41 Đây là một quảng trường rộng mênh mông, mặt đất dùng đá xanh lát thành. Bầu trời xanh thẳm dường như ở ngay trong tầm tay, ngẩng đầu lên có thể nhìn thấy vòm trời xanh như một viên ngọc màu xanh thẳm tựa như trong suốt, cái cảm giác không bờ bến này khiến cho lòng người rộng mở.
42 Bến tàu chỉ cách cửa thành khoảng một ngàn bước, hơn mười chiếc thuyền cả lớn cả nhỏ đỗ ở bến, so về độ phồn thịnh với bến tàu của bất kỳ thành thị nào khác đều như đệ tử gặp sư phụ vậy.
43 Từ Ngạo Thiên và Phương Tử Vũ một đường đi tới chỉ thấy người xe tranh giành nhau mà đi, chén lấn bỏ chạy về phía nam, suốt cả chặng đường tiếng than thở tiếng gọi tìm nhau, tiếng khóc lóc rung cả trời đất.
44 Lý Phong dẫn đầu, đám người Từ Ngạo Thiên theo sau đi vào. Sau khi vào trong hẻm núi Từ Ngạo Thiên đối với nơi này không ngừng than thở tán thưởng mãi không thôi.
45 Địch nhân phân thành từng đội, những đội ngũ khác nhau một lần nữa tập hợp lại hình thành đơn vị tác chiến lớn hơn, mỗi một điểm chiến lược được bầy bố có thể nhìn thấy, hình thành một vòng vây kín mít hẻm núi, khí thế mạnh mẽ đủ để khiến cho người ta sợ vỡ mật.
46 Đúng vào lúc này, trên đầu khe núi đột nhiên rơi xuống rất nhiều đá tảng, truy binh khóc cha gọi mẹ liều mạng chen chúc chạy ra ngoài. Trong khe núi lập tức náo loạn cả lên, huyết nhục bay tán loạn, đầy trời mưa máu, tràng cảnh vô cùng thảm liệt.
47 Nhưng ở hẻm núi lúc này nhân mã hai bên ở thế giằng co, không ai dám tùy tiện đi vào giấc ngủ. Bởi vì ai mà biết được, ngủ đi rồi sáng mai có tỉnh lại được hay không.
48 Trong thế tục giới, con người cúng bái đều là tiên nhân, nhưng không phải là thần. Bởi vì thần không thể xen vào việc của tam giới nữa mà tiên nhân lại khác, tiên nhân vốn là người trong tam giới.
49 Tử bào cao thủ hơn ở khinh nghiệm phong phú, Phương Tử Vũ nhất thời còn không thể làm gì được hắn. Phương Tử Vũ mặc dù thân thụ trọng thương nhưng nó công lực thậm hậu, còn có thể tạm thời đè ép thương thế, hai người tiếp tục giằng co, tử bào cao thủ chắc chắn thất bại.
50 Từ Ngạo Thiên dựa trên nguyên tắc lấy tinh lọc cặn, chỉ tuyển chọn tinh duệ, còn những người còn lại đều giải giáp quy điền(*). Từ Ngạo Thiên đặt ra một loạt khảo hạch, người nào có thể thông qua loạt khảo hạch này sẽ được nó chọn vào đội ngũ, do chính nó tự thân huấn luyện.
51 Khe núi nắm giữa quận Đông hải và Chung Li, nằm gần về phía Đông Hải hơn, nhìn thấy thế lực của Từ Ngạo Thiên ngày càng lớn mạnh, Chương Động luôn có cảm giác lưu lại nó sẽ trở thành mỗi họa lớn.
52 Phương Tử Vũ mở mắt, khẽ thở dài nói:"Ta đang luyện công. "Ngoài cửa vang lên giọng nói của Lăng Nguyệt:"Phương đạ ca, nhưng mà huynh đã vài ngày không ăn gì rồi.
53 Phương Tử Vũ lắc đầu, khẽ nói:"Một tên không để lại. " Giọng nói mặc dù nhẹ, nhưng từ từ lộ ra ý tứ vô cùng kiên định. Thành viên Thiết Huyết kỵ đồng loạt gật đầu.
54 Tên lính truyền tin quỳ trước mặt Chương Động run lên bần bật, nho sinh vỗ nhẹ vả vai tên lính truyền tin, ý bảo hắn lui ra. Sau khi tên lính truyền tin rời đi, nho sinh khẽ cười nói:"Đấy là Phương Tử Vũ quá thông minh thôi.
55 Vài ngày nay Từ Ngạo Thiên và Phương Tử Vũ thay nhau đánh lén, làm cho bọn họ mệt mỏi đến không chịu nổi. Thông qua vài ngày quan sát các cuộc giao chiến, Chương Động và Lãnh Vô Tâm đánh giá Từ Ngạo Thiên và Phương Tử Vũ là hai người có tính cách hoàn toàn khác nhau.
56 Từ Ngạo Thiên đang băng bó vết thương cho Phương Tử Vũ, cau mày trách cứ, nói:- Tại sao đệ cứ thích xông lên đầu tiên vậy hả? Cái tính xấu này phải thay đổi đi, nếu không rốt cuộc có một ngày sẽ xảy ra chuyện.
57 Chương Động vô cùng phiền não, theo hắn đến đây tổng cộng một vạn một ngàn binh sĩ, hai bên vẫn chưa chính diện giao phong mà hắn đã thiệt hại mất gần ba ngàn người, trong khi đó bên Từ Ngạo Thiên thì sao? Tính ra thiệt hại tối đa cũng chỉ vài trăm người.
58 -Quân sư?Lãnh Vô Tâm chỉ về phía khu rừng bên trái nói:-Bên này là rừng rậm, nếu bọn chúng vậy đánh ở nơi này, bọn chúng người ít, chúng ta người đông, đánh du kích cũng có thể đem quân ta đánh bại.
59 Chương Động không phải là Trương Phi, hắn dẫn quân chinh chiến lâu năm, hiểu rất rõ một khi đám binh sĩ ly tâm, hắn sẽ rơi vào tình cảnh vạn kiếp bất phục.
60 Một trận chiến này, khiến cả thiên hạ chấn động. Lấy số lượng hai ngàn người đánh bại đại quân một vạn một ngàn người của Từ Viên Lãng, danh tiếng Từ Ngạo Thiên và Phương Tử Vũ một lần nữa được đưa lên đỉnh cao.