1 4H P. M TẠI PHI TRƯỜNG… Số lượng người ở sân bay hôm nay tăng đột biến, cũng phải thôi, cuối tuần mà. Một người con trai, 2 tay 2 cái vali to sụ, chiếc mũ tai bèo kiểu quân đội che gần kín khuôn mặt cậu.
2 CHAP 2: Vào cấp II, tất nhiên tiếng Anh cũng bắt đầu hoành hành. Chết nỗi tôi học tiếng Anh hơi “khoai”, còn lại vẫn pro. Nghía qua lớp mới, tôi chỉ còn lại vài người bạn cùng cấp I.
3 CHAP 3: Sau buổi học, tôi lấy xe đạp về thẳng. Đưa ngay giấy mời cho papa, tôi giải thích rõ ràng và đưa chứng cứ xác minh ra rồi ngồi bó gối chờ ăn “bánh tét”.
4 CHAP 4: Sáng hôm sau, tôi ngủ dậy khá trễ, bài tập quá trời nên đành từ chối cuộc luyện tập với C béo (lão anh chết tiệt, xong đợt này em xử anh). Học vừa xong thì đã 11h, tôi nhanh chóng tắm rửa rồi ăn cơm mà đi học.
5 CHAP 5: Những ngày sau đó thật sự tôi rất vui, tuy vẫn cứ lạnh lùng hay đôi chút quá đáng với Tú nhưng nhìn chung, tôi thấy nàng có vẻ quan tâm mình… hơi quá.
6 CHAP 6: Tất nhiên là chúng sửng sốt rồi, vì cách đấy mấy phút tôi là thằng ngã ngựa duy nhất trong sân trường mà giờ đường bệ bắt tay thầy Hiệu trưởng và giơ cao chiếc lưu niệm chương.
7 CHAP 7: Mạ ơi, tôi chưa nói hết câu thì Tú mỉm cười và. . . ngồi luôn lên đùi tôi. Ngỡ ngàng, tôi đâm ra mơ mơ màng màng, người gì đâu mà vừa dễ thương lại.
8 CHAP 8: Đệch, tiêu Boss rồi, 8 năm học sinh “uy danh lẫy lừng” nay phút chốc ra tro. Tôi nghiến răng, trợn mắt nhìn chằm chằm cái lão đang lôi mình đi.
9 CHAP 9: Công nhận tôi khùng, trên lưng nguyên một cục nợ, trời thì nắng chang chang mà mặt mày cứ “tươi như hoa”. Hềnh hệch cười, tôi bị Tú vỗ mấy phát đau điếng vào lưng.
10 CHAP 10: Tôi ngó lên đồng hồ lần nữa, 12h 2’, giờ này mà bà chị và nhỏ em vẫn chưa về. Đang vò đầu bức tai vì không biết làm sao để chở Tú tới trường thì bà chị về, nhìn cũng đủ biết là ghé nhà mấy nhỏ bạn của bả (lồng xe đầy ắp ổi với xoài, nhìn ứa nước miếng mà không dám xin).
11 CHAP 11: Cấp II, tất nhiên vấn đề chấm thi đua tập thể rất quan trọng. Không những mỗi lớp có một sao đỏ để chấm điểm lớp khác mà trường cũng có đội sao đỏ riêng.
12 CHAP 12: Trên sân thượng của trường có 2 ngôi nhà nhỏ, 1 làm nơi khoá cầu thang lên xuống, cái còn lại của… tôi. Chìa khoá lên sân thượng được chính tay thầy Hiệu trưởng trao cho tôi.
13 CHAP 13: Tâm hồn lâng lâng nhưng não vẫn không quên nhiệm vụ, tôi sực nhớ ra hoàn cảnh 2 đứa hiện giờ: quá trễ để nói. . . đi học về. Khẽ nhích đầu ra xa ngực Tú –dù chẳng muốn tí nào-, tôi chọt nhẹ vai nàng: - Thả N ra, tối rồi! - Tí nữa thôi.
14 CHAP 14: Tôi đứng máy thì Tú cũng chả kém gì, nàng im lặng toàn tập, đôi vai run mạnh, cố nén cảm xúc một cách yếu ớt. Và như chẳng thể kiềm nén thêm nữa, Tú cầm chồng vở trên bàn… đập thẳng vào mặt tôi.
15 CHAP 15: Định ngủ nhưng sực nhớ ra đống bài tập lão anh chuyên Lí giao cho hôm qua, tôi vội chui ra khỏi giường giải quyết. Cũng không nhiều, tôi làm chừng nửa tiếng thì xong.
16 CHAP 16: Quét xong cái sân thì cũng gần 8h30’, tôi vào nhà nằm coi ti vi. Chán phèo, chẳng có chương trình nào cho ra hồn. Tắt ti vi, tôi lôi đống bài tập Hóa làm giết thời gian.
Thể loại: Truyện Teen, Xuyên Không
Số chương: 50