21 Cánh cửa toilet vừa đóng lại thì đó cũng là lúc Hân mở mắt ra. Trong đáy mắt của cô có chút dao động, nhỏ, rất nhỏ, chỉ thoáng qua một chút sau đó lại nhanh chóng biến mất.
22 Sai. Cậu lần này, à không, cậu sai nhiều lần rồi. Lần này nữa thôi, nốt lần này thôi, cậu sẽ không bao giờ ‘hoang tưởng’ nữa.
“Tôi hỏi em câu này nhá.
23 Cô…cô có nghe lầm không vậy? Từ đây về sau sẽ sống ở nhà Huy ư? Lãng tai, cô nhất định là lãng tai nên mới nghe nhầm.
“Anh nói gì?”
“Chủ tịch nói là từ đây về sau cô sẽ sống ở nhà của cậu ấy.
24 Vừa nghe giọng Hân liền biết ngay đó là ai. Vâng, không ai khác đó chính là Huy. Hân vừa xoay người lại thì cậu lại tặng cô thêm một câu.
“Sao vậy? Ngon quá nên giờ xuống ăn thêm à?” Sau đó quay sang nói với cô gái: “Chị về phòng trước đi.
25 Truyện "Vị hôn thê bá đạo" mỗi tuần mình sẽ up 1 chap. Mình vừa cập nhật trên Wattap rồi, truyện này sẽ được đăng trên Wattap sớm hơn 3 ngày. Các bạn nhớ vào Wattap để được đọc truyện sớm nhất nha^^.
26 Buổi tối ở nhà Huy rất đẹp, từ trong phòng nhìn ra cửa sổ có thể thấy được một bầu trời đầy sao. Nằm trên giường với cuốn tiểu thuyết “The Lord of the Rings” (Chúa tể của những chiếc nhẫn) của J.
27 Sau khi ăn sáng xong, Hân lại tiếp tục với cuốn tiểu thuyết tối qua cô còn đang đọc dở.
Nhưng vừa lật sách ra thì cô lại có điện thoại. Đó là mẹ cô gọi, chần chừ một lúc sau đó cô mới nhấc máy.
28 Cô thích cậu sao…cô thích cậu rồi sao…cô thích cậu thật rồi sao… Làm sao đây… Nhưng mà, cậu có biết không nhỉ? Nếu cậu biết cô phải làm sao đây??
“Nè, không ăn là tôi ăn hết đấy!” Thấy cô cứ trốn mãi trong chăn không chịu ra cậu đương nhiên biết là cô mắc cỡ rồi, nãy giờ cậu đứng cười đấy chứ, cậu phải cố gắng lắm mới nhịn cười để gọi cô đấy.
29 Nhà hàng mà Hân và Huy ăn cơm nằm cạnh phố đi bộ nên ăn cơm xong, xe Huy vẫn gửi trong nhà hàng, còn cậu và cô thì cùng nhau đi dạo.
Buổi tối ở thành phố đúng là đẹp thật, cũng chẳng kém bên Mỹ, đèn đường thì thắp sáng trưng, xe cộ qua lại thì tấp nập không ngớt…
Phố đi bộ, là nơi mà các cặp tình nhân cùng nhau tay trong tay, ở đây hơn 90% là các cặp tình nhân rồi, chắc chỉ có Huy và Hân không phải là tình nhân thôi, à không đúng, phải tính luôn cả những người bán hàng rông chứ nhỉ.
30 Đèn trong phòng vừa bị cậu tắt, Hân hơi hoảng, trong phòng tối như này, nhỡ Huy làm gì cô thì sao? Cô nói: “Anh làm gì vậy? Mau bật đèn lên đi. ”
“Bật đèn à?” Huy hỏi.
31 Cô vừa nói gì vậy? Trốn học ư? Cậu không muốn đâu.
Nhưng mà, đây lại là lời đề nghị của cô nên cậu đâu thể từ chối được a
~ Trốn thì trốn thôi, cho dù cậu có nghĩ học 1 tháng thì cũng chẳng sao cả, hôm nay cứ thoải mái đi chơi với vợ cậu thôi.
32 Chỉ vừa mới nghe tiếng, cả hai người đều nhận ra ngay đó là ai, nhưng để chắc chắn nên cả hai cùng đồng thời ngẩn đầu lên nhìn.
Lúc này, nhìn Hân và Huy cứ như ‘tâm linh tương thông’ vậy, lại một lần nữa đồng thời xoay người ra về, nhưng mẹ cô đã kịp ngăn lại, bà nói: “Ở lại ăn cơm đã.
33 Buổi sáng, trước khi đồng hồ báo thức reo, Hân đã dậy trước đó.
Cô bước vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân xong thì ra gọi Huy dậy. Lúc này chỉ mới có 4 giờ sáng thôi.
34 Lên đến lớp thì đã vào tiết 1 rất lâu rồi, Huy không chào giáo viên đang giảng bài trên bảng mà trực tiếp bước đến chỗ ngồi của mình.
Thấy Huy đi vào, Hân ngẩn đầu lên hỏi: “Sao rồi?”
“Chẳng sao.
35 Mình yêu nhau đi…. . mình yêu nhau đi…. . mình yêu nhau đi…. . mình yêu nhau đi…. . mình yêu nhau đi…. . mình yêu nhau đi…. . mình yêu nhau đi…. .
Trong đầu Huy bây giờ đang rất hỗn loạn, hiện tại thì cậu chưa thể tiêu hóa được câu nói của Hân.
36 Một cái tát đó của ông khiến Hân không tự chủ được mà ngã sang một bên, nhưng rất may là Huy đã đỡ được cô.
Đưa tay ôm mặt, Hân nhìn thẳng vào mặt ông bằng đôi mắt căm hận.
37 Vừa mở mắt ra, Hân đã thấy mình nằm trong một căn phòng khá rộng, xung quanh cô chẳng có ai, duy nhất đối diện là một cái cửa sổ nhỏ, bên ngoài cửa sổ là cây hoàng yến.
38 Hôm nay là một ngày đẹp trời a, trời xanh mây trắng, gió hiu hiu thổi mới thích làm sao! Nhưng mà, nó có thật sự đẹp không nhỉ? Ừ, đẹp thì đẹp thật, đến nỗi Huy phải cất lời khen ngợi: “Trời hôm nay đẹp anh nhỉ?”
“Anh không nghĩ vậy đâu…”
Anh Nam còn chưa nói hết câu thì nghe có tiếng mở cửa.
39 Khi chiếc xe taxi vừa ghé lại trước cổng bệnh viện, Huy liền đưa tiền cho tài xế rồi nhanh chóng mở cửa, sau đó kéo Hân ra rồi lôi cô thẳng vào trong.
40 ‘Anh xin lỗi’ Một câu nói vừa phát ra từ miệng Huy đã khiên mọi hành động của Hân ngưng lại, cô không nhìn cậu, mắt vẫn chăm chú nhìn vào cuốn tập trên tay nhưng miệng thì lại nói: “Anh là ai? Tôi không biết! Anh đi ra đi!!”
Trời ơi, cô lại đùa, làm sao lại không biết cậu được chứ: “Em đừng như vậy mà, nghe anh nói đi, được không?”
“Tôi cho anh 5 phút kể hết toàn bộ.