81 Tạ Thư Dật vốn vẫn đang chú tâm làm hô hấp nhân tạo cho Hải Nhạc, không ngờ đột nhiên có một thứ gì ẩm ướt mềm mại duỗi vào trong miệng của hắn, lại nhẹ nhàng đụng đầu lưỡi hắn một cái, một loại cảm giác chưa từng trải qua truyền từ đầu lưỡi bị chạm nhẹ của hắn, nhanh chóng rơi vào tứ chi bách hài, cũng thẳng hướng đại não của hắn, sau đó, đại não của hắn, ầm vang một tiếng nổ tung! (tiểu xử nam ha ha ha)Một khắc này, cả người hắn đều cứng lại, hắn choáng váng, hắn ngây người, tất cả suy nghĩ đều bị cái cảm giác này nổ thành tro tàn! (hé hé hé đúng ngố)Thẳng đến khi Hải Nhạc thét chói tai, làm hắn bừng tỉnh lại, hắn chợt mở to mắt, nhìn thẳng vào đôi mắt đang kinh hãi kia của Hải Nhạc.
82 “Các cậu, những thứ quà tặng này, mấy thứ kẹo và chocolate đó, nếu các cậu thích cứ lại đây lấy đi đi, còn có những bó hoa tươi kia, nếu các cậu thích, cũng tặng cho các cậu đó.
83 Nàng không nhịn được vươn ngón trỏ nhẹ nhàng chạm lên môi của mình một chút, ngón tay chạm, với hắn chạm, hoàn toàn không giống nhau, không có một chút cái loại cảm giác rung động kia.
84 Đúng lúc Tạ Hải Nhạc đang nhận lời hai người phóng viên nhờ cô chụp chung với thầy Thích một bức, người ta còn chưa bấm nút, lại đột nhiên nghe thấy sau lưng truyền đến một tiếng gầm to như sấm: “Tạ Hải Nhạc!” Cô thiếu chút nữa sợ tới mức nhảy dựng lên, tên ma vương kia lại xuất quỷ nhập thần xuất hiện! Thích Hán Lương cảm giác được người Tạ Hải Nhạc đang run run, cũng quay đầu lại, chạm tới ánh mắt như muốn giết người của Tạ Thư Dật, hắn nhếch khóe môi.
85 Không thể hiểu nổi hắn, nhưng mà, có vẻ như cho tới bây giờ nàng vốn chưa từng muốn hiểu hắn. Tạ Hải Nhạc thở dài một hơi. Bỗng nhiên, Hứa Nhã Nghiên xốc lều lên, cười với Hải Nhạc.
86 Nghe một câu cảnh cáo như vậy, bọn họ làm sao dám a? Ngẫm lại, một người có ba là quân nhân, một người có ba là trùm thương nhân lớn, hai bên đều không thể đắc tội nổi! Chỉ có thể đóng chặt miệng lại.
87 Tạ Hải Nhạc cùng mọi người ăn một bữa ăn cơm dã ngoại thật vui vẻ, rõ ràng đồ ăn này nọ cũng không ngon bằng ở nhà làm, nhưng mà, cái loại cảm giác này rất khác biệt, mọi người cũng ăn thật cao hứng, nhất là sở Lâm Phong cùng Minh Hi Ca, hai người vừa ăn vừa đấu võ mồm, sau đó, đồ ăn mà ngon ngon một chút, mọi người sẽ liên tục tranh nhau đánh đũa vào gắp, cái loại cảm giác này, thật sự vô cùng ấm áp.
88 Đó là bởi vì cô hoàn toàn không biết Tạ gia ngoài sáng trong tối làm ăn cái gì, cũng không biết Tạ gia có thể coi là huyết mạch kinh tế quốc gia, ngay cả Tổng thống Trung Quốc cũng phải dựa vào tài chính do tứ đại gia tộc nhất là tập đoàn Tạ gia chi trợ, có ngành sản xuất nào Tạ gia không nhúng tay vào chứ? Bay trên bầu trời, đi trên mặt đất, bơi lặn trong nước, nhu cầu ăn mặc dùng ở của con người, Tạ gia đều có xem qua! Có thể nói, nếu Tạ gia suy sụp, thì quốc gia cũng sẽ sụp đổ mất một nửa!
Cho nên, hắn vốn không sợ Thích Hán Lương, cho dù Thích Hán Lương làm khó hắn cũng không thể làm khó được chỗ nào! Chỉ là, khi hắn thấy cô ra sức xin tha cho hắn, một khắc này, trong cõi lòng lạnh băng cứng ngắc của hắn, có đôi chỗ đã trở nên mềm mại!
Nhưng hắn vẫn rất rất tức giận cô lại dám cho Thích Hán Lương ôm cô như vậy, hắn thật sự không thể tha thứ dễ dàng, cho nên, hắn lại nhốt cô vào phòng tối, hắn muốn cô ngẫm lại cho kĩ bản thân mình sai ở chỗ nào, bằng không, về sau vẫn sẽ tái phạm việc xấu như cũ!
Hắn ở trên lầu vẫn luôn nghiêng tai lắng nghe tiếng khóc của cô, không biết tại sao, hắn cứ tâm phiền ý loạn, luôn mãi đi qua đi lại trong phòng mình không thể ngủ được, đến khi không còn nghe thấy tiếng khóc của cô, hắn biết chắc là cô khóc mệt ngủ rồi, trong lòng hắn đột nhiên sinh ra một cỗ thôi thúc muốn đến nhìn cô, vì thế, hắn nhịn không được đã chạy tới nhìn.
89 “Có thể là do bị nhiễm lạnh. ” Minh Hi Ca nói. “Vậy phải làm sao bây giờ? Nơi hoang dã này, làm sao mới có thể giúp nàng hạ sốt?” Long Đế Uy ở một bên lên tiếng hỏi.
90 Nhưng, những ngày thanh tĩnh không kéo dài được lâu, mẹ Hải Nhạc từ bên ngoài về, chuyện con gái không biết bơi lội cứ canh cánh bên mình, không được, ngay tại bữa tối, bà lại đề nghị Thư Dật dạy Hải Nhạc bơi lội.
91 Có phải mình nghe lầm hay không?Tạ Thư Dật thấy nàng cứ đứng đó động cũng không thèm động một chút, lông mày lại nhăn tít, hắn đi nhanh trở về, đến trước mặt Tạ Hải Nhạc, sau đó xoay người chín mươi độ về phía trước.
92 “Không!” Hải Nhạc hoảng sợ muốn thoát khỏi sự khống chế của hắn.
“Không kịp nữa rồi!” Tạ Thư Dật nói, lập tức, môi của hắn ép xuống môi của cô.
“Không…” Tiếng thét chói tai bị môi của hắn ngăn lại trong miệng, chỉ thoát ra được âm cuối.
93 “Tôi đã nói, cô rất nhẹ, tôi không mệt! Đừng nói chuyện linh tinh nữa! Lãng phí sức lực của tôi! Nói nữa, tôi sẽ quăng cô xuống đất đó!” Tạ Thư Dật quay đầu thưởng Hải Nhạc một ánh mắt cảnh cáo bự chảng.
94 “Trì Hải Hoan, con nhỏ chết tiệt mày chạy đi đâu rồi? Coi chừng tao khấu trừ toàn bộ tiền chuyên cần tháng này của mày đó!” Tiếng mắng tức giận lại truyền tới.
95 “Tạ Thư Dật, em yêu anh!”“Sở Lâm Phong, em yêu anh!”“Long Đế Uy, em yêu anh!”“Hứa Chí Ngạn, em là fan của anh!”Một trận loạn thất bát tao tiếng gào thét điên cuồng tràn ngập toàn bộ trường học, đáng sợ tới mức chim non trên cây đều vỗ cánh bay mất.
96 “Có liên quan chứ, nếu như bây giờ lập tức cho chị con vào ở, mẹ sợ ba con… Cái loại người này, ai!” Mẹ Hải Nhạc thở dài một hơi thật mạnh, “Con muốn cho chị con lại đây như vậy, đến lúc đó mẹ với ba con đi can thiệp đi, xem có thể chuyển quyền giám hộ của chị con qua hay không đã.
97 “Hức hức tôi cũng không biết ngày khai giảng ở Năm Châu là như thế này a, hức hức hức” Tay Tạ Hải Nhạc vốn đang bị đau, lại bị Tạ Thư Dật rống thêm một cái, khóc ngập nước mắt lên, rất đau, thật sự đau quá a.
98 “Với anh mà nói, cô ta chỉ là một người xa lạ! Anh không thích một người xa lạ đột nhiên tiến vào thế giới của chúng ta!” Tạ Thư Dật nhíu mày, giọng điệu đã có phần hơi bất nhã.
99 Hải Nhạc ngây dại, quả thật là hắn!Cùng lúc, Thích Hán Lương cũng quét mắt về phía bên nàng, nhìn thấy Hải Nhạc, hắn cũng giật mình, miệng đang nói cũng dừng lại.
100 Ai da, không phải bạn gái? Cô bán hàng lại có chút mừng rỡ, kỳ thật người ta có bạn gái hay không, liên quan gì đến cô đâu? Nhưng mà, đàn ông đẹp trai như vậy, có bạn gái, đúng là một chuyện làm cho người ta tan nát cõi lòng mà, vẫn là đừng có bạn gái thì tốt.