1 14h, ngày 20 tháng 7 năm 2016
"Chuyến bay số 108-BH chuẩn bị hạ cánh, xin hành khách chú ý an toàn. " Tiếng cô tiếp viên hàng không nhẹ nhàng vang lên qua loa.
2 "Tiểu thư gọi tôi có việc gì không ạ. "-Bà quản gia già có khuôn mặt phúc hậu nhẹ nhàng cúi chào.
"Con đã nói với thím bao nhiêu lần rồi, gọi con là Joy.
3 Hôm nay cô phải đi gặp mặt người sẽ cùng cô bước lên bục thánh đường nhưng cô cũng không vui vẻ gì. Cô hôm nay cực kì khác với một hôm, không phong cách chững chạc, không ăn mặc cầu kì, càng không phải những bộ veat công sở chỉ đơn giản là một độ đầm màu thiên thanh được thiết kế rất đơn giản không ôm sát quá cơ thể của cô nhưng vẫn lộ rõ đường cong quyến rũ, tóc xỏa dài được uốn nhẹ phần đuôi, khuôn mặt trang điểm nhẹ rõ ra vẻ yêu kiều và một đôi giày cao gót trắng.
4 Cô lái chiếc xe mui trần của mình vào gara của tập đoàn sau đó từ từ bước về phía cổng chính của tập đoàn. Bảo vệ thấy cô lạ mặt liền ngăn cản không cho cô vào, cô liền lấy trong ví của mình ra tấm giấy chứng minh nhân dân có họ tên đầy đủ của mình, bảo vệ lấp tức khiếp sợ khuôn mặt đầy mồ hôi lạnh, cô chỉ ra hiệu cho bọn họ im lặng và không được nói cho ai biết sau đó mới bước vào tập đoàn.
5 Cô đi một vòng ở tầng bảy nhận được rất nhiều ánh mắt tò mò của mọi người nhưng cô cũng không để ý mà cho qua. Cô cẩn thận xem xét tác phong làm việc của nhân viên nhưng cô chỉ lắc đầu cảm thán, thật sự thì tác phong của họ quá bình thường nếu không được nói là TỆ.
6 Hôm nay cô có một cuộc họp cổ đông buổi sáng và buổi chiều phải đi chọn đồ cưới với mẹ anh. Đúng là khổ mà, cô còn phải ghé qua bệnh viện để nhận khoa.
7 Dọc đường đi mẹ anh cứ hỏi cô muốn đám cưới như thế nào, ra sao,. . . cô chỉ cười trừ rồi bảo tùy bà quyết định. Hềt nói chuyện về đám cưới rồi lại đến công việc của cô, cô chỉ trả lời qua loa cho có.
8 Anh vừa trả lời liền nhìn thấy người quản lý và nhân viên mang váy cưới ra. Những chiếc váy cưới cô dâu trắng tinh khôi được mang ra đặt cẩn thận trên bàn.
9 Thứ 6, ngày 13 tháng 8 năm 2016
Hôm nay là ngày cô cùng Tôn Hạo sánh bước vào lễ đường, mở ra cho cuộc đời cô một trang mới.
Người ta bảo thứ 6 ngày 13 là ngày kém may mắn không nên ra ngoài hoặc hạn chế đi lại nhưng đối với cô nó chẳng có ý nghĩa gì cả, cô lại là một người không tin vào thần thánh, mê tín lại càng không.
10 Cô cũng không thể nào không công nhận Tôn gia rất giàu có. Lễ đường được trang trí lộng lẫy. (Chứng tỏ ta là giai cấp tư sản) Dù hôm nay là ngày kém may mắn nhưng mọi người ai cũng đến dự cái đám cưới này đông đủ nhất.
11 Buổi tiệc tổ chức tại khách sạn, kéo dài từ trưa cho đến tối. Phóng viên quây chật kín các cổng của khách sạn. Các nhà kinh doanh, tài phiệt, chính trị gia điều có mặt đông đủ.
12 Ký Bình bước vào tollet thay bộ váy nặn nề ấy ra, sau đó khoác một chiếc áo ngủ màu xanh nhạt vào người. Ký Bình bước ra khỏi tollet quay lại giường nhìn Tôn Hạo một lần nữa rồi tiếp tục thở dài.
13 Suốt bữa ăn, ông bà Tôn cứ vui vẻ bàn việc con cháu. Cô và anh nhức cả đầu nhưng không thể phản kháng.
Còn tuần trăng mật hai người đã tìm cớ hoãn lại, anh thì công việc còn quá nhiều, cô thì vừa mới vào làm trong bệnh viện nên không thể nghĩ, vậy là tuần trăng mật bị hoãn lại.
14 Buổi chiều anh trở về nhà, anh bước thẳng lên phòng tắm rửa thay đồ sau đó vào thư phòng xem hồ sơ. Đến tối người làm mới lên phòng gọi anh xuống dùng bữa tối.
15 Gần sáng Tôn Hạo mới dừng lại, buông tha cho cô. Anh lật người xuống giường quay sang hướng khác bắt đầu chìm vào giấc ngủ. Ký Bình cảm nhận được từng cơn đau nhức, cả người rụng rời không còn sức lực.
16 Cô bước ra khỏi phòng làm việc, đang lây hoay ngoài hành lang tầng 7 thì có một giọng nói vang lên, hình như là gọi cô.
"Cô ơi! Cô gì ơi. "
Ký Bình theo phản xạ quay lại thì thấy Vũ Thuần Trạch đang chạy về phía mình.
17 Buổi chiều Ký Bình có về nhà, nhưng chỉ một lát rồi lại đến bệnh viện. Ông bà Tôn thấy cô bận rộn như vậy cũng không làm khó dễ gì, dù sao con dâu mình cũng làm một công việc "cao cả" mà.
18 Cứ như vậy cuộc sống trôi qua hết ngày ngày qua ngày khác. Trái đất vẫn quay quanh Mặt Trời. Ký Bình và Tôn Hạo cứ như một đường thẳng AB. Điểm A sẽ kéo dài hướng của A, điểm B cũng sẽ kéo dài hướng của B vĩnh viễn sẽ không thể hội tụ tại một chỗ.
19 Mẹ anh nhìn Ký Bình một lúc như muốn hỏi gì đó nhưng cứ định mở miệng rồi lại im, nhiều lần lặp đi lặp lại như vậy cuối cùng bà cũng quyết định hỏi:
"Joy này, mẹ nghe mẹ con khi còn sống nói con có nhận nuôi một bé gái, đúng chứ?" Mẹ anh ấp úng nói.
20 Ký Bình nhanh chóng bước lên phòng kêu bé Mia.
Anh ngồi trên ghế sofa quan sát mọi góc cạnh trong căn biệt thự. Phòng khách nối liền với cầu thang nên có thể dễ dàng nhìn ngắm thiết kế của ngôi nhà.