1 - Ba, mẹ con có xinh không?Giọng nói trẻ con nũng nịu:- Xinh lắm. Con gái của ba là xinh nhất. Giọng trầm ấm của người đàn ông cao lớn, chững chạc:Cảnh vật bỗng nhiên biến đổi.
2 2 ngày sau, Dương Mỹ đã có thể xuống giường. Vết thương tuy chưa lành hẳn nhưng cũng không ảnh hưởng nhiều đến hoạt động. Trước đây khi còn tham gia huấn luyện cô đã từng phải chịu khổ hơn thế này nhiều.
3 “ Tiểu thư… tiểu thư, cô mau về, lão gia… lão gia ngài ấy có chuyện rồi. ” Giọng lão quản gia vang lên trong điện thoại, thanh âm chứa đầy sự lo lắng.
4 Sàn nhảy Boom Boom, New Yord, MỹBước chân qua cánh cửa cách âm của vũ trường, bị choáng ngợp bởi âm thanh dội vào tai, vào lồng ngực, ánh sáng mạnh quét liên tục.
5 “ Ưm. . ” Dương Mỹ vươn tay ôm lấy đầu đang đau như búa bổ, cố để ình thanh tỉnh một chút. “ Chết tiệt, sao ta có thể uống say như vậy? Thật nguy hiểm”.
6 Bên trong phòng, Lăng Thiên vẫn lười nhác nằm trên giường vắt tay lên trán. Tất cả những gì vừa xảy ra đều được hồi tưởng lại một lần không hề thiếu sót trong đầu anh.
7 Bên trong cao ốc tập đoàn Lăng Thị, tầng 70, phòng Chủ Tịch. Một nam nhân cao lớn đang đứng quay lưng về phía cửa, sau lưng hắn là một trung niên nhân mập mạp đang run rẩy đứng, mồ hôi đã chảy thành vũng nhỏ dưới chân ông ta.
8 Nhìn cánh cửa trước mặt, Dương Mỹ bỗng có một cảm xúc muốn chạy trốn khỏi đây. Đã 15 năm rồi cô chưa từng một lần chính diện đối mặt với ông ta. Trong lòng cô vẫn đang đấu tranh dữ dội thì cánh cửa bỗng nhiên mở ra.
9 Ra khỏi bệnh viện, Dương Mỹ không về nhà luôn mà đi tản bộ xung quanh. Cô cần bình ổn lại tinh thần trước khi đối diện với mọi việc tiếp theo. Không thể phủ nhận, vừa rồi là cô đang chạy trốn.
10 Đứng cách chỗ Dương Mỹ không xa, một đôi mắt vẫn luôn theo dõi cô từ đầu đến cuối, không hề bỏ qua bất cứa một hành động nào của cô. Kể cả khi cô giết 2 cha con sát thủ, hắn vẫn không hề mảy may bị tác động, cứ như đó là một việc đương nhiên.
11 9h sáng, sân bay Quốc tế Washington. Một chiếc Koenigsegg CC8S màu đỏ chói đỗ trước cổng chính thu hút mọi ánh nhìn. Người ta đang đợi chủ nhân của chiêc xe bước xuống, có thể lái một chiếc xe như thế thì không chỉ cần có nhiều tiền.
12 Đại sảnh Tập Đoàn quốc tế Thiên Mỹ, tất cả mọi nhân viên trong Tập Đoàn đều được tập trung lại đây, nghe nói là Chủ Tịch mới hôm nay sẽ đến nhận chức.
13 Ngoại ô New Yord, trong một ngôi biệt thự trên sườn núi. “Ưm…A…Thật thoải mái…Nhanh…nhanh một chút nữa…A…. AAA. ”Thanh âm rên rỉ kiều mị hòa cùng tiếng thở dốc của nam nhân.
14 Khách sạn Roma, Washinton, Mỹ. Phòng 613. “ Tiểu thư Thư Nhã, sao hôm nay cô lại có nhã hứng hẹn tôi ở đây thế này? Địa điểm cũng thật đặc biệt, không phải là cô có ý gì với tôi đấy chứ?” Một nam nhân trung niên béo mập, cợt nhả đưa bàn tay về phía cô gái trước mặt.
15 Tập đoàn Thiên Mỹ. “ Thư kí Ngô, gọi cho tôi Giám đốc Chu vào phong làm việc. ” Dương Mỹ nhíu mày nhìn vào tập tài liệu trước mặt, nhấc máy gọi cho thư kí Ngô.
16 “ Chủ tịch, cô đã có tư liệu về Tổng Tài Lăng Thị chưa? Tôi nghĩ cô nên xem cái này, có lẽ sẽ tốt hơn. ” Chu Minh theo sau Dương Mỹ vôi vàng đưa cho cô tập tài liệu.
17 “ Hừ. Lăng Thiên, tên hỗn đản, đáng chết, anh tưởng mình ngon lắm à? Nếu không vì Tập Đoàn thì tôi đã băm anh như băm tương rồi. . . . Hừ, chết tiệt, rượu gì không biết, sao lau mãi chả sạch?” Dương Mỹ tức giận hỏi thăm mười tám đời tổ tông nhà Lăng Thiên, dùng sức cọ đi vết nhơ trên váy nhưng càng cọ lại càng dây ra nhiều hơn.
18 2 giờ sáng, biệt thự ngoại ô New Yord. Ánh đèn mờ ảo chiếu vào gương mặt người đàn ông trung niên đang ngồi trên ghế. Gương mặt góc cạnh, trán cao, mũi thẳng, môi mỏng, đôi mắt thâm trầm.
19 Tập đoàn Thiên Mỹ, phòng Chủ tịch. Tiếng chuông điện thoại di động vang lên đánh gãy dòng suy nghĩ của Dương Mỹ. Cô nhíu mày nhìn vào màn hình điện thoại hiện lên dãy số vừa quen thuộc lại vừa lạ lẫm.
20 Cộc…Cộc…“ Vào đi. ” Là giọng nói của Dương Mỹ. Cô không hề ngẩng đầu lên vẫn chăm chú xem tài liệu trong tay. Công việc của Tập Đoàn chất thành đống chờ cô xử lí, ngay cả thời gian để uống tách trà cũng không có.