41 Từ phòng ăn đi ra, Trương Úc Giai đề xuất một chuyện ngoài dự đoán của Trương Úc Lê, cậu hi vọng A Lê có thể chân chân thật thật đứng ở bên cạnh cậu, hơn nữa cùng cậu sánh bước.
42 Tòa văn phòng mà Trương Văn Cường chịu trách nhiệm thiết kế trang hoàng nằm trên đoạn đường khá sầm uất của khu phố Bắc, nhìn cửa hàng và mặt tiền cửa hàng xung quanh nó người đến người đi, náo nhiệt đến ngổn ngang, duy chỉ có nó lẳng lặng đứng sừng sững, mỗi một ô cửa sổ bên trong đều lộ ra một luồng áp lực đen nhánh, giống như là tòa nhà bị bỏ lại nhiều năm, không hề có xây mới, lộ ra mùi bùn đất lẫn lộn.
43 Lầu 2 dưới đất là một nơi hỗn tạp tương đối ẩm ướt, dưới đất đều là bùn, cả không gian tương đối tối tăm, một cái bóng đèn 40 W mười mấy bước mới có thể tìm được một cái, Trương Úc Giai quả thực không thể hiểu được tại sao phải để đồ trang hoàng ở chỗ này, dưới chân đạp xuống đều phát ra tiếng, đỉnh đầu giống như nắp bồn cầu nhà ai nhỏ nước, cả không gian một mùi nấm mốc còn mang theo mùi hôi thối, làm cho người ta ngửi thấy không khỏi nôn ọe.
44 Trương Úc Giai không biết Trương Úc Lê trị những ác quỷ kia thế nào, chỉ biết lúc cậu đứng bên ngoài tòa nhà thì hắn đang từ trong đi ra, gần như là hai mắt vừa nhìn thấy cậu, đã ôm cậu vào lòng, sau đó ngay trước mặt mọi người phủ lên môi cậu, vật mềm mại ấm áp ở trong miệng của cậu tùy ý cướp đoạt, từ trên xuống dưới, trái trái phải phải, gần như mỗi tấc đều không bỏ qua, một đầu lưỡi dài liên tục tiến vào cổ họng cậu, thiếu chút nữa làm Trương Úc Giai ngạt chết, lúc này hắn mới thả miệng,cuối cùng còn nhẹ nhàng hạ một nụ hôn lên trán cậu, coi như kết thúc công việc.
45 Hôm nay, Trương Úc Giai đi chung thang máy với Trang Minh Thần, nhưng hai người trong thang máy cũng không nói gì, không phải vì nhiều người không tiện, mà là vì từ sau ngày gặp Trang Minh Thần và ‘Bạn gái’ của gã, trong lòng Trương Úc Giai có chút khó chịu, cảm giác sẽ phát sinh chuyện gì đó.
46 Diêu lão đầu bảo hai người bọn họ tìm xung quanh xem có tử vật hay không, nhưng lão lại không nói rõ có bao nhiêu tử vật, người chết có tính là tử vật hay không?
Trương Úc Giai và Dương Duẫn Trạch mới đầu còn tìm cùng nhau, sau đi tới cửa phân nhánh thì hai người tách ra, thật ra thì Trương Úc Giai không muốn tách ra, dù sao những thứ này cũng nói không chính xác, nếu gặp phải cái gì, ngay tự vệ mình cũng khó khăn, hơn nữa Trương Úc Lê đã dặn đi dặn lại bảo cậu không nên chọc vào những thứ này nữa, nhưng có đôi khi, cũng không phải nói không chọc thì không chọc, mà có khi ngươi không chọc bọn chúng, bọn chúng tự động chọc tới ngươi.
47 Buổi tối hôm đó, mấy người Diêu Mạnh Đạt tìm thật lâu ở xung quanh đó nhưng không phát hiện trận thứ hai, mãi cho đến 2h sáng mới từng người trở về, Trương Úc Giai về đến chỗ ở của mình chưa tắm rửa đã nằm sấp trên sô pha ngủ thiếp đi.
48 Lần thứ hai ngồi ở phòng chuyên khoa, Trương Úc Giai chính thức thành một kẻ bên lề, nhưng kẻ bên lề này hiện tại có thêm một công việc, đó chính là sắp xếp lại tất cả tài liệu khám bệnh của bệnh nhân và thời gian thích hợp bố trí phẫu thuật, gọi là thích hợp, thật ra thì quyền vẫn nằm trong Trang Minh Thần, cậu chỉ theo đó báo cho người nhà bệnh nhân thời gian phẫu thuật và những việc phải chú ý, nhưng khác lạ chính là vốn tưởng rằng ngày đó tức giận quá mức quan hệ của hai người sẽ sụp đổ, Trang Minh Thần sẽ càng thêm ‘Quan tâm’ Trương Úc Giai ?
Thỉnh thoảng gã sẽ bảo cậu đến phòng làm việc của gã làm một chút chuyện râu ria, thậm chí một số kỹ thuật giải phẫu vốn cậu không cần quan tâm đều làm qua trước mắt cậu một lần, còn hữu ý vô ý kiểm tra những thứ cậu đã xem, nếu như trả lời sai, gã sẽ yên lặng bỏ mặc cậu ở nơi đó nửa giờ cũng không nói với cậu một câu, từ đó khiến Trương Úc Giai phải tốn thời gian gấp ba thậm chí là gấp bốn bình thường để suy nghĩ đồ vật trong này, bởi vì chỉ có suy nghĩ thấu đáo cậu mới có thể đối đáp trôi chảy, mới có thể nhớ lâu dài.
49 Sau khi biết trụ sở phạm tội bí mật này, Trương Úc Giai quyết định không tham gia, dù sao không có móc nối đến lợi ích trước mắt của cậu, hơn nữa cậu muốn quản cũng không có năng lực, vẫn nên lo cho sống chết của mình trước đã.
50 Một tuần rồi Trương Úc Giai không đi làm, đến ngày thứ tám cậu không thể ngây ra đó nữa, dù sao ũng phải có cái sống qua ngày, tiền lương vốn không cao lại vừa mới chuyển chính thức, cũng không biết Lưu Khai Phú sẽ phạt cậu thế nào.
51 Sáng hôm sau, Trương Úc Giai dậy rất sớm, nguyên nhân là lạnh nên ngủ không được, cho nên cậu định đóng kín cửa sổ ngủ tiếp, nhưng trở lại giường đã thấy Trương Úc Lê không biết dậy từ lúc nào, vốn tưởng rằng hắn sẽ đứng lên làm bữa sáng cho cậu, nhưng xuống sau khi nằm xuống lại phát hiện trong phòng im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng ho khan cách vách nhưng lại không nghe được bất kỳ tiếng động nào ở phòng bếp.
52 Đêm đó đi đến bar Băng Điểm, Trương Úc Giai vào vị trí cũ tìm được bọn Diêu lão đầu.
Dương Vân từ xa đã nhìn thấy Trương Úc Giai, sau đó cười vẫy tay với cậu, Trương Úc Giai nhìn thấy Dương Vân cũng rất vui, dù sao nhiều ngày rồi không gặp, cậu thật sự có chút nhớ cô nhóc này.
53 Đến gần 12h đêm, trời đêm vốn thưa thớt sao bắt đầu dày đặc, tất cả người đi đường đều không thấy bóng dáng, hơn nữa do chỗ này là nơi thi công quan trọng, đèn đường vốn là nửa dặm một cái, vốn có thể căn cứ vào đó để tìm đến dưới chụp đèn, nhưng lúc này chỉ có thể miễn cưỡng đứng dưới cột đèn lạnh lẽo kia.
54 Mục đích của tên đạo sĩ áo vàng kia không khác gì mục đích của bọn Diêu lão đầu, hắn ta cũng thu những con quỷ kia, nhưng thứ hắn ta dùng để thu quỷ rất đặc biệt, chỉ là một con búp bê vải mặc quần áo màu máu, đường nét phía trên đã bẩn không nhìn rõ lắm, nhưng loáng thoáng thấy được con búp bê vải kia là đàn ông, hơn nữa còn là đàn ông có đôi mắt màu lam.
55 Lúc đó, Diêu Mạnh Đạt và ba đồ đệ đã ngồi suốt hai giờ bảy phút, màn đêm vốn rõ ràng lại lần nữa tối đen như vẩy mực, Diêu Mạnh Đạt biết lão đợi không uổng công.
56 Buổi tối, sau khi Trương Úc Giai bước xuống xe của Trang Minh Thần thì vội vàng vọt vào cửa, thứ nhất không muốn có quá nhiều qua lại với tên thây ma Trang Minh Thần, mặt khác đã hai ngày rồi cậu không nhìn thấy Trương Úc Lê, từ sáng sớm hôm qua cậu đã phát hiện hắn không có ở nhà, đến rạng sáng hôm nay cậu trở về cũng không tìm được hắn, không biết tên quỷ này có thể đi ra ngoài lăn lộn ở đâu.
57
“Sau khi ta rời nhà Hoa Hướng Dương liền theo ba mẹ đi Anh, ba ba Pitt Dufress là một điền chủ rất có tiếng tăm, hơn mẹ ta mười một tuổi, ta theo nguyện vọng của mẹ thi vào khoa y của trường Harvard Mỹ, định sau này đến bệnh viện của hai cậu làm việc, nhưng không lâu sau hai cậu của ta bị truy nã vì liên quan đến tội danh mua bán bộ phận cơ thể, bệnh viện của hai người liền đóng cửa, sau đó bọn họ đến nhờ cậy mẹ ta, nhưng sau khi cha chấp nhận không lâu thì họ giết cả nhà chúng ta.
58 Sự xuất hiện của người phụ nữ này, Trương Úc Giai hoàn toàn không ngờ tới, nhưng vì cô ta xuất hiện bên buộc phải dừng lại tiến trình, thật ra thì và rồi cậu đã làm tốt chuẩn bị chiến đấu, còn Trương Úc Lê thì liên tục sờ mấy điểm mẫn cảm trên eo cậu, làm cậu cả người nóng ran, nhưng khi cậu chuẩn bị khởi xướng xu thế lửa cháy lan ra đồng cỏ xu, một chậu nước lạnh giội tới, mạnh mẽ dập tắt ngọn lửa nhỏ trong cơ thể cậu.
59 Qua mấy ngày ở chung, Trương Úc Giai biết sơ sơ tính tình của đôi vợ chồng người quỷ này, cho nên lúc Trang Minh Thần ở bản thể thì cố gắng không đi chọc hai người bọn họ, dù sao tên Trang Minh Thần này thật sự có chút cuồng vợ, yêu đến trình độ làm người ta tức lộn ruột, thậm chí mèo nhà bên cạnh cũng không cho phép người ta liếc mắt nhìn, cậu quả thực thiếu chút nữa cho rằng đây là đôi vợ chồng mỗi ngày đều như trải qua tuần trăng mật, gắn bó keo sơn.
60 Sau khi bò qua đám cầu sỉ kia, tín hiệu trên điện thoại lập tức có lại, Trương Úc Giai chẳng quan tâm gì khác, trực tiếp bấm số Trương Úc Lê, sau đó chỉ chờ hắn nghe máy liền một hơi kể lại mọi chuyện.