1 Trăng tròn.
Bầu trời đêm hôm nay tuyệt đẹp với vô số những vì sao lấp lánh.
Trong căn biệt thự lớn nhất thành phố- và đó cũng là căn biệt thự của tập đoàn LV.
2 “Giỏi lắm! Ông thì lúc nào mà chả giỏi!”- Liếc nhìn người đàn ông với vẻ khinh thường, bà nói tiếp:”Vấn đề là con bé có đồng ý hay không?”.
“Không đồng ý cũng phải đồng ý!”- Người đàn ông trải lời như muốn hét lên.
3 Khi chiếc xe vừa ghé lại trước cổng trường thì đã có sẵn một “tập đoàn giáo viên”đứng đón sẵn. Đứng đầu hàng “tập đoàn giáo viên” là thầy hiệu trưởng với một thân hình béo ú.
4 “Cái gì?”
“Vị hôn thê?”
“Lớp trưởng là vị hôn thê của nhỏ đó hả?”
“OMG!”
“…………”
Vô số những lời bàn tán được nổi lên khiến cho lớp học vốn trật tự đã trở nên ồn ào.
5 “Cái này là cho nãy giờ mày chửi tao!” Nói xong Hân lại tiếp tục tát lên mặt cô thêm một cái nữa, nói:”Cái này là cho mày đụng tao không biết xin lỗi!”
Bởi vì bị anh Lâm giữ tay lại nên cô bạn hơi bất ngờ và vẫn chưa hết bất ngờ thì đã ăn trọn hai cái tát của Hân.
6 “Cái gì? ‘Vợ của tôi’?”
“Mới hồi nãy còn nói là vị hôn thê thôi mà?”
“Con Hân công nhận sướng ghê!”
“………. . ”
Lại tiếp tục có những lời bàn tán về Hân nhưng vì cô và cậu đã đi xa rồi nên khong nghe thấy.
7 “Bởi vì cô ta không có tư cách xin lỗi tôi!”
Cô ta vừa mới nói cái gì vậy? Cô ta nói cô không có tư cách để xin lỗi cô ta ư? Cô ta là ai mà lại dám nói như vậy chứ?
Ngân nghe thấy câu nói của Hân, đương nhiên là cô rất tức, chỉ muốn nhào đền tán nát mặt của Hân mà thôi.
8 Thấy người đó nhìn mình cười, Hân liền lập tức đi lên lầu đóng của lại một cái “rầm”. Mẹ cô thấy vậy thì chỉ biết lắc đầu, sau đó quay sang cười nói với người được gọi là ‘khách quý’, nói:” Con bé tính nó là vậy đó, con đừng để ý!” Vừa nói bà vừa đi xuống cầu thang.
9 Chẳng lẽ cô định hôn cậu thật sao? Ôi không! Tim cậu sắp nhảy ra khỏi ngực rồi, vậy mà cô vẫn bình thảng, từ từ áp sát mặt cậu. Mặt cô càng lúc càng gần mặt cậu, mặt cậu thì càng lúc càng đỏ, đến cuối cùng khi môi cô sắp chạm môi cậu, đột nhiên cô nhoẻn miệng cười, sau đó hướng đến tai cậu, nói:”Đi nhanh đi, nếu để ra quần thì khó coi lắm đó!”
Nghe cô nói, cậu liền đứng hình.
10 Thì ra ông ấy chuẩn bị đồ cặp cho cô và cậu. Hừ, ông già, ông giỏi lắm!
“A…. A…. . A” Vừa thấy cô, miệng cậu quăng ra ba chứ ‘a’, sau đó cậu lại nói:”Em lại bắt chước mặc đồ giống anh à? Anh rất rất rất là bất ngờ luôn đấy!”
Nói là nói vậy thôi, chứ cậu biết tỏng ba cô chuẩn bị đồ cặp cho hai người rồi, chọc cô cho vui vậy thôi nhưng không ngờ mặt cô tối lại.
11 Khi cô vừa mở miệng thì môi cậu đã chạm đến môi cô rồi. Ngây người vài giây, sau đó cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, đẩy cậu ra, sau đó đứng lên khỏi ghế, nói lớn:”Anh……” Nhưng cô chỉ vừa mới nói được một chữ thì cậu đã bịt miệng cô lại, kéo cô xuống ghế, nhỏ giọng nói:”Đang còn trong rạp đấy, em muốn bị người ta chửi vào mặt hay sao mà nói lớn vậy?”
Nghe cậu nói vậy, cô cũng không nói thêm gì, liền đứng lên đi ra khỏi phòng, thấy cô đi, cậu liền đi theo, sau đó cậu đưa cô về.
12 “Em là Hân phải không?”
Tay cô còn chưa chạm đến người Huy thì đã có một cánh tay khác bắt lấy cánh tay cô. Là một anh bạn. Người này nhìn có vẻ học lớp lớn hơn cô.
13 Buổi tối.
“Nhanh nhanh, khách sắp đến rồi”
“Cái đó phải để ở đây”
“Không phải, tối đã nói rồi mà!”
“……”
Trong phòng bếp, mẹ Huy tự mình chỉ dẫn người làm sắp xếp thức ăn, dọn dẹp nhà cửa,…
“Thưa bà chủ, ông Đỗ đã tới rồi!”
Đang loay hoay thì bổng có một người đàn ông trung niên bước vào, cuối đầu nói với bà.
14 Khoan đã! Cậu trêu cô ngay trước cả lớp, bây giờ nếu cô xử lí cậu thì chỉ có cô và cậu thôi, đâu có vui. Vì vậy hôm nay tạm tha cho cậu đi. Coi như cậu may mắn.
15 Vừa đi ra sân sau của trường thì cũng là lúc tiếng trống báo hiệu vào học vang lên. Nghe tiếng trống, Hân hất tay Huy ra, xoay người bước đi, nhưng Huy đã kịp nắm tay cô lại, nói:”Tại sao em lại ghét ba mẹ mình?”
Nghe cậu hỏi câu này, cô cũng không lấy làm ngạc nhiên, cũng không trả lời cậu.
16 “Tôi không cần anh thương hại tôi. ”
Nói rồi, cô đứng dậy bước đi. Bỏ Huy ở lại đang còn ngơ ngác.
Cô vừa đi được vài bước, cậu liền đứng dậy đuổi theo cô, nói:”Em định về bằng cái gì?”
“Taxi.
17 Cậu không ngó ngàn đến cô, mà cô lại cảm thấy khó chịu, vậy chẳng phải là cô thích cậu sao? Cái này chắc khỏi phải bàn rồi…. Đắc chí, cậu liền nhìn cô, cười.
18 “Reng…reng…reng…”
Sáng sớm, điện thoại reo inh ỏi khiến Hân đang ngủ bỗng thức giấc.
Nhắm mắt, đưa tay mò xung quanh để tìm chiếc điện thoại. Lần trước trong lớp cái điện thoại kia đã bị cô quăng nát rồi, cái này là cô mới mua ngay sau đó.
19 Hôm nay là chủ nhật nên mọi người đi chơi biển cũng khá đông. Lúc đầu cậu còn định cùng cô tay trong tay đi bộ trên bãi biển, giờ thì vỡ mộng luôn rồi.
20 Viêm ruột thừa? Phẫu thuật? Thông báo cho gia đình?. . .
Hiện giờ đầu óc cậu đang rất rối, sao Hân lại bị viêm ruột thừa được chứ? Chắc chắn không phải do thức ăn rồi, nếu là do thức ăn thì cậu cũng phải đau mới đúng chứ.