61 Hồ Thanh Ngưu cảm thấy bản thân thật sự là trời sinh mệnh lao lực. Thật vất vả mới xong hôn sự của muội muội Hồ Thanh Dương, lại nhận đến tin từ tổng đàn bôn ba mấy ngàn dặm không nghỉ, chưa kịp cùng lão bà ôn tồn bảo dưỡng đã bị tha đi trị bệnh cứu người, hơn nữa lại còn gặp phải đối thủ một mất một còn nham hiểm bất hảo, không biết tôn trọng y thuật Vi Nhất Tiếu.
62 Trước không đề cập tới đỉnh Quang Minh giao thông gian nan, vật tự khuyết thiếu, độ ẩm cùng nhiệt độ đều không thích hợp cho người bình thường ở lại, liền ngay cả gã bưng trà sai vặt nhóm lửa cùng vú già đều cần luyện tậy thể hình, chống lạnh kiện thể.
63 Sáng sớm hôm sau, bảo mẫu nhà trẻ mười tốt Vi Nhất Tiếu lặp lại bài ca nhắc nhở bạn học Tiểu Lâm trước khi xuất môn nhất định phải ăn no mặc ấm kiềm chế ít xem soái ca xem đường nhiều mới an tâm đi họp.
64 Bức Vương đen mặt xách phu nhân nháy mắt dời đi. Dương đại giáo chủ thấy hắn sắc mặt không tốt, không khỏi lo lắng trùng trùng Vi phu nhân sức yếu người nhỏ toàn thân có thể an toàn trở ra không, mở miệng đã nghĩ cùng những người còn lại thảo luận vấn đề bạo lực gia đình nguy hại cho phụ nữ và trẻ nhỏ cần phải bảo hộ quần thể nhược thể.
65 Vi Nhất Tiếu bất hạnh khinh công rất tốt, luôn bị danh nghĩa ‘có thể chạy nhanh hơn nhiều người chạy’ phái xuống núi làm nhiệm vụ, cũng may đỉnh Quang Minh địa thế hiểm trở, cao thủ như vân, là chỗ an toàn nhất, hắn yên tâm để Lâm Nhất Tần lưu lại.
66 Vài ngày sau, đầu sỏ Chu Điên gây ra chuyện câu đối thảm bại, bị Bức Vương kêu đi ra ngoài ‘Một mình nói chuyện’, được một đôi mắt bầm cùng mất hai cái răng…lại ngông nghênh đi Vi gia cọ cơm như cũ, lại vì đã gãy mất răng nanh hùng hồn đầy lí lẽ đòi ăn thức ăn nấu mềm nhừ.
67 Mùa hè công nguyên năm 1322, trên đỉnh Quang Minh đã xảy ra một sự kiện lớn đáng giá kỉ niệm. Hai mươi tám tháng sáu, đại thử. Trên đỉnh Quang Minh đột nhiên xuất hiện ba người Hồ đến từ Ba Tư, cầm trong tay thư giáo chủ Ba Tư tổng giáo viết, yết kiến Dương giáo chủ.
68 Đại Ỷ Ty đến khiến hội phụ nữ đỉnh Quang Minh khuếch đại lên thành bốn người, từ đây các phu nhân chơi mạt chược không còn tính trạng tiếc nuối có ba thiếu một.
69 Vi Nhất Tiếu là cao thủ khinh công tuyệt đỉnh, cả đời được không biết bao nhiêu lần tán thưởng như “Bước đi nhanh như bay”, “Chân không chạm đất”,… nhưng chính hắn đến tận giờ khắc này mới có loại cảm giác lâng lâng như bay.
70 Sau khi Đại Ỷ Ty cùng Hàn Thiên Diệp thành hôn không lâu, Dương giáo chủ cùng Dương phu nhân đột nhiên đồng thời mất tích. Dương Đỉnh Thiên thích nhất là đêm một đống chuyện không đầu không đuôi toàn bộ quăng cho thuộc hạ, sau đó biến mất như hư không.
71 Thời gian: tháng chín Huệ Tông năm thứ ba Địa điểm: Tụ Anh Đường Thành viên tham dự hội nghị: Dương Tiêu, Phạm Diêu, Tạ Tốn, Ngũ Tán nhân, Hồ Thanh Ngưu Dương Tiêu: sự việc nhà Sư Vương, tất cả mọi người đã biết Phạm Diêu: Vi Bức Vương nằm trên giường hai tháng, hiện thời tỉnh lại trì trì độn độn, cái gì cũng không nhớ rõ, ngay cả việc trong giáo đều không rõ ràng lắm.
72 Vi Nhất Tiêu si ngốc nhìn cố nhân, chỉ sợ đây là ảo mông chỉ chạm liền tan, nhưng lại không dám đến gần. Bầu trời một ngày, dưới đất mười năm. Nàng quả thực là thiên nhân, ba mươi năm một chút cũng chưa biến đổi.
73 Tên của ta là Vi Nhất TiếuTên này là do người nhặt được ta đặt. Rất nhiều năm về sau, ta có thêm ngoại hiệu là Thanh Dực Bức Vương. Trí nhớ ta tốt lắm.