101 - Thôi đi ! Tôi không cần tiền của hai người. Tôi không phải là món hàng muốn làm gì thì làm đâu nhé ! Cô nàng giận dữ bỏ đi. Đi chơi đến gần sáng, Duy mới lôi Nam về.
102 - Hôn anh đi ! - Anh vẫn chưa súc miệng đó. - Anh xài kem Colgate đó. Có thể giữ hương thơm tới tận sáng hôm sau. - Thôi được rồi, nhưng hứa là phải dậy ngay đó ! - Hứa.
103 - Dầu văng trúng em rồi. - Để xem … Ôi trời ơi ! Đỏ ửng lên cả rồi. - God, bánh khét kia kìa ! Lâm chạy xấp chạy ngửa lại và hứng thêm vài giọt dầu văng nữa, cô nàng ấm ức khóc.
104 Chap 30: Duy lại thỉnh thoảng biến mất rồi đột ngột xuất hiện trước mặt Lâm với một lí do nào đó. Nhưng Lâm là một cô người yêu tuyệt vời, luôn biết thông cảm và hiểu Duy.
105 Tiến Mạnh vỗ vai Đoàn Duy rồi đặt tấm thiệp hồng trước mặt anh… - Tớ mong không lâu sau sẽ đến lượt cậu và Tuệ Lâm. Duy im lặng nhìn tấm thiệp khắc tên Phạm Nguyễn Tiến Mạnh và Trang Khiết Nhã.
106 Vì Yến đã theo Nam về Mỹ nên Tuệ Lâm cũng đồng ý về sống gần Trần Kiên. Duy rất khó chịu về chuyện này nhưng anh không thể làm gì được bởi những động tịnh nào sẽ gây bất lợi cho chính anh.
107 Chap 31 - Này cô bạn gì ơi ! Tuệ Lâm quay lại nhìn, đó là một anh chàng có gương mặt khá baby đang nhoẻn cười đưa cho cô cây bút chì. Tuệ Lâm tròn mắt : - Cảm ơn.
108 Viết số điện thoại lên tay của anh chàng Huy Hoàng , sau đó anh chàng vội bỏ đi vì cho là đã tới giờ học khác. Lâm mỉm cười nhìn theo và chợt theo dòng suy nghĩ, tại sao lúc trước, Lâm đã làm Duy ướt và anh chỉ lạnh lùng miệt hạ nhân cách của cô trong khi cái điện thoại quan trọng hơn bộ cánh rất nhiều đối với một sinh viên như Hoàng mà anh vẫn có thể tươi cười dù Lâm biết có vẻ như nó đã không ổn.
109 - Nhanh thôi. Anh đang tìm cách khiến Lý Đoàn Duy từ bỏ. Nó vẫn xiết chặt mọi thứ trong công ty làm anh không làm được gì. Em có thể làm gì để chi phối nó không? - Em không biết.
110 - Cũng lâu rồi tụi mình không cùng nhau tới đây. - Em có nhớ, lần đầu tiên anh gặp em ở nơi như thế này, đã xảy ra việc gì không? Lâm nghĩ ngợi một chút rồi lắc đầu : - Nghĩ lại mà rợn người… Em không hiểu sao hôm đó em bạo gan như vậy.
111 Chap 32: Hoàng tìm đến Lâm ở phòng ăn, anh tặng cô một phần bánh plan trông rất ngon miệng, Tuệ Lâm nghiêng đầu cười dí dỏm : - Mời tôi hả? - Là của cô phải không? Tuệ Lâm tròn mắt, Hoàng đặt chiếc điện thoại di động mới tinh trước mặt cô.
112 - Lý Đoàn Duy tớ yêu cầu cậu bình tĩnh lại. . Duy bực tức bỏ ra ngoài. Anh đã dần tìm được manh mối nên rất nóng lòng muốn biết chuyện gì đã xảy ra trong vụ tai nạn đó.
113 - Ác độc ! Duy giật lấy chiếc chìa khóa rồi vào xe lái đi thật nhanh. Anh chạy ra miền trung du xa xôi này chỉ để đổi lại những lời nói vô tình từ những người biết đâu có thể níu kéo ba anh lại trên cõi đời này.
114 - Em không. Nhưng nếu anh cứ tiếp tục thế này… Thì có lẽ đấy ! Lâm bỏ vào nhà, Duy cũng cáu kỉnh đứng lầm bầm vài tiếng rồi bỏ ra về. Những lời nói ấm ức của Tuệ Lâm không làm Duy quên mối thù và cái chết oan ức của cha.
115 Chap 33: Mạnh và Nhã có lần đi thử áo cưới cuối cùng, chỉ còn đúng 10 ngày nữa thì cả hai sẽ dắt tay nhau vào nhà thờ. Trên đường lái xe đến studio, Mạnh hỏi : - Có nên đưa bà em tới tiệc cưới của chúng ta? - Em cũng đang băn khoăn.
116 Tuệ Lâm là cái tên đầu tiên Duy nghĩ đến. Hiểu rằng mọi chuyện sẽ trở nên vô nghĩa nếu Duy và Lâm cùng chung một dòng máu. Và anh muốn biết rõ mọi chuyện trước khi quá muộn không quay lại được nữa.
117 - Sao lại không? - Đừng đường đột như thế. - Em nhìn kỹ đi. Chủ căn biệt thự này là ai? Nói rồi Duy chạy ra và kéo tấm màn che xuống, Tuệ Lâm hết sức ngạc nhiên khi hai chữ cái D và L quấn chặt nhau hiện ra.
118 - Đi đâu vậy? - Thì em ăn hết đi. - Thức ăn rất ngon. Thế anh có biết nấu những món ăn Việt Nam không? - Anh chưa từng thử. Nhưng em biết được bao nhiêu món ăn Việt chứ… - Đi ăn với Yến riết rồi cũng quen mà.
119 Chap 34: Duy trở về nhà, thay quần áo và chuẩn bị đi làm. Đi ngang phòng bà Quế, thấy bà đang chải tóc và trang điểm, anh bước vào : - Chào mẹ ! - Con đi cả đêm qua đó hả? - Vâng.
120 - Cô có vẻ thích được người khác chờ đợi. - Ý anh là sao? - Hôm qua bạn trai của cô cũng đợi cô mà. - Sao anh biết anh ấy là bạn trai của tôi? - Đâu phải tôi gặp anh ấy lần đầu.