thổi nhẹ qua chóp mũi, dường như có tiếng đàn nhị văng vẳng đâu đây, trầm thấp mà thư thái.
35 CHƯƠNG 29 : TRỜI XANH, CỎ XANH, MÂY VỜN QUANHEDIT: CÚN CON SAY SỮATrong bữa trưa ngày hôm sau, Đậu Xanh không đem đến cho tôi một bát thuốc lớn giống như mọi ngày nữa mà rất bận rộn bày ra một bàn đầy ắp đồ ăn.
36 CHƯƠNG 30 : TRỜI XANH, CỎ XANH, MÂY VỜN QUANH (2)EDIT: CÚN CON SAY SỮATháng hai, năm Khang Thuận thứ mười chín. Chỉ chớp mắt, tôi đã ở Bát Bảo Giáo được một năm.
37 CHƯƠNG 31 : THÁNG BA ĐỔI LỬAEDIT: CÚN CON SAY SỮA“Đậu Xanh!Aizzz!Khi Hạt Sen chẻ củi thì Táo Đỏ làm gì?Tán dóc! Khi Ý Dĩ luyện công thì Ngân Nhĩ ở đâu?Tìm Cẩu Kỷ!Vì sao ta tìm thế nào cũng không thấy Hoa Sinh?Hắn cũng hạ phàm!Hoa Phỉ, Long Nhãn, Tiểu Lục thật may mắn là người một nhà!”(1)Bốn chữ “lãnh nhược băng sương” không đủ để hình dung sắc mặt của Táo Đỏ lúc này, tiếp đó, từ sân sau truyền đến tiếng nổ như bộc phá khiến tôi đủ lý do để tin rằng Hạt Sen không phải đang chẻ củi mà đang dùng ngực đập vỡ một tảng đá lớn…Chưa từng có chuyện gì khiến tôi hối hận như vậy, hối hận đến đen cả ruột.
38 CHƯƠNG 32 : TRỜI Ở CAO, NÚI Ở XA, SƯƠNG BUỐT LẠNHEDIT: CÚN CON SAY SỮACó một thứ hồi ức, vĩnh viễn như nụ hoa chờ đợi thời khắc nở rộ khoe sắc, có một loại thời gian, mỗi năm trôi đi lại như màu trà lan tỏa.
39 CHƯƠNG 33 : ÁM HƯƠNG PHÙ ĐỘNG NGUYỆT HOÀNG HÔN (1)(1) Hương mai lan tỏa bóng hoàng hôn. EDIT: CÚN CON SAY SỮANhững tia sáng nghịch ngợm nhảy nhót trên mí mắt tôi, khoang mũi tràn ngập hơi ẩm ướt chỉ duy nhất có ở buổi sớm mai trên núi, từng làn hương huân y(2) thoang thoảng như có như không vây quanh tôi, thư thái mà yên bình.
40 CHƯƠNG 34 : SÁO NGỌC LƯU LUYẾN HOA BÍCH ĐÀOEDIT: CÚN CON SAY SỮA, WindyThuyết tiến hóa cho rằng: nguồn gốc của loài người bắt đầu từ thực thể đơn bào, sau đó từ từ tiến hóa biến thành cá, động vật lưỡng thể, rồi động vật có vú, trong đó, một ít động vật có vú tiếp tục trải qua quá trình tiến hóa mà phát triển thành vượn người cổ đại, rồi lại tiếp tục tiến hóa thành loài người như hiện nay.
Thể loại: Dị Giới, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 50