41 “Được. ” Thanh âm trầm thấp vang lên. Vi Nhất Tiếu thu lại nụ cười ác liệt quái đản ngày thường, ngẩng đầu nhìn, trong ánh mắt để lộ vẻ nghiêm cẩn chưa từng có.
42 Lâm Nhất Tần bóng ma tâm lý vô cùng nghiêm trọng Vi Nhất Tiếu bóng ma tâm lý càng thêm nghiêm trọng Một tiểu bạch máy móc không chịu dụ hoặc Một tên căn bản đi nhầm đường quỷ súc thành trung khuyển.
43 Vi Nhất Tiếu muốn mang nàng đi xem đèn lồng, cũng không tưởng được tự đây trong lòng mình lại lưu lại ấn kí suốt đời không quên nổi… --- Lâm Nhất Tần ôm cột Kim Sơn khóc không thành tiếng, thành công đem Vi Nhất Tiếu hù dọa, luống cuống tay chân ôm nàng an ủi, trong lòng dâng lên nỗi bất an.
44 Lâm Vi hai người gom đủ dược liệu, quay về Hồ Điệp cốc tìm Đồng Nãi chế thuốc. Nhưng còn chưa vào cốc, hai người liền thấy trong đám cây bụi xa xa lờ mờ có bóng đen, tựa hồ có người nằm.
45 Hắn cũng không quản sau lưng có địch nhân hay không, cánh tay vươn ra, cúi người ôm chặt lấy nàng. Nàng bị ôm chặt đến không thở nổi, chỉ cảm nhận được hắn toàn thân run run, lồng ngực phập phồng.
46 Hai người ăm cơm trưa, trở lại khách điếm tối qua đặt phòng, bước vào đại sảnh, liền cảm thấy không khí không đúng. Chỉ thấy trong đại sảnh bảy tám cái bàn đều đầy người ngồi, những người này dạng gì cũng có, xấu có đẹp có, hiệp khách quần áo gọn gàng có, lão ông râu dài bay bay có, cũng có người tóc dài tung bay, lại có dạng hòa thượng đầu bóng loáng, có người giống như người đi đường bình thường, có người mặc trang phục hình thù kì quái, trông như dân tộc thiểu số ở biên cương.
47 Vi Nhất Tiếu cùng Lâm Nhất Tầm đem ba điều tám luật quy tắc rình trộm đọc thật kĩ, lại cố ý hỏi thêm: “Cơm chiều ăn no chưa?” “Làm chi, rình trộm xong lại đi ăn khuya?” “Không, nếu đang ở trên nóc nhà mà bụng lại thầm thì kêu, ta liền lập tức ném nàng vào phòng.
48 Mấy ngày nay thời tiết vô cùng tốt, hải âu tung bay, sóng nối sóng dập dờn. Một đôi cánh buồm trắng lướt gió nơi mặt biển lóng lánh ánh bạc, tụa như một mảnh lông chim trắng muốt nhẹ nhàng bay.
49 (Lời bộc bạch của giọng nam trầm): Biển lớn mờ mịt mênh mang vô tận, sóng gió quay cuồng máu chảy tán loạn. Thiếu nữ tử tay không vô lực làm sao cứu nổi người nàng yên đang lâm nguy sớm tối? Tà thuyền rời bến, không thấy huyết quang, tuyệt không quay về.
50 Vi Nhất Tiếu tinh thần vô cùng hoảng hốt. Từ khi tiến vào mật đạo núi lửa, đến khi đi thuyền rời đảo Đào Hoa, hắn thân hình luôn phiêu dật…đặc biệt mang phong vị trường phái trừu tượng.
51 Vi Nhất Tiếu cùng Hồ Thanh Ngưu có lẽ trời sinh bát tự không hợp, hai lần gặp nhau đều thấy mặt là đánh. Lúc này giương ra khuôn mặt, bày ra một bộ luyện tập dùng ánh mắt giết người.
52 Muốn cưới một nữ nhân dáng người nóng bỏng, tình thú dạt dào, lại mang theo đồ cưới phong phú, cần trả giá lớn gì? ‘Con dơi’ nào đó tự thân thể nghiệm nói với ngươi: luộc trứng gà cùng trứng vịt muối là đủ rồi.
53 “Vùng Tây Vực, Côn Lôn núi non, địa hình chủ yếu là sa mạc cùng gió tuyết, lại có hàng xóm tên gọi phái Côn Lôn đúng không?” Ánh nắng mặt trời rực rỡ, chút nắng gắt cuối thu tỏa ra luồng nhiệt lượng cuối cùng trong năm, một nữ tử đầu đội mũ rơm tay cầm bản đồ run nhè nhẹ, gân xanh nổi đầy, rõ ràng là đang đè nén cơn tức.
54 Hương dẫn du lịch ở Cam Túc có đoạn kinh điển: Mạc Lan Châu, Thái Võ Uy, Kinh Trương Dịch, Đến Tửu Tuyền – uộng một ngụm rượu, thuận tiện YY dung mạo tuyệt thế Phiêu Kị đại tướng quân Hoắc Khứ Bệnh.
55 Phạn Ca: nương tử con dơi, xin hãy cho biết vế sau của câu ‘Tình thâm quyển khiển ý triền miên’ phiên bản trên xe là gì? Lâm Tiểu Tiên: “Eo mỏi lưng đau chân rút gân”… Sau 132 phút 18 giây phản công của phản công, bạn học Tiểu Lâm rút kinh nghiệm xương máu khắc sâu ý thức: là một tiểu bạch yếu ớt giá trị công kích, thể lực, trí lực đều thấp, nếu không kê đơn, đánh ngất, quá chén hay một số thủ đoạn phi pháp khác, nàng đời này cũng đừng mong phản công Vi Nhất Tiếu thành công 100% Sáng sớm hôm sau, Lâm Nhất Tần hoàn toàn đi không nổi, Vi Nhất Tiếu lòng mang áy náy xin lấy mát xa ôn nhu để bồi thường.
56 --- Môn chủ minh giám: Ma giáo giáo chủ Dương Đỉnh Thiên cùng tam tăng Thiếu Lâm tự giao chiến một trận, đệ tử ra sức tra xét thêm chứng thực. Chúng tăng Thiếu Lâm kín tiếng thủ khẩu như bình (giữ chặt miệng không nói), ắt hẳn đã ăn không ít khổ.
57 “Đến nơi nào ta cũng muốn mang theo nàng, tuyệt không đem nàng bỏ lại một mình. ” “Vô luận thuận lợi hay khó khăn, ta vĩnh viễn trung thành với nàng, yêu nàng, bảo hộ nàng, đến khi rời đi thế giới này.
58 Bạch Lộc Tử vốn tưởng rằng dị bảo gần ngay trước mắt có được dễ như trở bàn tay, ai ngờ nữ tử họ Lâm này tính tình cứng rắn, đá chân nàng, rút móng tay cũng không lộ ra chút tin tức nào.
59 ốc đảo ấm áp. Bạch Lộc Tử sống ở Hàn Mai cư trước gia việc sưởi ấm chưa từng keo kiệt. Bà ta khẳng định không cần trả phí cung ấm hằng năm, Lâm Tiểu Tiên ghen tị nghĩ.
60 Căn cứ vào người qua đường thiện lương Thường Trung trợ giúp hữu nghị, Vi Nhất Tiếu trộm người thành công…khụ, không phải, là đột phá vòng vây, hữu kinh vô hiểm cứu Tiểu Lâm ra.