1 buổi xáng nào cũng như vậy,tôi đèo chị tôi trên con xe wave đi học.
-hải ơi_chị tôi ngồi sau xe nói.
-dạ.
-dừg lại mua cho chị cái kẹo mút.
-lớn rồi vẫn kẹo mút.
2 chap2:
Ở nhà tôi cũng chả có việc gì làm,chỉ có cái việc là ngồi cày game,tôi là đứa nghiện game đích thực,có thể ngồi chơi từ chiều cho đến tối,từ tối cho đến nửa đêm,đang chơi thì chị huyền vào phòng tôi nói.
3 chap3:
Ngồi ở lớp đầu óc tôi không chú tâm được vào việc học mà là đang suy nghĩ một việc khác,suy nghĩ xem làm cách nào để làm quen phương,làm quen một cô tiểu thư đúng là rất khó,rồi có một giọng nói vang lên“em thưa cô,em đến đưa sđb”ghe rất quen thuộc,hình như tôi đã ghe ở đâu rồi,ngước mặt lên xem là ai.
4 chap4:
chiều nào cũng vậy,tôi chỉ ở trong 4 bức tường ngồi cày game.
tôi ước,ước một lần được quay về thời ấu thơ,ước một lần được trở về quê,ước được chạy nhảy tung tăng với đám trẻ con ở quê, 5 năm rồi bắt đầu từ khi tôi lên lớp 6 là tôi phải rời xa quê hương,rời xa những đồng ruộng mênh mông bát ngát,rời xa những ngồi nhà cấp 4.
5 chap5:
-xuống căn-tin có việc cần nói_tôi vừa bước chân vào lớp thì thằg dũng đã lôi xuống căn-tin,chả biết có việc gì mà gấp thế đây.
-có việc gì thế?_tôi hỏi.
6 chap6:
Ngồi học 3 tiết còn lại,mà tôi cảm thấy nó dài như là 3tháng , có câu “đợi chờ là hạnh phúc” tôi chỉ muốn đập hòn gạch vào mặt thằg nào xáng tác ra câu này, càng đợi tôi càng ức chế chứ hạnh phúc chả thấy đâu cả.
7 chap7:
tôi với phương càng ngày càng cảm thấy 2 đứa ngần ngũi hơn trước,em phương không còn cầm quyển sách che mặt khi nói chuyện với tôi nữa,tôi với em như kéo dài được hơn thời gian nói chuyện, lần trước mỗi lần chỉ nói được khoảng 5-7 câu,nhưng bây giờ đã nói được nhìu hơn,những tin nhắn buổi tối cũng đéo kéo dài hơn khoảng 1h.
8 chap8:
7h thằng dũng phóng con SH tới đón,chắc lại dình thằng anh nó không để ý để lấy đi tới nhà gái cho oai,chứ làm gì có chuyện bố mẹ thằng này mua cho nó SH.
9 chap9:
-à mà anh đừng nói vs chị huyền là em cũng bị đánh nha_tôi nói vs anh dương.
-ừ mà chú có sao không.
-không,thôi anh vào trong đi.
1 đêm thức trắng ở viện,mệt mỏi,muốn ngủ lắm nhưng không có chỗ nào để ngả lưng, giường thì nhường cho anh dương.
10 chap10:
đi học về,tôi ăn tạm 2 3 bát cơm rồi phóng xe lên viện xem thằng dũng sao rồi.
Lên viện,tôi đi vào phòng nó,vừa mở cửa ra thì tôi bàng hoàng không thể tin được vào mắt mình đang chứng kiến,thằng dũng đang ôm đứa con gái nào đó,và tiếng khóc của cô gái kia vang lên khắp phòng,nhìn cô gái đó rất quen,quen lắm,nhìn kĩ mới biết thì ra đó là em thảo.
11 chap11:
Xin lỗi anh em tôi không thể kể chi tiết được hôm đám tang của bố mẹ tôi,tôi chỉ tóm tắt qua loa thôi nhé,vì tôi không muốn nhớ tới ngày hôm đó nữa,chính ra tôi đã chôn sâu vết thương đó xuống tận đáy lòng rồi,nhưng hôm nay tôi lại phải moi nó lên để viết cho trọn vẹn một cuốn nhật kí.
12 chap12:
Từ ngày bố mẹ tôi mất,các con chủ nợ tứ phương tới nhà tôi hỏi nợ,chả biết bố mẹ tôi vay tiền bao giờ nữa mà vay nhiều vậy,ít thỉ khoảng 5tr, nhiều nhất là 100tr(ko nói số lẻ) tiền bố tôi để lại còn 150tr chị tôi đi rút hết tiền ra trả số nợ 100tr kia, vs trả những số nợ khác,nhưng 150tr ko thể đủ chả hết nợ được vì nợ rất nhiều tổng tất lại phải trên 200tr, tôi đi vay mượn họ hàng,ông bà nội cho vay 10tr, chú gì ở sài gòn cho vay 15tr,còn đâu toàn 1tr với 500k, thằg dũng thì nó vẫn là học sinh nên nó cho vay 1tr, còn em phương không hiểu sao em lại tốt với tôi như vậy nữa bỏ ra 10tr cho tôi mượn,tôi không thể hiểu sao em vẫn còn là học sinh sao lại có số tiền lớn đến như vậy,sau này thì tôi mới biết là mỗi tháng bố mẹ em cho em 1tr để sinh hoạt hàng ngày.
13 Chap13
Tỉnh dậy trong 1 căn phòng toàn hồng là hồng,tủ quần áo hồng,ban vi tính cũng sơn màu hồng,tôi đoán là phòng của con gái,nhưng chắc chắn không phải phòng của chị tôi,vì chị tôi thích màu tím cơ,tôi đang ở đây nhỉ?,hôm qua say khướt chả nhớ gì,chả biết mình đi đâu nữa.
14 Chap14
Lặng nhìn em ngồi bên người đàn ông khác,không phải là tôi,tôi cảm thấy nghẹn nghẹn ở cổ họng,tôi cố cầm nén cảm xúc của mình,cố gắng không để những giọt nước mắt rơi xuống ở nơi đông người này.
15 chap15:
Những ngày sau tôi và em phương lại trở lại những ngày vui vẻ như xưa,xáng dậy sớm trở em đi học,trưa lai em về,mà em phương đột nhiên quan tâm tôi tới lạ thường trưa nhắn tin hỏi han ăn cơm chưa,tối thì nhắn tin hỏi,đi làm mệt ko,ăn cơm chưa,chúc ngủ ngon v.
16 Chap16:
đang ngủ ngon thì em phương lay lay dậy,tôi nằm lì thêm 1 chút nữa để cảm nhận được bàn tay em chạm vào da thịt tôi thêm chút nữa,hiếm khi mới được bàn tay con gái chạm vào người phải tận hưởng thêm chút nữa.
17 chap 17:
ngày nào cũng như ngày nào,đều giống nhau hết,xáng trở phương đi học,chiều đi phụ hồ,tối đi phục vụ quán cafe,những bưa cơm gia đình cùng thưa thưa dần không như những ngày bố mẹ chưa mất,nhiều lúc thấy tủi thân ngồi 1 mình ăn 1 bát mì tôm hảo hảo,nếu không có em phương chắc cuộc sống của tôi thật nhàm chán.
18 Chap18.
-chúng mày anh em tốt gớm
-mày cũng khai ra nói lắm.
-có mỗi thằng hải không khai,tao mới là tốt_tôi nói.
-ra phòng BV mượn xô đi.
19 chap19:
-cái. . . gì. . . gì. . . cơ_tôi ấp úng nói.
Tôi không thể tin vào tai mình nữa,là em nói ra sao,đây là mơ hay thật đây.
-em yêu anh ngốc ạ,huhu làm người yêu em nhé.
20 chap20:
Hôm nay là ngày chủ nhật,đang tính buổi xáng hôm này dành riêng cho em phương,mà thằng dũng nó lại phá.
-alo,tao ghe_tôi nói.
-tao buồn quá mày ạ.