181 - Không được. Hôm nay giữa hai chúng tôi chỉ một người có thể rời khỏi nơi này. - Được thôi ! Nếu mày muốn. Trần Kiên bắt đầu ngón trỏ lên chuẩn bị bóp cò, Đoàn Duy cũng đã nhắm hướng bắn.
182 Trần Kiên ở phía sau thừa lúc hai người đang nói chuyện đã âm thầm giơ súng lên. Đoàn Duy trông thấy nên đã né sang một bên để lấy tầm chuẩn bị bắn. Tuy nhiên Tuệ Lâm cũng đã nghiêng người theo và thêm một tiếng súng vang lên, mọi người đều hốt hoảng nhìn lại.
183 Chap 49: Trên chuyến bay từ Đức đến Việt Nam. Gần đến lúc hạ cánh, tiếp viên nhắc hành khách thắt dây an toàn. Có một đôi vợ chồng lo lắng dán chặt mắt vào đồng hồ… - Chắc sẽ kịp giờ mà.
184 Bà Quế đẩy Huy Hoàng ra khi anh chàng định túm áo quăng Đoàn Duy ra khỏi ghế. Huy Hoàng nói : - Quý bà, tôi không muốn gây sự. Nhưng Tuệ Lâm không còn dính dáng gì đến các người nữa.
185 Nhận cái gật đầu từ luật sư riêng, ông Hào chán nản : - Tôi mua nó với giá 6 triệu euro. - Không được thưa ông chủ. Đẩy cao giá không phải là vấn đề.
186 - Chừng nào cậu về Sài Gòn? - Cũng chưa biết. Tuệ Lâm chưa tỉnh lại. - Tuệ Lâm bị gì? - Chuyện dài lắm. Nhưng tạm thời tớ chờ cô ấy tỉnh lại mới về nhà.
187 Chap 50: Một buổi sáng, Trần Kiên đã tỉnh lại. Bà Quế vẫn ở bên cạnh ông, nhận được cái mỉm cười dễ chịu từ bà Quế, Trần Kiên hỏi: - Anh đã nằm ở đây lâu chưa? - 3 ngày rồi.
188 Đoàn Duy nói rồi, túm lấy cái đĩa đi một mạch ra ngoài. Trong khi đó, ở trong này, Khiết Nhã và Tiến Mạnh ở cùng nhau. Ngồi một lúc, Tiến Mạnh nói : - Anh không ở nhà cũng lâu rồi … Có gì khác không? - Vẫn địa chỉ đó.
189 Đoàn Duy đi đến tìm Trần Kiên, mặt hầm hầm và tay xách theo cái đĩa cùng bức thư ba anh gửi lại mà anh vẫn chưa có dịp một lần bóc ra đọc. Anh sẽ dự định đọc cùng Trần Kiên.
190 Trở lại căn phòng của Trần Kiên, bà Quế rơi nước mắt quỳ xuống trước mặt Đoàn Duy rồi nói : - Hãy để mẹ kể lại … Rồi mẹ sẽ đi về suối vàng chuộc lại lỗi lầm của mẹ và Trần Kiên.
191 - Đoàn Duy, khi bà giao cho con lá thư này thì có lẽ cây kim trong vỏ bọc đã không giấu được nữa. Con là một đứa trẻ thông minh, tuyệt vời mà ba yêu thương.
192 Chap 51: Đoàn Duy lặng thầm trở ra ngoài, để Trần Kiên ở đó thẫn thờ với hai dòng nước mắt mà không nói được gì. Anh đi về phòng Tuệ Lâm, và khi mở cửa ra, thật ngạc nhiên khi cô đã tỉnh lại và đang ngồi ngắm cảnh phía dưới.
193 Vài ngày sau, Đoàn Duy đón Tuệ Lâm xuất viện, cả hai quyết định ở lại Vũng Tàu một ngày nữa trước khi cùng về Sài Gòn. Hôm nay, Duy đưa Lâm lên tượng chúa dang tay, đứng ngắm toàn thành phố Vũng Tàu trong thật là tuyệt làm sao.
194 Chap 52: Về đến Sài Gòn chưa được bao nhiêu ngày, Lâm đã bị Duy kéo đi hết studio này đến studio khác. Cả hai đã thử rất nhiều áo cưới, và cuối cùng thì cái áo cưới màu vàng đồng cũng đã được Tuệ Lâm chọn.
195 ******************************* Hôm nay, đúng 2 năm ngày Duy trở về Việt Nam, anh cùng với Tiến Mạnh và Khiết Nhã đưa bà của Duy đến nghĩa trang để cúng và viếng lạy ông Đoàn, hôm nay cũng là ngày giỗ của ông.
196 Đắn đo một hồi lâu, Tuệ Lâm nhấc điện thoại lên, cô nhẹ giọng : - Có phải là hãng Vietnam Airlines không ạ? Tôi cần đặt một vé máy bay đi San Francisco, địa chỉ là … Tuệ Lâm nhìn mọi thứ một lần nữa, cô đi thu xếp đồ đạc, cái thai đã bắt đầu làm những cái quần jeans của cô chật đi một chút.
197 - Tất nhiên rồi. Duy đã rất mệt mỏi, anh muốn về ngủ một giấc thật đã, chợt nhận ra cú điện thoại của Tuệ Lâm. Anh đến nhà Tuệ Lâm, bấm còi inh ỏi. Tuệ Lâm mở cửa, cả hai đi tìm một không gian mát mẻ chỉ có hai người.
198 Cả hai ôm hôn nhau khá lâu rồi mới chịu về nhà khi đã 11 giờ đêm. Đưa Tuệ Lâm về nhà, Đoàn Duy nói : - Ngày mai anh tới đón em nhé ! - Sao anh không để mẹ ở nhà mà ở đây với em.
199 Chap 53: Sáng hôm sau, Duy đã dậy thật sớm. Anh thấy mình thật đẹp trai khi mặc lên người bộ đồ vest này. Khiết Nhã và Tiến Mạnh cũng đã tới, cô nói : - Anh vào trong, em tới nhà Lâm trước.
200 Nhàu nát lá thư, Duy không còn khóc được thành tiếng. Nước mắt anh rơi lã chã, Duy ôm chặt đầu : - Anh chỉ tới muộn có một phút vì phải chào hỏi ba mẹ vợ kia mà … Sao em lại bỏ anh ra đi như vậy?.