61 Những ngày này, bồ câu đưa tin bay ngợp trời, các phương thế lực một lần nữa rung động cả lên, nguyên lai Từ Ngạo Thiên dốc toàn bộ nhân mã, bách tính trong khe núi, tổng cộng gần hai vạn người, trùng trùng điệp điệp hướng về Đông Hải thành đi tới.
62 Dân chúng được bố trí ổn thỏa ở phía sau, ba ngàn binh sĩ dựng trại trước cửa thành Đông Hải. Đên đã khuya, Từ Ngạo Thiên, Phương Tử Vũ, Lý Phong và Lãnh Vô Tâm bốn người đứng cùng một chỗ trên gò đất nhỏ, đang thương thảo kế sách công thành.
63 Giữa năm ba mươi triều đại nhà Tùy, Từ Ngạo Thiên, Phương Tử Vũ lấy ba ngàn quân đánh hạ Đông Hải quận với sáu ngàn quân thủ thành, từ đó trở đi có được thành trì của chính mình.
64 Công sự binh do bách tính hợp thành, không ngừng vận chuyển đá tảng, gốc gỗ lên tường thành, bổ sung cho đợt tiêu hao vừa rồi, trên tường thành quân dân tấp nập qua lại.
65 Trước tiên không nói đến Từ Ngạo Thiên và Phương Tử Vũ, ngay cả thành viên của Thiết Huyết kỵ cũng thật sự là quá lợi hại, hơn nữa bọn họ trần ngập khí thế, cái loại khí thế không thể ngăn cản đó khiến cho quân Lăng Hào tâm sinh sợ hãi.
66 Phương Tử Vũ đã muốn làm điên cuồng, giết chóc là ý nghĩ duy nhất. Mặc kệ là người hay là vật chỉ cần hắn có thể nhìn thấy đều phải giết! Vô (không)! Xá (tha)!Nhìn Phương Tử Vũ hung bạo tiến lên, mỗi một đao hắn đánh ra đều có hai người bị chặt ngang người.
67 Năm ngày gần đây hắn sốt cao không ngừng, vẫn luôn hôn mê bất tỉnh, có vô số đại phu danh y xem qua đều thúc thủ vô sách (bó tay không biện pháp). Đông Hải thành rất nghèo rồi, nghèo đến mức không có thứ gì để hắn tẩm bổ.
68 Nói đến Thiên sơn không thể không nói đến Thiên Trì. Thiên sơn Thiên Trì nằm ở đoạn giữa Thiên sơn, lệch về bên sườn núi phía bắc, là một hồ nước tự nhiên trên núi cao.
69 -Ngươi nói thương thế của Kiếm hoàng thật sự là nghiêm trọng vậy sao? Nếu không Đao tôn sẽ không một mình chạy đến đây?--Đao tôn, cũng có thể gọi là một anh hùng đấy, một mình một người ngăn đón hai mươi vạn đại quân, còn đánh giết cho hai mươi vạn đại quân kêu cha khóc mẹ nữa.
70 Đối với Phương Tử Vũ mà nói, xông qua khu rừng này không phải là chuyện khó khăn, trước tiên nó đã là cao thủ Nguyên Anh kỳ, sau nữa là cấm chế của khu rừng này tuy rằng rất cường đại nhưng phạm vi quá rộng, cho nên vì phân tán mà trở nên nhỏ yếu, đem năng lượng của cấm chế chia đều cho ra các nơi, khi đó năng lượng đã không còn cường đại nữa.
71 - Trừ khi ngươi bước qua xác của chúng ta!Phương Tử Vũ khóe miệng cong lên, lộ ra một vẻ tựa như cười như không, lạnh lùng nói:-Tốt, vậy các ngươi đi chết đi.
72 Mười vị trưởng lão đang vây quanh Phương Tử Vũ phối hợp ăn ý, đồng thời hô lên:- Xuất!Mười thanh pháp khí khác nhau đồng thời xuất hiện, trôi nổi trước mặt bọn họ.
73 Ngọc Hàn cung toàn phái trên dưới hơn năm trăm người trong một đêm bị người giết hại hầu như không còn, tất cả đều chết oan uổng. Khi có người phát hiện ra tình huống này thì cả tòa Ngọc Hàn cung đã chìm trong biển lửa trở thành một đống hoang tàn.
74 Bầu trời truyền đến một tiếng sấm nổ vang, trời vốn âm u đã bắt đầu nổi sấm chớp. Theo tiếng sấm ầm ầm, hạt mưa dày đặc phô thiên cái địa đổ xuống. Trời mưa, hơn nữa là mưa to mang theo những cục băng nhỏ.
75 Ba vị lão giả áo vàng cũng đồng thời phun ra một ngụm máu tươi, sau đó liền nản lòng nhụt chí. -Ba vị thiên sư. - Lão đạo sĩ hoảng sợ hô lên một tiếng, vội vàng chạy đến đem ba người đang ngã ngửa trên mặt đất nâng dậy.
76 Không trung đột nhiên phát ra mấy tiếng"roẹt roẹt", sau đó không gian bắt đầu vặn vẹo, tựa như ở giữa hư không mở ra một cái miệng lớn, một bóng người từ trong'cái miệng đó' bị nhổ ra,"Bịch" một tiếng nặng nề rơi xuống mặt đất.
77 Nhưng có một điểm có thể khẳng định đó là, âm tào địa phủ từ trước đến nay không một người nào dám xông vào. Ngoại trừ mấy trăm năm trước, một nhân vật trong truyền thuyết, với công lực thông thiên từng xông vào địa phủ, chỉ có điều kẻ đó đến cuối cùng cũng nhận được trừng phạt đích đáng.
78 Phương Tử Vũ đột nhiên lùi về phía sau, thuận tay vẫy ra một đao đem tam xoa của mặt ngựa chặt đứt, chỉ có điều chiếu theo tình hình đánh đấu mới vừa rồi, xem ra phá hư vũ khí của bọn chúng căn bản là không có tác dụng gì lớn.
79 Phương Tử Vũ thản nhiên nói:- Phương Tử Vũ. Chuyển Luân vương ánh mắt hờ hững nhìn phán quan, phán quan gật đầu, vội vàng lật xem cuốn sổ trong tay. Qua một hồi lâu mới hướng Chuyển Luân vương cung kính nói:-Bẩm diêm vương, tư liệu về người này đã tìm được.
80 Nhưng đi vào địa ngục như thế nào? Cái đáp án này sợ rằng không một người nào biết cả. Địa ngục kỳ thật cũng không đáng sợ, chân chính đáng sợ không phải là địa ngục, mà là nơi người đời cũng biết rõ, mười tám tầng địa ngục.