1 Trương Úc Giai là bác sĩ thực tập ở bệnh viện nhân dân cấp thành phố của thành phố A, nói chính xác thì qua hôm nay phải đem hai chữ ‘Thực tập’ kia bỏ đi, trở thành một bác sĩ chân chính.
2 Sáng sớm hôm sau, khi Trương Úc Giai tỉnh lại vì nghẹn tiểu, cậu cứ vậy mà nhắm mắt lảo đảo đi thẳng một đường tới phòng vệ sinh. Tiểu hồi lâu, kết quả nhận ra âm thanh có hơi khác, lấy lại tinh thần ngay tức khắc, nhìn lại, thì ra là tiểu nhầm vào trong chiếc giày mà mình vứt hôm qua.
3 Chín giờ rưỡi giải phẫu bắt đầu.
Hôm nay Trương Khiết là người mổ chính, trợ mổ thứ nhất là Lưu Kỳ, trợ mổ thứ hai chính là Trương Úc Giai, bởi vì Trương Khiết có chút không dám khẳng định đối với kinh nghiệm của Trương Úc Giai, cho nên trên căn bản hắn đều làm hết, thuận tiện xem một chút ghi chép tình huống ở chỗ của Dương Vân.
4 Trương Úc Giai không phân rõ loại cảm giác này rốt cuộc là gì, lạnh giá và dục vọng cùng tồn tại, bàn tay như quỷ mị kia lại có thể tìm ra tất cả điểm mẫn cảm trên người cậu, phía sau lưng, ngón chân và bụng đều đồng thời được an ủi, làm □ bên trong cậu bị thiêu đốt rồi lại bị cái lạnh thấu xương gắt gao ngăn chặn, muốn liều mạng đẩy ra nhưng cậu làm thế nào cũng không chạm tới thứ ở trên người mình.
5 Y tá dùng giọng điệu tương đối khinh thường và cách diễn tả lạnh nhạt như sương nói về cảnh tượng khi chết của người nọ, giống như kể một câu chuyện đã phủ bụi từ rất lâu rồi, cảm giác như không đáng nhắc tới.
6 Trương Úc Giai và Dương Vân hẹn gặp tại quán trà Băng Điểm cách bệnh viện không xa, giờ hẹn là 6h30 vì Trương Úc Giai tan ca lúc đó, nhưng hôm nay cậu lại hẹn sớm mười phút do vẫn chưa thể bình tĩnh trở lại sau khi nghe tin Dương Vân còn sống.
7 Mặc dù có hai lá bùa hộ mệnh của đại sư nhưng Trương Úc Giai vẫn có chút lo lắng, dù sao đại sư cũng nói đây chỉ là biện pháp tạm thời, cậu không biết tạm thời này là bao lâu cho nên cứ cố gắng kéo dài một chút, nếu không về nhà thì ở chỗ khác nghỉ ngơi một đêm cũng được.
8 Ánh đèn hưởng ứng chớp vài cái, theo sau là một mảnh đen kịt, ngay cả bàn tay cũng không nhìn thấy, tiếng gió bốn phía không ngừng kêu gào bên tai, cảm giác lạnh lẽo tận xương tủy bao lấy Trương Úc Giai, cậu như chìm vào biển rộng, thậm chí có thể cảm giác được nước đang tràn lên bắp đùi.
9 Trương Úc Giai không nhớ được mình ngồi xuống ăn cơm thế nào, chỉ biết mình giống như thành khách, người ta một bên gắp thức cho cậu một bên xoa xoa đầu cậu, thậm chí đối phương còn nói: “Há mồm.
10 Trương Úc Giai bừng tỉnh bởi tiếng gào thét của Dương Vân và Dương Duẫn Trạch, trái tim cậu liên tục bị lôi ra kéo vào, chờ cậu tỉnh lại thì tim cũng sắp rụng mất rồi.
11 Edit: Hiên Vũ
Căn phòng Trương Úc Giai thuê là căn phòng cố định có hai phòng một phòng khách một phòng bếp một WC, mặc dù nơi này tương đối rộng rãi, nhưng hoàn cảnh tiểu khu cũng chưa ra đâu vào đâu, đơn giản là phần lớn hộ gia đình có phòng cố định đã bị phá bỏ và dời đi nơi khác, sau đó mới an trí tới đây, có một số người vẫn luôn duy trì tác phong hành động trước đây, ví như trực tiếp vứt rác từ trên lầu xuống, hoặc trong nhà có người chết liền trực tiếp hóa vàng ở trong bồn của tiểu khu, làm tiểu khu chướng khí mù mịt, thậm chí để tiết kiệm chút tiền điện, trực tiếp đốt bếp than trước cửa nhà mình.
12 Edit : Hiên Vũ
Mới đầu Trương Úc Giai cho là mình hoa mắt, liền nhắm mắt lại đồng thời lui về phía sau hai bước đóng cửa lại, sau đó lại mở mắt ra…
Quả nhiên lúc này lại thay đổi, nhưng không phải là biến trở về phòng khách, mà là biến thành nơi mãnh quỷ tụ tập, du hồn sắc mặt xanh hồng mang theo răng qua lại phiêu đãng khắp phòng, bọn họ ghé tai thì thầm bàn tán về cái gì, phân không rõ nhiều hay ít, một đám mặt mũi dữ tợn giống như muốn nuốt người, một trận chợt âm phong đánh tới, lạnh lẽo thâm nhập vào xương tủy, làm Trương Úc Giai bị lạnh mà tỉnh hẳn, sau đó cánh cửa đóng lại.
13 Edit: Hiên Vũ
Trong loạt tiếng vỗ tay mở màn, sở dĩ nói mở màn, chính là vì Trương Úc Giai cảm thấy hiện tại mọi thứ đã thấy chỉ như một giấc mộng, bởi chỉ có trong mộng mới có thể ngẩn ngơ không thực tế như vậy, cũng chỉ có trong mộng mới không thèm nghĩ tới bắt đầu và tiếp diễn, hơn nữa chỉ có trong mộng mới cảm thấy tất cả những thứ không bình thường đều coi như bình thường.
14 Edit: Hiên Vũ
Lúc Trương Úc Giai thần trí rõ ràng thì phát hiện mình đã đi trên con đường đá xanh rồi, bầu trời vẫn rất tối như cũ, nhưng lại làm nổi bật lên sắc hoa đỏ tươi hai bên đường, ánh đỏ từng trận tản ra, mơ hồ từ dưới chân đi thẳng đến điểm cuối làm cho người ta cảm thấy đây là một con đường dài đi không tới tận cùng.
15 Edit: Hiên Vũ
Ngày hôm sau, Trương Úc Giai bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, mà khi cậu thật vất vả bò đến bên cạnh điện thoại nhận cuộc gọi, bên trong lại truyền đến tiếng gào thét giận dữ vang trời, tiếng gào này làm cơn buồn ngủ của cậu mất sạch, mà người có thể lôi kéo cậu hô to gọi nhỏ cũng chỉ có một mình Trương Văn Cường, không vì cái gì khác, chỉ bởi vì hôm nay là ngày cùng nhau đi đến ngôi nhà Hoa Hướng Dương, thế nhưng Trương Úc Giai lại ngủ thẳng đến 9h cũng không có động tĩnh.
16 Edit : Hiên Vũ.
( Mình sẽ cố gắng mỗi ngày 1c, mong các bạn đọc xong thì góp ý giúp mình những chỗ edit chưa ổn nhé)
Nhà Hoa Hướng Dương từ sau khi dời đến nơi này đã không còn của riêng cá nhân Trương Ngọc, trẻ em và nhân viên làm thuê cũng rất nhiều, phần lớn đều là người Trương Úc Giai không biết, như tên buôn bán đất động sản này nói không chừng là người tới quyên tiền hoặc viện trợ.
17 Edit : Hiên Vũ
Sương mù sau khi hấp thụ đoàn hắc khí kia thì dần dần ngưng tụ, sau đó xuất hiện một bóng dáng quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn.
18 Sau một đêm kích tình, trên người Trương Úc Giai ban đầu 1 cm2/ 3 dấu môi tăng lên thành 1 cm2/ 5 dấu, may mà hắn còn biết nặng nhẹ, chỗ nào quần áo che không được thì không có, nhưng chỉ cần chỗ có thể che thì rải rác chi chít, vì vậy Trương Úc Giai trong thời tiết nóng nực 40 độ mặc áo sơ mi phải cài cả cúc áo trên cùng, cho nên cậu chỉ mong tên quỷ kia tinh tẫn mà chết, tắt thở ngay tại chỗ.
19 Từ sau khi chuyện đi vệ sinh không chùi đít xảy ra, bất cứ việc gì của Trương Úc Giai đều ẩn núp sự tham gia của Trang Minh Thần, cậu luôn cảm thấy người này chính là khắc tinh của mình, sống dở chết dở mỗi lần nhìn thấy gã đều xui xẻo, lần thứ nhất ăn bánh bị nghẹn, cậu còn chưa quên đâu.
20 (Truyện đã đi đến 1/3 chặng đường rồi, cảm ơn mọi người đã ủng hộ, ta sẽ cố gắng hoàn sớm ^0^)
Sau nửa giờ nhìn nhau với tên tiểu quỷ mặt xanh nanh vàng, nước trên người Trương Úc Giai căn bản đều là mồ hôi chảy ra, hôm nay cậu dính ở chỗ này, hoàn toàn là bị nó làm cho sợ đến không nhấc chân được, một nguyên nhân khác chính là, lão đầu bên cạnh một mực uy hiếp đe dọa cậu.