Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Y Sủng Cuồng Phi

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 122
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Nàng, quân sự, kinh thương, y thuật đều tinh thông. Nàng xinh đẹp tựa thiên tiên. Sử dụng ngân châm, cứu người nguy nan, giết người vô hình. Hắn, quyền khuynh tứ phương, lãnh khốc tà mị, cao ngạo bá đạo.

Danh sách chương Y Sủng Cuồng Phi


Q.2 - Chương 44: Bị Ám Toán Trúng Tên

81 Hiên Viên Lưu Phong thẳng lưngkhoanh tay đứng đó, cứ như một pho tượng thần mà người dân bình thường vẫn cúng bái, một thân liễm quang tỏa ra hơi thở lạnh lẽo! Làm cho Hiên Viên Diệc Li đứng bên cạnh nhịn không được đánh cái rùng mình! Mà lúc này, rèm ngoài cửa quân trướng đột nhiên bị gió làm lay động, sau đó một bóng đen quỷ dị thình lình hiện ra, đánh vỡ sự im lặng lạnh lẽo bên trong, Hiên Viên Lưu Phong cảnh giác đánh ra một chưởng, lạnh giọng quát:“Ai?” “Chủ quân! Thuộc hạ Huyết Sát cung Huyết Minh có sự tình trọng yếu bẩm báo!” Bóng đen kia giống như không định giấu diếm mình đã đến, vội vàng lắc mình tránh thoát chưởng phong của Hiên Viên Lưu Phong, sau đó lập tức khụy một chân quỳ lạy , lời nói ra khỏi miệng mang theo ẩn ẩn tình cảm lo lắng.


Loading...

Q.2 - Chương 45: Quỷ Kế Truy Binh

82 “Lạnh……” Trong lúc hỗn độn, thân thể Phong Nhược Ngôn mỗi một tấc đều giống như bị lửa đốt cháy nhưng lại nhanh chóng lạnh như băng. Hết đợt lạnh này, bên tai vang lên một tiếng nói dễ nghe, Phong Nhược Ngôn nghe không rõ ràng lắm người nọ đang nói cái gì, đầu óc nàng đặc biệt trống rỗng!Trong đầu nàng vẫn ý thức được có một dòng nhiệt lúc nóng lúc lạnh chạy khắp toàn thân nàng, như đang kéo nàng rơi xuống một cái vực.


Q.2 - Chương 46: Chỉ Trích, Lưu Phong Xoay Người

83 “Ô ô, lão công…… Ô ô!” Phong Nhược Ngôn ở trong lòng Hiên Viên Lưu Phong nức nở, bởi vì vừa mới trải qua một hồi sinh tử, bởi vì tưởng niệm, lại bởi vì yêu! Cả người Phong Nhược Ngôn được bao bọc trong một vòng ôm ấm áp, ngón tay chạm đến lồng ngực rắn chắc lại tràn ngập cảm giác an toàn của Hiên Viên Lưu Phong , cảm nhận được vật bên dưới lồng ngực kia không ngừng đập mạnh, thân lại có chút run rẩy! Lúc này đây Hiên Viên Lưu Phong cảm thấy bất an, cảm thấy sợ hãi! Cho nên khi nghe được tin tức của nàng liền bỏ hết mọi chuyện trong quân mà giúc ngựa tới đây ! Hiên Viên Lưu Phong đối với nàng dung túng vô độ, quan tâm đầy đủ, thử hỏi một thân vương tôn quý nào giống như hắn để cho nàng tùy ý vô độ đến vậy? Phong Nhược Ngôn biết, hắn cũng đã như chính mình từng nói, đã đem nàng đặt trong tim, trên cả tính mạng và lợi ích của bản thân hắn, muốn đem cho nàng tất cả sự ấm áp cùng ôn nhu.


Q.2 - Chương 47: Trận Chiến Lớn Bắt Đầu

84 Ba người Phong Nhược Ngôn, Hiên Viên Lưu Phong, Quân Dật Hiên cùng ngôi bên cạnh đống lửa trong sơn động, không khí lúc này có chút mất tự nhiên! Hiên Viên Lưu Phong vẫn như cũ giamPhong Nhược Ngôn trong lồng ngực, trên tay là thỏ hoang, chim trĩ đã nướng chín mà hôm nay Quân Dật Hiên mang từ trong núi về, lấy tay xé thành từng miếng nhỏ đút cho cái miệng nhỏ nhắn Phong Nhược Ngôn ăn, nhìn bộ dáng nàng biếng nhác ở trong lòng mình, thân nhiệt toàn thân lại tăng lên, sau đó lại còn dùng ánh mắt không rõ ý tứ hàm xúc liếc nhìn Quân Dật Hiên một cái! Bên miệng Quân Dật Hiên vẫn giữ vẻ tươi cười nhàn nhạt, ánh mắt thâm sâu lại xinh đẹp nhìn động tác thân mật của hai người, nhưng trong lòng lại không giữ được vẻ thản nhiên như ngoài mặt, sớm đã nổi lên cuồng phong bão táp vô cùng hung dữ! Còn Phong Nhược Ngôn lúc này lại không rảnh để ý đến không khí quỷ dị giữa hai người trong động, nàng lười biếng khép mắt, quanh cái miệng nhỏ nhắn của nàng đã sớm bóng loáng mỡ, nhàn nhã chờ đợi Hiên Viên Lưu Phong hầu hạ, gương mặt vô cùng thỏa mãn! Phong Nhược Ngôn ở kiếp trước, thân là đặc công, kinh nghiệm sinh tồn nơi hoang dã cũng có không ít, giống như việc kiếm ăn ở bên ngoài như này không làm khó được Phong Nhược Ngôn , nhưng mà, từ khi Hiên Viên Lưu Phong đến, Phong Nhược Ngôn đã cảm thấy bản thân dựa dẫm rất nhiều.


Q.2 - Chương 48: Muốn Cướp Nam Nhân Của Nàng?

85 Phong Nhược Ngôn tỉnh lại đã được một lúc, tóc đen như thác nước của Hiên Viên Lưu Phong hòa cùng tóc đen của nàng, mà Phong Nhược Ngôn lại im lặng nằm trong lòng Hiên Viên Lưu Phong, khuôn mặt hoàn mỹ gần trong gang tấc.


Q.2 - Chương 49: Nhược Nhi Bảo Bối Hiển Uy

86 Tiếng nói vừa dứt, mọi người liền nhìn thấy một người hồng y liễm diễm, một nữ tử tuyệt thế tao nhã, vẻ mặt lạnh lùng bước đến. Nghe được thanh âm cho dù nằm mộng cũng luôn xuất hiện kia, Yến Du Trần vô cùng vui mừng hướng phía phát ra tiếng nói của Phong Nhược Ngôn mà đến, nhưng khi nhìn thấy Hiên Viên Lưu Phong ôm nàng trong tay, cả người mới choàng tỉnh, một lần nữa nâng mắt, trong đó lại chỉ còn vẻ thản nhiên cố hữu! Trong khi đó, Truy Nguyệt nhìn thấy chủ tử cùng Phong chủ tử đến gần, trên mặt không che dấu được vẻ vui sướng, hướng Mạc Liên cung chủ của Di Hoa cung đắc ý hừ một tiếng, sau đó hướng hai người Phong Nhược Ngôn hành lễ nói:“Truy Nguyệt tham kiến vương gia, vương phi!” Truy Nguyệt xưng hô với hai người Phong Nhược Ngôn là vương gia cùng vương phi, đương nhiên là muốn hảo hảo đả kích Mạc Liên cung chủ tự cao tự đại lại còn mắc bệnh tự kỷ kia rồi! Khi Mạc Liên nhìn thoáng qua Phong Nhược Ngôn, đợi nhìn rõ được một thân tuyệt thế khiến người ta không thể bỏ qua của Phong Nhược Ngôn kia, trên mặt Mạc Liên liền ngẩn ra, trong mắt nhanh chóng hiện lên sự ghen ghét cùng vẻ thù địch.


Q.2 - Chương 50: Biến Ác Bá Thành Con Mèo

87 Toàn thân Mạc Liên cung chủ như một ngọn lửa đỏ rực, nương theo hai dải hồng lăng , lấy thế sét đánh không kịp bưng tai hướng về phía Phong Nhược Ngôn, cơn tức mười phần, sức bật mười phần, áp lực mười phần, người bên phía Phong Nhược Ngôn nhìn một màn này đều không khỏi ngưng thở, xong rồi, chiêu thức này của Mạc Liên cung chủ, ngay cả người đứng cạnh chiến trường như bọn họ cũng có thể cảm nhận được khí thế của nó có bao nhiêu cường hãn, như vậy Phong chủ tử nhà mình chẳng phải là…… Bọn họ đều là thủ hạ trung thành của Hiên Viên Lưu Phong , đối với nữ chủ tủ này, tuy rằng trước đây khi nghe được rất nhiều tin đồn về nàng đều cho rằng Phong Nhược Ngôn không xứng với vương gia nhà mình, nhưng mà trong khoảng thời gian gần đây, bọn họ đi theo Hiên Viên Lưu Phong cũng may mắn biết đến một Phong Nhược Ngôn tao nhã tuyệt thế vô song, tư thái nàng tiêu sái mà cuồng ngạo ,đây không phải là trời sinh một đôi với chủ tử nhà mình sao, những cái trước kia có là cái gì chứ, cho nên hiện tại bạn họ là thật tâm muốn Phong Nhược Ngôn trở thành chủ tử chính mình, và đương nhiên sẽ không ai muốn chủ tử nhà mình bị người khi dễ ! Trong lúc mọi người đều lo lắng cho an nguy của mình, bản thânPhong Nhược Ngôn ngược lại vẫn như cũ, quần áo hồng y, tùy ý đứng ở đó đón gió làm vạt áo tung bay, không hề có dấu hiệu sẽ né tránh, giống như căn bản không nhận thấy có một hơi thở khủng bố đang hướng phía mình đánh tới! Nhìn lại Hiên Viên Lưu Phong, hắn cũng không có chút dấu hiệu lo lắng nào, khóe miệng vẫn như trước giữ nụ cười ấm áp, nhìn thân ảnh yêu kiều đứng trong sân của Phong Nhược Ngôn mười phần sức mạnh, mười phần cuồng ngạo! Thủ hạ của Hiên Viên Lưu Phong trông thấy hai chủ tủ nhà mình như vậy, tự nhiên cũng cố gắng áp chế xúc động trong lòng muốn lao đến cứu Phong Nhược Ngôn, bọn họ theo Hiên Viên Lưu Phong cũng không chỉ mới một năm rưỡi, đối với Hiên Viên Lưu Phong có một sự sùng bái không lý do, hiện tại thấy Hiên Viên Lưu Phong cũng không có biểu hiện lo lắng cho Phong Nhược Ngôn, bọn họ tự nhiên cũng thấy yên lòng! Nhưng mà Yến Du Trần giờ phút này tâm sớm đã mắc tới cuống họng, lại thấy Hiên Viên Lưu Phong thế nhưng lại thờ ơ, trong mắt liền đỏ bừng một mảnh! “Ngôn Ngôn, cẩn thận!” Yến Du Trần cuối cùng nhịn không được liền kêu ra tiếng, nhưng mà lời hắn vừa nói cũng là lúc dải hồng lăng trong tay Mạc Liên cung chủ đi tới trước mặt Phong Nhược Ngôn , hơn nữa lại trục tiếp nhằm vào cổ Phong Nhược Ngôn mà đánh tới.


Q.2 - Chương 51: Phong Nhược Ngôn Thành Hoàng Hậu?

88 Thiên Kỳ năm thứ ba mươi, tình trạng kinh thành bây giờ không khỏi khiến lòng người hoảng sợ! Một năm qua thật đáng lưu vào sổ sách! Tứ quốc đông tây nam bắc của Thiên Thần đại lục tranh hùng, phá vớ cục diện thế chân vạc.


Q.2 - Chương 52: Phượng Thịnh Yến

89 Ba ngày trôi qua , nói dài cũng không dài , bảo ngắn cũng không ngắn , có lẽ đối với Quân Dật Hiên mà nói, có thể nói là sống một ngày bằng một năm , hắn đang chờ đợi, đợi khắc này của ba ngày sau.


Q.2 - Chương 53: Tranh Phong Tương Đối

90 Mọi người bị âm thanh thu hút nhất tề nhìn về phía chủ tọa Hiên đế cùng Minh Nhân thái hậu! Quân Dật Hiên cũng không nhìn ánh mắt đau thương của Minh Nhân thái hậu, ý cười trong suốt như trước nhìn về phíaPhong Nhược Ngôn, đồng thời hạ lệnh cho Đình Thương đứng bên cạnh ! Đình Thương hầu hạ hoàng thượng cũng không chỉ một sớm một chiều, tự nhiên hiểu được tâm tư của Quân Dật Hiên, nhưng bởi vì hiểu được, mới cảm thấy đáng sợ , lại không thể không nghe theo chỉ thị của Quân Dật Hiên , Đình Thương không ngừng lau mồ hôi lạnh trên khuôn mặt , cung kính tiến về phía Phong Nhược Ngôn cùng Hiên Viên Lưu Phong, cúi đầu trước mặt hai người nhẹ giọng nhắc nhở : “Tụng Hiền hoàng hậu, hoàng thượng thỉnh ngài đi qua !” Phong Nhược Ngôn quét mắt liếc Quân Dật Hiên một cái , liền nhìn thấy con ngươi Quân Dật Hiên lộ ra ý ép buộc , phượng mâu hơi đổi , đảo qua phía Yến Tần Ngạo , không hề ngoài ý muốn , liền nhìn thấy cặp con ngươi lộ ra vẻ xem kịch vui , còn có ở trong góc khuất là Mạc Liên cung chủ với ánh mắt hâm mộ ghen tị và phẫn hận ! Phong Nhược Ngôn cười nhạo một tiếng , muốn xem kịch vui sao , xem ra không thể phật ý mọi người rồi! Phong Nhược Ngôn ngẩng đầu , quả nhiên nhìn thấy mặt Hiên Viên Lưu Phong đã không thể đen hơn được nữa , khóe miệng tạo thành một đường cong hoàn mỹ , sau đó lôi kéo Hiên Viên Lưu Phong hướng vị trí đi tới ! Nhận thấy động tác của Phong Nhược Ngôn , mắt Hiên Viên Lưu Phong sáng lên , trong lòng cũng thoải mái không ít , mặc dù ở trong mắt Quân Dật Hiên chính mình vẫn không thể nào ra hồn , hắn đối với vật nhỏ nhà mình cũng yên tâm, nhưng bị Quân Dật Hiên khiêu khích uy nghiêm của chính mình như vậy , lại trắng trợn biểu lộ chiếm giữ nữ nhân của mình như vậy , cho dù là người giỏi nhẫn nhịn tới đâu cũng phải phát hỏa nha! Xem ra , Quân Dật Hiên đến cùng vẫn muốn vị trí hoàng đế này , nghĩ như vậy , ánh mắt Hiên Viên Lưu Phong hơi hơi nheo lại , lộ ra ngoan tuyệt! Mà mọi người nhìn thấy hành động của Phong Nhược Ngôn không hẹn mà đều rớt cằm , bọn họ tuy rằng biết hiện tại Phong Nhược Ngôn đã không còn giống Phong Nhược Ngôn ngày xưa , nhưng cũng không nghĩ tới sẽ kiêu ngạo đến như vậy , thế nhưng lại ở trước mặt mọi người trong Tây Lưu hoàng cung cự tuyệt không nhìn phía Tây Lưu đế vương, hỏi làm sao bọn họ có thể không kinh ngạc , tuy rằng Hiên Viên Lưu Phong rất lợi hại , nhưng ai cũng biết , Tây Lưu đế vương không phải người dễ chọc , mà Nhiếp chính vương phủ cũng không phải nơi dễ chơi đùa , huống chi vẫn là Nhiếp chính vương phi , muốn tiến tới vị trí kia quả là khá gian nan! Cho nên nói , Phong Nhược Ngôn đi theo Hiên Viên Lưu Phong có vẻ không có sáng suốt , mà hiện tại Tây Lưu đế quân hứa với nàng vị trí vạn người mê , nếu là nữ tử bình thường , nhất định là mừng rớt nước mắt , nhưng Phong Nhược Ngôn lại không như vậy , mà là cuồng ngạo cự tuyệt Những người có mặt ở đây ngày hôm nay mới có thể thấy hết được sự cuồng ngạo đó của Phong Nhược Ngôn ! Yến Du Trần đem chén rượu giơ lên bên miệng , nở nụ cười , Phong Nhược Ngôn , quả nhiên không hổ là Phong Nhược Ngôn , nhớ rõ lần đầu tiên gặp mặt , nàng không giống bây giờ , cuồng ngạo lại bí ẩn , mang theo ánh mắt có thể nhìn thấu tâm tư người khác , bọn họ là bằng hữu , tốt lắm tốt lắm bằng hữu , nhưng Yến Du Trần lại không biết , đến tột cùng là càng chạy càng xa hay vẫn là càng chạy càng gần! Mà giờ phút này ánh mắt Quân Dật Hiên ngày càng lạnh , trong ánh mắt càng nhiều tia không cam lòng , ánh mắt hắn chớp động , làm cho người ta nhìn có chút kinh hãi , sau đó phát ra tiếng cười nhẹ :“Ngày hôm trước nghe nói Bắc Triệt quốc có ý đem Băng Nguyệt quận chúa hứa gả cho Hiên Viên vương gia , mà trẫm đã hạ chỉ đem phong Quỳnh Hoa công chúa làm Tụng hiền hoàng hậu , mong rằng Hiên Viên vương gia cùng hoàng hậu của trẫm bảo trì khoảng cách !” Nói xong , Quân Dật Hiên giơ Kim Bôi trong tay lên , lạnh nhạt uống rượu! Lúc này các đại thần ủng hộ Quân Dật Hiên cũng đang đứng ngồi không yên , bị lời nói của Quân Dật Hiên làm cho một thân mồ hôi lạnh toát ra , bọn họ nguyên bản cảm thấy phong Phong Nhược Ngôn làm hậu có chút không thoả đáng , bọn họ cho là Quân Dật Hiên nhất thời xúc động , chỉ cần không cử hành nghi lễ , chuyện này liền không tính toán gì hết , nhưng hiện tại Quân Dật Hiên thế nhưng lại công khai ở trên đại điện cùng Hiên Viên Lưu Phong tranh phi , điều này làm cho bọn họ kinh hãi không thôi! Cho dù hiện tại nội loạn ở Tây Lưu quốc đã dẹp xong thì đã sao , cho dù Quân Dật Hiên hiện tại nắm quyền như thế nào , ở trong mắt Hiên Viên Lưu Phong này đó tính là gì , bọn họ có thể tưởng tượng , nếu Chiến thần Hiên Viên Lưu Phong thực sự nổi giận , e rằng Tây Lưu quốc sẽ rơi vào tay của hắn mất.


Q.2 - Chương 54: Ngươi Âm Mưu Vs Ta Dương Mưu

91 Quân Dật Hiên nghe những gì Phong Nhược Ngôn nói, trong lòng mạnh mẽ dâng lên nỗi bất an, đồng thời một tay ôm lấy ngực mình! Ánh mắt đau thương nhìn Phong Nhược Ngôn, trong mắt toàn là thống khổ ! “Tâm phục khẩu phục, a…… Nàng…… không phải nàng từng nói chúng ta sẽ trở thành bằng hữu tốt sao , vì sao, ta chỉ là muốn giữ nàng lại, chẳng lẽ này cũng là ảo tưởng sao?” Phong Nhược Ngôn tâm thần chấn động, không khỏi cười khổ, nguyên lai, một người trí tuệ anh minh, nắm quyền thiên hạ, cũng sẽ có lúc nói ra những lời ngốc nghếch như vậy! Mà ánh mắt Quân Dật Hiên, giờ phút này vẫn si mê lưu luyến nhìn Phong Nhược Ngôn, rốt cuộc thật lâu cũng không nói lên lời! Hắn chính là không thể cam lòng, điều hắn muốn chỉ là giữ nàng bên cạnh, chẳng lẽ ngay cả điều đó cũng không được? Chỉ là không lâu trước đây, Phong Nhược Ngôn có thể không hề khúc mắc ở cùng nam nhân suy nhược kia, nhưng là cũng không khuất ôn nhuận nam tử nói chúng ta sẽ là vô cùng tốt vô cùng tốt bằng hữu, có thể ở cùng một chỗ nói chuyện trời đất, lại mới mấy ngày trước đây thôi, bọn họ còn cùng nhau trải qua sinh tử, không biết bắt đầu từ khi nào,lòng người nháy mắt đã thay đổi, cảm tình ngày một biến chất, nay tái kiến, cũng là tự tay ở bên trong cái khởi một đạo hồng câu, rốt cuộc vượt qua không đi, cũng đi bất quá đến! Phong Nhược Ngôn không khỏi mê mang , hắn vốn là như thế, hay là do chính mình có mắt mà không thể nhìn ra! Cao Mạn Thanh như thế, Quân Dật Hiên, cũng như thế! “Thứ ngươi muốn rất nhiều!” Quân Dật Hiên bình tĩnh nhìn Phong Nhược Ngôn, nhìn đôi mắt nhìn xinh đẹp của nàng, nhìn kiều nhan quen thuộc mỗi đêm về nằm mộng của nàng, nhìn nàng vui mừng mà đứng, phong thái tao nhã tuyệt thế, nhìn rất lâu sau đó, cuối cùng mới phát ra một tiếng thở dài :“Là ta muốn nhiều lắm sao? Nhưng mà nàng cũng biết, thứ ta muốn từ trước đến giờ vẫn luôn là nàng!” Phong Nhược Ngôn lông mi vừa động, vẻ mặt mơ hồ, sau đó cuối cùng vẫn không nói gì! “Nàng cũng biết, khoảnh khắc nàng mang lại cho ta một sinh mạng mới kia, trong lòng ta, suy nghĩ của ta, chưa một lúc nào là không có Phong Nhược Ngôn nàng, cho dù tốt lên thì sao chứ ?” Quân Dật Hiên giờ phút này dường như chính là Quân Dật Hiên khi mới gặp , ôn nhuận nhu hòa đong đầy trong đôi mắt như nước hồ của Quân Dật Hiên , trong thanh âm mềm nhẹ tăng thêm vài phần khàn khàn mị hoặc, cho dù thời điểm bị bệnh nặng, bị hai người Thụy vương cùng Minh Nhân thái hậu đồng thời tạo áp lực, nhưng mà Hiên đế Quân Dật Hiên ở trước mặt mọi người, đều có được hình tượng hoàn mĩ, ít nhất là một hoàng đế không có gì để người đời bới móc, nhưng mà, một Hiên đế chưa bao giờ thất thố trước mặt người khác, giờ phút này lại kích động như vậy, như một kẻ tâm thần nói:“Phong Nhược Ngôn, nàng cho là vì sao chứ? Nàng nói muốn cùng ta làm bằng hữu vô cùng tốt, nhưng mà nàng cũng biết, ta từ trước đến giờ muốn không phải là trở thành bằng hữu tốt của nàng, cho tới bây giờ đều không phải!” Đây là lần đầu tiên từ trong miệng Quân Dật Hiên nghe được rõ ràng tâm tư của hắn với chính mình , nhưng mà Phong Nhược Ngôn lại chỉ có thể mím môi , rồi sau đó thần sắc thản nhiên nói:“Thế thì sao chứ, chẳng lẽ ngươi muốn cái gì, người khác nhất định phải cho ngươi cái đó sao, cho nên mới nói, thứ ngươi muốn còn nhiều hơn, ta nhớ rõ ta đã cùng ngươi nói rõ ràng, ngươi cần gì phải đem chính mình cùng người khác bức đến đường cùng như vậy!” “Ta chưa bao giờ nghĩ tới chuyện muốn bức nàng cái gì, chưa bao giờ! Ta chỉ muốn đối với nàng thật tốt, dùng hết năng lực của ta để đối tốt với nàng, Nhược Ngôn, tin tưởng ta, ta sẽ khiến cho nàng trở thành nữ nhân hạnh phúc nhất trên đời!” tiếng hô kích động cùng thanh âm khép nép cầu xin của Quân Dật Hiên khiến mọi ngươi lâm vào khiếp sợ, một Quân Dật Hiên bất kể lúc nào, cử chỉ luôn nhẹ nhàng, tao nhã thong dong, giờ phút này trên mặt lại chỉ còn vẻ thống khổ vặn vẹo, trước mắt đau xót, thân mình cũng có chút run run:“Ta yêu nàng, từ lần đầu nàng cầm tay ta đã bắt đầu, cứ như thế liền hết thuốc chữa mà lún càng sâu, nhưng mà nàng là người xuất sắc như vậy, ta thật không chịu nổi, ta sợ không xứng với nàng , cho nên, ta phải bằng tốc độ nhanh nhất đem tất cả san bằng dưới chân, nhất định để cho nàng trở thành nữ nhân tôn quý nhất, nhưng mà ta……” Phong Nhược Ngôn khẽ nhíu mày, một tiếng thở dài đánh gãy lời tiếp theo của Quân Dật Hiên ! “Nói như vậy những chuyện liên tiếp xảy ra gần đây đều là kế hoạch của ngươi, bao gồm cả việc Quân Vân Doanh vượt ngục mưu phản, mẫu hậu ngươi Minh Nhân thái hậu bức ngươi thoái vị, còn có tất cả sự việc phát sinh trong Hoàng Đô thành ngày đó, đều là do ngươi tỉ mỉ mưu tính?” Mấy ngày sau khi từ vực núi trở về, nàng luôn luôn nghĩ lại những chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian này, trỏ về vừa nhớ lại vừa suy nghĩ, tất cả mọi chuyện xảy ra đều trùng hợp như vậy, trong chuyện này thực không đơn giản, nàng mơ hồ nghĩ đến chuyện có người ở phía sau khống chế, nhưng mà Phong Nhược Ngôn cũng không suy nghĩ có nhiều nguyên nhân ngoằn nghèo bên trong, nhưng mà, bản thân nàng suy tính thì sao chứ? Những việc này đều đã xảy ra, không thể thay đổi, huống chi, người nọ lại đem một đạo thánh chỉ đưa đến trước mặt mình, hắn có lẽ thật không ngờ, quyết định của hắn, cũng đem kia vô tình can thiệp chuyện thật, hoàn hoàn toàn toàn mở ra đến chính mình trước mặt nha! “Ta…… nàng đều biết nói ……” khuôn mặt ôn nhuận của Quân Dật Hiên lộ ra một tia kinh hoảng , rồi sau đó lộ ra nồng đậm bi thương! Phong Nhược Ngôn lãnh liệt hơn nữa đùa cợt cười cười: “Ngươi làm cũng đã làm, chẳng lẽ việc ta biết rất kì quái sao? Hoặc là ta càng biết, ngươi ngay từ đầu đã ở trên người ta động tay động chân, ta nghĩ, là bắt đầu từ khi nào đây? Là từ một li trà ngày ấy ở Văn Uyên các ! kế tiếp chính là chén canh thuốc ở trong động ngày ấy, nếu như hôm đó Hiên Viên Lưu Phong không tìm tới nơi , có phải hay không giờ đây ta đã trở thành con rối của ngươi rồi phải không Quân Dật Hiên?” “Không thể không nói, Quân Dật Hiên, ngươi quả nhiên giải chính xác về ta rồi, thậm chí so với hiểu biết của ta về chính mình còn rõ hơn, ngươi có thể đem cảm xúc của ta nắm trong lòng bàn tay, ngày ấy ở Văn Uyên các, ngươi đã thừa dịp ta vì chuyện tình của Hiên Viên Lưu Phong mà tâm thần bất định, còn có khi suy yếu ở trong hang động, nhân cơ hội mà hạ cổ!” “Hoặc tâm cổ, mê hoặc thần trí, thần hồn con người, a, ngươi biết ta hiểu y thuật, cho nên mới không quản ngàn dặm xa xôi mang về hoặc tâm cổ này, Hiên đế quả nhiên là cao tay nha!” Những người trong đại điện, đều nhìn nữ tử đứng trong điện, trong lòng mọi người đều kinh hãi nổi lên tầng tầng băng lạnh, một loạt chuyện tình như thế, vậy mà lại đều do…… Minh Nhân thái hậu cũng không dám tin mà nhìn Quân Dật Hiên, đây là nam nhân ở trong tầm mắt bà hơn hai lăm năm, con trai của bà, của người bà yêu, ông trời của nàng, nhưng mà, giờ phút này Minh thái hậu cũng cảm thấy, trước giờ bà chưa từng hiểu rõ hắn! Ngay cả kia Mạc Liên cung chủ lúc này cũng kinh ngạc nhìn Quân Dật Hiên, chính mình lúc trước tìm tới nam nhân này giả vờ cùng hợp tác, đơn giản là do nhìn thấy trong lòng hắn có tham vọng, hơn nữa cùng thấy dễ nắm trong tay, nhưng là, hiện tại xem ra…… Bất quá…… khi Mạc Liên cung chủ nhìn mảnh đen tối giữa mi tâm Quân Dật Hiên, khóe miệng dấu dưới khăn che mặt khẽ cười lạnh, cho dù âm mưu của Quân Dật Hiên hắn hoàn hảo như thì sao chứ, hắn ma cao một trượng, Di Hoa cung Mạc Liên cung chủ nàng lại là tuyệt thế nữ ma đầu, dĩ nhiên phải mạnh mẽ áp chế, Quân Dật Hiên, ngươi tốt nhất cầu nguyện trên người ngươi có đủ giá trị để bản cung chủ lợi dụng đi! Mà Quân Dật Hiên nghe Phong Nhược Ngôn nói , sắc mặt biến đổi lại biến đổi, cuối cùng vẫn chịu không nổi , rống giận ra tiếng:“Đúng, đó đều do ta làm, toàn bộ đều là ta, nhưng nàng có biết hay không, tất cả những gì ta làm là vì ai?” Phong Nhược Ngôn cười nhạo ra tiếng: “Ngươi quả nhiên hết thuốc chữa rồi , vì ta, luôn miệng nói là vì ta, vậy ngươi vì ta cái gì? Dựa vào lời hứa cho ta một cái vị trí hoàng hậu sao? Sau đó bẻ gẫy cánh của ta, chặt đứt đường lui của ta, đem ta vây hãm trong thâm cung, khiến cho ta trở thành một con rối gỗ mặc cho người bố trí an bài sao? A, đây là những gì ngươi nói vì ta sao?” Hơi thở cuồng nộ lóe ra trong mắt Quân Dật Hiên dần dần bình phục, sau đó mạnh mẽ thở dốc vài cái lại ôn hòa nói : “Nhược Ngôn, thực xin lỗi, những điều ta làm trước đây đều không quan tâm cảm thụ của nàng, là ta không đúng, nhưng mà, ta thật sự biết sai rồi, ta thật sự không muốn làm chuyện gì cưỡng ép nàng, ta thật sự là vì muốn tốt cho nàng, tha thứ cho ta được không, chúng ta hãy giống như trước đây, cho dù chỉ là bằng hữu tốt của nàng cũng được, ta tin rồi sẽ có một ngày nàng nhìn thấy chân tình của ta!” Phong Nhược Ngôn nhìn vẻ mặt ảo não của Quân Dật Hiên, Phong Nhược Ngôn cảm giác gì đều không có, sâu trong lòng càng cười lạnh lẽo, đều nói đế vương là con hát trời sinh, xem ra không phải là giả, cái gì tên là không mặt mũi không da, Phong Nhược Ngôn nàng hôm nay coi như đã được chững kiến, nhưng điều khiến nàng thật không ngờ là, điều này dĩ nhiên lại thấy được trên người Quân Dật Hiên, giờ phút Phong Nhược Ngôn phải cẩn thận xem xét lại mắt nhìn người của bản thân ! Trong nội tâm Phong Nhược Ngôn ngàn tư trăm chuyển, trong miệng lại bất đắc dĩ thở dài: “Đối với ngươi, ta thật sự không còn gì để nói!” “Không, không cần, Nhược Ngôn, van cầu nàng, cho ta một cơ hội để bù đắp lại!” trong ánh mắt Quân Dật Hiên lóe ra chờ đợi cùng lo lắng, chờ đợi không yên câu trả lời của Phong Nhược Ngôn, vì khẩn trương mà tay có chút run run! Đúng vậy, hắn không nghĩ sẽ buông tha, càng không muốn nhìn thấy sự xa lạ trong ánh mắt Phong Nhược Ngôn, cảm giác chán ghét, chỉ cần, chỉ cần nàng chịu tha thứ cho hắn, cho dù phải ăn nói khép nép thế nào đi nữa, tất cả điều đó, đều là đáng giá! Phong Nhược Ngôn nhìn Quân Dật Hiên, cứ như vậy liền nhìn thật sâu vào Quân Dật Hiên, cuối cùng lạnh lùng cười ra tiếng, nói :“Quân Dật Hiên, ngươi biết không.


Q.2 - Chương 55: Thiên Bí Ẩn

92 Hiên Viên Lưu Phong, thế nhưng không có Hiên Viên Lưu Phong, hắn đi thế nào , hắn làm thế nào có thể từ trong cạm bẫy hắn bố trí cẩn trọng mà không tiếng động thoát ra, hắn…… Mà mọi người trong này, đón theo tầm mắt Quân Dật Hiên , cũng đồng loạt phát hiện một sự kiện “Hiên Viên vương gia đâu? Sao lại không thấy Hiên Viên Vương gia đâu!” Mọi người đều kêu sợ hãi ra tiếng, mỗi người đều cảm thấy bất an, nếu mà đúng như những lởi Phong Nhược Ngôn mới nói, những người bọn họ đứng chỗ này đều có thể gặp nguy hiểm, có Hiên Viên vương gia ở đây, có lẽ còn có thể cùng Quân Dật Hiên đấu một trận, nhưng mà hiện tại…… Bọn họ không phải chắc chắn trở thành tù nhân của Quân Dật Hiên sao? Liền ngay cả Yến Tần Ngạo, khi nghe đến những lời Phong Nhược Ngôn nói rồi nghĩ đến nhiều chuyện cũng giật mình, hắn thật sự không nghĩ tới Quân Dật Hiên còn có tâm tư thâm sâu như vậy, hơn nữa một kế này của hắn dùng thật cao siêu, hiện tại lại gặp Hiên Viên Lưu Phong vô duyên vô cớ mất tích, tuy bên ngoài cũng không kinh hoảng giống mọi người, chỉ là sắc mặt đột nhiên biến đổi đã thể hiện trong lòng hắn có bao nhiêu mất bình tĩnh! Mà hắn dĩ nhiên cũng đoán được hướng đi hiện tại của Hiên Viên Lưu Phong ! Yến Tần Ngạo nghĩ tới, Quân Dật Hiên cùng đồng thời nghĩ đến, sắc mặt Quân Dật Hiên trong nháy mắt biến thành thảm bại, lửa giận trong mắt bừng bừng phất lên, run run chỉ vào Phong Nhược Ngôn quát:“Nàng vừa rồi……không phải là nàng cũng……” “Ngươi đoán không sai!” Phong Nhược Ngôn thản nhiên cười lạnh một tiếng, rồi sau đó xoay người đi đến của điện Kim Loan, nhìn phương trời phía xa xa, cả người tắm mình trong ánh sáng trong suốt, làm cho người khác lúc này nhầm tưởng là có tiên nhân hạ phàm, Phong Nhược Ngôn đột nhiên cười ra tiếng làm cho da đầu người khác cảm thấy run run, cảm thấy người này thật không tầm thường.


Q.2 - Chương 56: Lão Công, Ta Muốn Rời Khỏi Đây

93 Lịch sử lúc trước, tựa hồ các thời đại đều có một đoạn bí văn, có khả năng đã bị chôn vùi theo thời gian, chỉ cần thời gian, mọi chuyện sẽ lại bày ra trước mắt.


Q.2 - Chương 57: Tốt Nhất Quy Túc

94 Hiên Viên Lưu Phong nhìn Phong Nhược Ngôn, vẫn không nhúc nhích, không nói gì, chỉ có ánh mắt lãnh khốc đáng sợ, nửa ngày sau, câu duy nhất được phun ra từ kẽ răng: “Nàng nói cái gì?” Phong Nhược Ngôn nhìn dáng vẻ Hiên Viên Lưu Phong như vậy, đột nhiên lại có chút khiếp đảm, rụt cổ, nuốt nước miếng một cái, tiện đà kiên trì nói: “Ta nói ta muốn rời khỏi nơi này, ta nghĩ muốn……” Phong Nhược Ngôn vốn muốn nói chính mình đi tìm giải dược của Mỹ Nhân Lệ, nhưng là Hiên Viên Lưu Phong chỉ vừa nghe đến Phong Nhược Ngôn thực sự muốn rời đi, lửa giận liền sôi trào, ở lúc Phong Nhược Ngôn còn chưa kịp chuẩn bị tinh thần, suy nghĩ trong đầu còn chưa đuổi kịp đã bị hắn ép tới bên cạnh cửa sổ, đồng thời đem những lời còn muốn giải thích của Phong Nhược Ngôn đem nuốt vào trong miệng! Hiên Viên Lưu Phong thế tấn công mãnh liệt, hơn nữa trong lòng Hiên Viên Lưu Phong còn đang đầy bụng bực tức , khi Phong Nhược Ngôn còn chưa kịp phòng ngự liền bị Hiên Viên Lưu Phong hung hăng đem nàng ăn sạch sẽ! Một khắc chung sau, Hiên Viên Lưu Phong thỏa mãn , đem Phong Nhược Ngôn ôm đến đặt trên giường, nhìn đôi môi đỏ sẫm no đủ của Phong Nhược Ngôn, cơn tức giận vừa rồi trong lòng liền tan biến sạch sẽ, đồng thời bàn tay không ngừng ở trên người Phong Nhược Ngôn xoa bóp ! Mà Phong Nhược Ngôn ở tại trong lòng Hiên Viên Lưu Phong lẩm bẩm, nam nhân chết tiệt này, thật sự là hơi quá đáng, rất đáng giận , cứ không nói một câu liền đêm chính mình ăn sạch, hắn thật sự là…… Phong Nhược Ngôn càng nghĩ càng sinh khí, một phen đẩy tay Hiên Viên Lưu Phong ra, tức giận nói: “Không cho chạm vào ta, hừ!” Hiên Viên Lưu Phong cũng không giận, càng thêm hứng thú nói : “Xem ra Nhược nhi bảo bối của nhà ta còn muốn, ân?” Phong Nhược Ngôn thấy một đôi con ngươi của Hiên Viên Lưu Phong còn đang nhìn chằm chằm thân thể chính mình , lập tức đem quần áo bên cạnh về che trước ngực mình, sau đó trừng mắt nhìn hắn mắng: “Hạ lưu!” “Ha ha!” Hiên Viên Lưu Phong cười khẽ đứng lên, rồi sau đó lại nói: “Ta chỉ hạ lưu đối với một mình Phong Nhược Ngôn nàng!” “Chàng……” Phong Nhược Ngôn còn muốn nói cái gì, nhưng mà chống lại ánh mắt vô cùng ôn nhu của Hiên Viên Lưu Phong kia, trong lòng lại nhanh chóng mềm nhũn! “Nhược nhi, cho dù có chuyện gì, hãy để chúng ta cùng nhau đối mặt, nàng có biết, khi nàng nói nàng phải rời đi, là đang xé rách trái tim ta không?!” Bàn tay to lớn ấm áp của Hiên Viên Lưu xuyên qua mái tóc đen dài của Phong Phong Nhược Ngôn, ôn nhu nâng sau đầu nàng, hơi thở nóng cháy phả tiến đến phả vào tai nàng, nhẹ nhàng cắn cắn vành tai mê người của nàng, chọc cho giai nhân trong lòng không tự chủ được khẽ run.


Q.3 - Chương 1: Xuất Giá Trên Đường

95 Cả đời, có thể có bao lâu? Cả đời, có ai có thể dễ dàng hứa hẹn? Cả đời, có ai có thể đem lời hứa ấy biến thành hiện thực? Cả đời người, phải như thế nào mới gọi là hạnh phúc viên mãn? “Nhược nhi bảo bối, chúng ta sẽ yêu thương nhau cả đời.


Q.3 - Chương 2: Hai Cái Tân Nương

96 Mà bên này, đôi mắt sắc của Hiên Viên Lưu Phong cũng đã nhìn thấy tiểu tân nương mà hắn luôn tâm tâm niệm niệmPhong Nhược Ngôn, Hiên Viên Lưu Phong lập tức ghìm chặt dây cương, con ngựa dưới thân nháy mặt đã phi một đoạn thật xa, cùng đại đội nhân đưa dâ...


Q.3 - Chương 3: Kinh Thiên Gả Thú

97 Nhìn đến sắc mặt Hiên Viên Lưu Phong tăm tối, Phong Nhược Ngôn nhất thời cũng nghĩ tới cái gì, khóe miệng gợi lên chút cười tà! Lúc này nhìn thấy Hiên Viên Lưu Phong đang muốn hướng Liệt Dương nói cái gì đó, tay ngọc nhẹ nhàng vươn ra giữ Hiên Viên Lưu P...


Q.3 - Chương 4: Tranh Nhau Gả Cho Lưu Phong

98 Bọn họ vừa rồi còn đang lo lắng về tung tích của tân lang thì giờ phút này lại tập trung nhìn về phía tân nương đang bước xuống từ chiếc xe. Hiên Viên Lưu Phong đưa mắt nhìn xung quanh, bọn họ, hoặc là bàn tán xì xầm, hoặc là trưng ra vẻ mặt không ưa thích.


Q.3 - Chương 5: Gả Vào Vương Phủ, Ta Đồng Ý

99 Edit: LoliBeta: Rika“Băng Nguyệt xin thỉnh an thái hậu nương nương, Vương gia, Vương phi , Bắc Triệt cùng Đông thần nghị thân, Băng Nguyệt tất nhiên không có ý kiến gì khác, cho nên Băng Nguyệt nguyện gả vào Hiên Viên vương phủ!”Băng Nguyệt hôm nay mặc y phục tân nương màu đỏ, giờ phút này đã sớm đem khăn che mặt vén lên, vừa mới bắt đầu nói chuyện liền không mấy nghe ra chút vội vàng, giờ phút này trái lại có vẻ thẳng thắn, trang nhã, khuôn mặt trái xoan hé ra vẻ trắng ngần, các ngũ quan tinh tế xinh đẹp, trên người lộ ra một loại khí tức của người có học thức, nhưng là trong hơi thở đó lại pha lẫn sự cao quý nhè nhẹ, rõ ràng một thân hồng y, chính là mặc ở trên người nàng lại không mảy may xinh đẹp trần tục, cả người nhìn qua như giản u lan, thanh nhã rất khác biệt, lộ ra hơi thở xuất trần!Nếu như không phải khi nàng mở lời nói chuyện có chút vội vàng chờ mong, Phong Nhược Ngôn quả thật khá thưởng thức nàng , ở trong mắt Phong Nhược Ngôn, bởi vì nàng vừa mới để lộ ra chút tâm tư hám công danh lợi lộc kia, đã đem mỹ cảm trên người nàng mạnh mẽ phá đi, vì thế trên thân thể của nàng tăng thêm nét bút hỏng!Thế nhưng nói tóm lại, Băng Nguyệt công chúa này cũng có tiềm chất mê hoặc người, nếu như không phải nàng đối với Hiên Viên Lưu Phong còn có tâm tư riêng, nghĩ đến Yến Tần Ngạo kia bởi vì nàng có tâm tư với Hiên Viên Lưu Phong mà sinh ra vô tận hận ý thật ra cùng không phải quá oan uổng!Mặc kệ như thế nào, Băng Nguyệt công chúa này cùng thực bi thảm, nàng trăm triệu lần không nên có ý đối với những thứ không thuộc về mình!Còn Lạc Vân Cơ, từ trong mắt nàng Phong Nhược Ngôn có thể thấy được vô tận hận ý đối với chính mình , cùng tình cảm phức tạp khó lường đối với Hiên Viên Lưu Phong, có lẽ nàng ta hình như cũng không đủ bạo dạn tiến lên, đuổi không hết đám như ruồi bọ luôn có tâm tư đối với nam nhân nhà nàng.


Q.3 - Chương 6: Gả Băng Nguyệt Cho Ai?

100 Editor: E. l. fBeta: Rika“Vương gia, Băng Nguyệt quận chúa đã nguyện ý được gả cho chàng, làm người của Hiên Viên vương phủ, không biết vương gia tính sao?”Phong Nhược Ngôn nói xong liền nhíu mày nhìn Hiên Viên Lưu Phong.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Hồi Ức Của Một Geisha

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 34


Âm Tào Địa Phủ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 60



Ngoảnh đầu nhìn lại

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 5


Một Thời Vụng Dại

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 31


Không Thể Chạm Vào Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 21


Không Kịp Nói Yêu Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 33


Ba Nghìn Sủng Ái Tại Một Thân

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Mỹ Nữ Đại Tiểu Thư Của Ta

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 73


Tha Thứ Tình Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 23