121 - Vẫn chưa. - Lo gì, có một người yêu chu đáo nhất sẵn sàng lo cho em mọi thứ kia mà. - Không như trước đâu chị. Giờ anh ấy bận lắm. Khác hẳn lúc mới về nước.
122 Cả hai uống, Trần Kiên uống rất nhiệt tình trong khi Duy cứ khéo đổ ra ngoài. Tiến Mạnh vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ ngồi giữa hai người mà rót rượu.
123 Chap 35: Trần Kiên thức dậy, giật mình khi thấy ông đang nằm trong một khách sạn và bên cạnh là cô tiếp viên ngày hôm qua. Trần Kiên giật mình : - Chuyện gì xảy ra vậy? - Anh say như chết.
124 Mặt hình là mặt nằm trên, và Tuệ Lâm nhìn Duy. Anh vẫn điềm đạm ngồi bắt chéo chân uống cà phê. Tuệ Lâm hỏi : - Vì sao anh lại yêu em? - Vì em là người anh yêu.
125 - Anh nói gì em không hiểu - Dạo này thằng Duy có gì lạ không? - Em thấy cũng bình thường. Lại có chuyện gì xảy ra nữa sao? - Anh nghĩ nó bắt đầu nghi ngờ nó huyết thống của anh, em và nó… Có lẽ là cả con bé Tuệ Lâm cũng bị nó kéo đi làm xét nghiệm hết rồi.
126 - Phải. Là tôi đây ! - Cô có quen người nào là anh Phạm Nguyễn Tiến Mạnh không? - Gây ra lỗi sợ tôi không nhận điện thoại hả? Nói anh ấy đừng có gọi cho tôi nữa.
127 Chap 36: Bản kết quả xét nghiệm đã được giao tới tay Trần Kiên, gã đàn em nói : - Chúng tôi đã làm việc rất gọn. Không một ai thấy chúng tôi. - Thế còn gã bác sĩ? - Cũng bị thương gần như thế.
128 - Em chỉ nói những gì mình nghĩ thôi. Cả hai cùng nhau đi chơi đến tối muộn, Tiến Mạnh về lại nhà cũ. Tiến Mạnh đã ngà ngà vì có uống vài chia bia. Anh nói : - Cảm ơn em đã đi chơi với anh ! - Anh về nhà cũ ngủ thế này có ổn không? - Không sao đâu.
129 - Con gái của mẹ, mẹ nhớ con nhiều lắm ! - Cô … sao cô nói kỳ vậy? Tuệ Lâm đẩy bà Quế ra, Trần Kiên đứng gần hơn, dịu giọng xuống: - Lâm, con hãy bình tĩnh nghe ba mẹ nói… - Ba mẹ … hai người nói gì vậy? - Hai người đã sinh thành nên con mà mẹ Mai của con nói tới chính là ta và Ngọc Quế.
130 Trong khi Duy vẫn cố đứng bên dưới và nghe ngóng thì thấy Tuệ Lâm bật cửa chạy ra, anh giật mình chạy đuổi theo. Tuệ Lâm ra tới đầu đường và đón Taxi về thẳng thành phố.
131 Chap 37: Tiến Mạnh vừa thức giấc, cái giường đầy bụi làm anh ngủ chẳng ngon chút nào. Thấy có vài cú điện thoại nhỡ nhưng không cuộc gọi nào đến từ số máy của Khiết Nhã, anh chàng cay cú quăng điện thoại rồi đi đánh răng.
132 - Sao lại đi? - Dạ, con về công ty làm việc. - Mạnh à, ngồi đây nghe bà nói lý do vì sao nó bức xúc như vậy khi con … đi vào những chỗ đó. Tiến Mạnh ngồi xuống, bà nhìn vào tấm ảnh gia đình lúc đó Khiết Nhã còn rất nhỏ.
133 - Đó là đam mê từ nhỏ của em mà. Ở Mỹ em không dưới mấy chục đôi giày đâu. Em không mua nó chỉ để mang, em còn xem đó là những đồ vật quý báu mà em may mắn chọn được.
134 Ngày trôi qua thật chậm, Khiết Nhã ngồi âu sầu trên bàn làm việc cố để thời gian trôi đi nhanh hơn. Lẽ ra đây phải là ngày đẹp nhất mà cô không muốn thời gian đi nhanh chút nào, tại giờ mọi chuyện lại thay đổi nhanh như vậy? Chẳng lẽ vì sự cố chấp mà cô phải chuốt lấy ưu phiền cho chính mình.
135 Bản nhạc quen thuộc cất lên, Khiết Nhã bước ra với trang phục váy cưới trắng đẹp tuyệt vời, cô chỉ kịp trang điểm nhẹ lại. Linh mục cũng đã có mặt và đi cùng bà ngoại của Khiết Nhã.
136 - Bà ơi, hôm nay con vui lắm. - Con rất đẹp. Con biết không? - Cảm ơn bà đã chăm sóc vợ con. Con hứa sẽ tiếp tục chăm sóc và nuôi nấng cô ấy, thậm chí còn giỏi hơn bà.
137 Chap 38: Duy như điên loạn vì tức giận, anh nhấn ga vượt đèn đỏ, qua mặt cả công an giao thông và chỉ chịu dừng lại khi đã bị đón lại từ trạm tiếp theo.
138 - Con có quyền không nghe nhưng con không thể từ chối gốc gác của mình. Rằng cha mẹ ruột của con là ai? Con không thể giấu mãi điều đó. - Con yêu Lý Đoàn Duy đến nỗi không muốn mất nó nên đã từ chối nhận lại ba mẹ ư? Gia thế thực sự của con và nó nếu Lý Đoàn Duy biết được sự thật thì nó cũng sẽ từ bỏ con mà thôi.
139 - Lâm, sức khỏe của mẹ không còn duy trì đủ sự minh mẫn để có thể kể hết cho con nghe. Hãy để mẹ kể khi mẹ còn có thể. Nghe xong, rồi con hãy hờn trách mẹ cũng được.
140 - Hắn không hề biết bào thai trong bụng mẹ không phải là của hắn và con may mắn được tẩm bổ toàn của ngon vật lạ trong khi đứa con thực sự của hắn thì vẫn sống những ngày tháng cơ cực trong bụng mẹ nó ở Đà Lạt lạnh lẽo và xa xôi.