1 Cô gái đến từ xa. Một cô gái bé nhỏ, tóc cắt ngắn, da trắng, mắt đen và to. Cổ tay phải của cô đeo một sợi dây da màu đen mảnh. Hôm đầu tiên cô tới, ngoài trời mưa rây nhè nhẹ.
2 Người đó khẽ cử động, tay vò vò trong tóc. Một lúc sau thì người đó lên tiếng:Cô cũng là loại dễ tự ái thật nhỉ?Cô nhỏ giật mình quay lại. Tóc Dài đang đứng sát bên cạnh cô, vì cái ban công quá hẹp, nên cô không hay biết từ nãy giờ.
3 Tóc Đinh vừa phụ cô nhỏ úp chén vô kệ, vừa bảo: Phụ nữ bên này sướng lắm, việc rửa chén nấu cơm đều được chồng phụ giúp. Em nhớ hồi ở nhà, mẹ em cực lắm.
4 Cô nhỏ lùi lại vài bước. Bây giờ cô đã nhận ra Tóc Dài, đầu đội mũ len xám, cổ quấn một chiếc khăn len đủ màu sặc sỡ nhưng áo khoác rất phong phanh. Có vẻ vì lạnh nên mặt anh ta xanh xao hơn tối hôm qua.
5 Ba thằng nằm ườn trên sàn. Con mèo lông xám rón rén đến gần từng đứa rồi đợi mọi người vô ý, nó lại lè cái lưỡi nhám ri ra liếm lấy liếm để tay của họ.
6 Cẳng Sếu xoay một vòng, hồ hởi:- Hôm nay em được không?- Em lúc nào lại không đẹp? - Tóc Đinh trả lời, không ra khen, không ra châm biếm. Nhưng nhìn ánh mắt của cậu ta, cô nhỏ biết ngay là “có vấn đề” rồi.
7 Tóc Dài mở ổ khóa. Trong nhà đèn tắt tối th. Mò mẫm đi qua những bàn ghế và đồ đạc vứt lung tung trong phòng, Tóc Dài đi về phòng mình. Đi ngang phòng của mẹ, cậu dừng lại, ghé tai vào cửa nghe ngóng.
8 Chủ nhật, cả bọn được nghỉ học nên rủ cô nhỏ đi thành phố Đại Dương. Họ thuê một chiếc xe tám chỗ ngồi. Củ Cà Rốt cũng cùng đi với Tóc Dài. Suốt chuyến đi lúc nào cô cũng tìm mọi cách để ngồi bên Tóc Dài.
9 Tóc Dài nhìn lên đồng hồ. Đã hơn bốn giờ sáng. Hai bàn tay cậu như tê lại vì phải ngồi bào khoai mì làm bánh suốt hai tiếng đồng hồ. Ở chợ Eden có bán bánh khoai mì nhưng cậu không thấy ngon.
10 Tóc Dài tỉnh dậy vì có ai đó lay vai cậu rất mạnh. Trong phòng vẫn tối lờ nhờ. Một lúc sau cậu mới nhớ mình đang ở trong bệnh viện. Củ Cà Rốt đã ở đó từ lúc nào.
11 Chỉ còn đúng một ngày một đêm nữa là cô nhỏ sẽ rời khỏi nơi đây ra đi và không biết khi nào quay trở lại. Trời đã bắt đầu chuyển sang đông. Những cây cành trở nên xơ xác.
12 Sân bay vắng người. Chỉ có tiếng trẻ con khóc đâu đó và tiếng xôn xao của đám người da đen đứng trong góc phòng. Số Không, Số Một và Tóc Đinh đứng bám trên hàng lan can, nhìn cô nhỏ không chớp.