41 Edit: Rika NguyenThủy Ngạo Thiên đột nhiên xoay người, phía đối diện hiện lên một bóng người. Trên mặt Thủy Ngạo Thiên hiện lên sự âm trầm đáng sợ, gắt gao nhìn chằm chằm hắc y đang tiến tới gần, nhíu mày nói “Là ngươi? Ngươi tới nơi này làm gì?”“Như thế nào? Ta không thể tới nơi này sao? Tôi không đến, ông cùng nữ nhi của ngươi rất nhanh sẽ bị người ta giết chết!” Thanh âm người nọ khan khan, âm nhu, nghe qua là biết ngụy trang, giờ phút này ánh mắt hắn sắt bén trực tiếp bắn lên người Thủy Ngạo Thiên.
42 Edit: Rika NguyenĐêm lạnh như nước, một đạo bóng đen vọt ra từ nóc nhà, cho dù động tác lớn như thế, nhưng xung quanh ngoài tiếng chim kêu, ếch kêu, thì không còn nghe thấy gì nữa, màn đêm thật hài hòa và yên tĩnh.
43 Edit: Rika Nguyen“Phong Nhược Ngôn, nàng không một chút nào yêu quý thân thể của mình sao?”Hiên Viên Lưu Phong gắt gao ôm chặt nàng vào trong lòng, mà nàng bởi vì tác dụng của chất độc, sắc mặt có vẻ kiều diễm mà ướt át, nhưng Hiên Viên Lưu Phong không có tâm tình mà thưởng thức.
44 Edit: Rika NguyenPhong Nhược Ngôn ngây người suy nghĩ, đột nhiên nghe được động tĩnh của Hiên Viên Lưu Phong, nàng liền đưa mắt nhìn sang. Vừa nhìn đã thấy ánh mắt hắn một mảnh thâm trầm, sâu trong đáy mắt còn lộ ra sự nguy hiểm.
45 Edit: Rika Nguyen“Như thế nào, có phải hay không nàng bắt đầu sùng bái và si mê ta?” Hiên Viên Lưu Phong thấy bộ dáng ngẩn ngơ của nàng, ánh mắt lóe lên một tia sáng.
46 Edit: Rika NguyenMột đêm thức trắng, lúc này đã đến lúc khu chợ ở kinh thành này mở cửa, Phong Nhược Ngôn rời khỏi biệt viện của Hiên Viên Lưu Phong, dọc đường vẫn không có trốn tránh, nàng tin tưởng Hiên Viên Lưu Phong sẽ xử lý tốt chuyện xảy ra tối qua, chắc chắn sẽ không lưu lại dấu vết gì, mà Thủy Ngạo Thiên cùng Hắc y nhân kia muốn tra ra nàng cũng chẳng dễ dàng gì.
47 Edit: Rika NguyenSáng sớm, một trận gió mát thổi qua hai má, ánh nắng ấm áp chiếu xuống, từ ngày vào cung tới đây đã 2 ngày! Hai ngày này sóng yên bể lặng, nhưng phía dưới có biết bao nhiêu sóng ngầm thì không ai biết! Tóm lại, đây là yên lặng trước cơn bão táp!Hôm nay cũng là ngày mà nàng và người trong cung kia có chi ước!Phong Nhược Ngôn đưa tay nâng đầu, nhếch môi cười lạnh nhạt, sâu không lường được, suy nghĩ về hiện tại, môt tay nàng gác lên cửa sổ mộc lan , ngón tay gõ gõ, trong xe ngựa vang lên một trận tiết tấu quỷ dị.
48 Edit: Rika NguyenQuân Lạc Nhi nghe được lời nói của PHong Nhược Ngôn, tâm tư sâu kín bị nàng ta moi móc ra, sắc mặt xanh mét, một hơi bị nghẹn, xuống không được, mà nhả ra cũng không được, sau đó nghe được người bên cạnh nói nhỏ, cảm thấy ảo não, hung hăng nhìn xung quanh, những người này bị vị công chúa kiêu ngạo này uy hiếp, lập tức giải tán đi.
49 Edit: Rika NguyenPhong Nhược Ngôn được Đình Thương trực tiếp dẫn tới Thiên Hi điện!Đến Thiên Hi điện, liền thấy được người ngồi chính giữa điện là một phu nhân có dung mạo đẹp đẽ, cao quý, khí chất ung dung làm cho người gặp bà không thể không cúi đầu! Mà ánh mắt của người đó lại nhìn nàng có chút đăm chiêu.
50 Edit: Rika Nguyen“Quỳnh Hoa công chúa, đến!”“Ân” Phong Nhược Ngôn thản nhiên đáp lại một tiếng, cũng không nói thêm gì nữa, xoay người bước thẳng vào trong phòng.
51 Edit: Rika NguyenThiên Hi điệnMinh Nhân thái hậu ánh mắt dữ tợn, tức giận đứng lên, đập mạnh tay lên bàn “Phong Nhược Ngôn, ả dám làm càn như vậy sao? Thật là vô pháp vô thiên”“Vâng, nương nương, bình thường nương nương nâng niu Phương Dương công chúa trong lonhg bàn tay, công chúa chưa từng trải qua chuyện ủy khuất nào.
52 Edit: Rika Nguyen“Có thể chữa được!” Phong Nhược Ngôn nói lưu loát. Trước không nói đến, kế hoạch của nàng có khả năng cần tới sự hỗ trợ của người nắm trên giường.
53 Edit: Rika NguyenĐình Thương đi theo Phong Nhược Ngôn ra bên ngoài, thấy thần sắc lo lắng của Minh Nhân thái hậu. Đình Thương khom người hành lễ với Minh Nhân thái hậu rồi nói “Bẩm nương nương, hoàng thượng đã được chữa trị, thỉnh nương nương đừng đau buồn.
54 Edit: Rika NguyenNgoài cửa bỗng nhiên tiến vào một đám ngự tiền thị vệ cầm đao xông vào. Mà lời người kia vừa dứt, Phong Nhược Ngôn bị một lực dạo mạnh mẽ ôm vào, rồi sau đó một giọng nói tức giận vang lên, nghe có vẻ khàn khàn “Bà có thật là sợ hãi không? Năm đó bà đã làm chuyện này, nhưng hiện tại bà lại muốn che giấu sao? Được, tốt lắm, bà không bao giờ trải qua cảm giác đó, bà không biết đâu.
55 Edit & Beta: Rika NguyenPhong Nhược Ngôn đi theo người nọ vào một căn phòng, trong phòng có một người mặc hắc y đang đứng đưa lưng lại, nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ, ngón tay gõ gõ lên song cửa, cả căn phòng im ắng một cách quỷ dị.
56 Edit: Rika NguyenNơi này của Yến Du Trần có thể nói là canh phòng rất nghiêm ngặt, bên ngoài có vô số cao thủ đang âm thầm ẩn nấp, thế nhưng người này vẫn có thể phiêu diêu tự tại mà đi vào nơi này, quả nhiên võ công của người này sâu không lường được!“Hiên Viên Lưu Phong?” Yến Du Trần giờ phút này tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tuấn mỹ của người đối diện, tử y phiêu diêu, ánh mắt thâm trầm.
57 Giờ phút này, hắn thế nhưng không che giấu mục đích của mình, bởi vì hắn biết, Hiên Viên Lưu Phong đã sớm biết được mục đích của hắn, cho nên giờ phút này, hắn thẳng thắn nói ra, ngược lại có thể thử xem thái độ của Hiên Viên Lưu Phong đối với Phong Nhược Ngôn như thế nào?“Thật không, vậy Yến thái tử muốn như thế nào?” Hiên Viên Lưu Phong nhướn mi lên, tùy tiện hỏi, rồi sau đó sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nói “ Bất quá, vẫn là câu nói kia, muốn làm việc gì thì nên cân nhắc kỹ càng”Yến Tần Ngạo híp mắt lại, lạnh lùng nhìn Hiên Viên Lưu Phong, liếc mắt một cái, trong ánh mắt không che giấu được sự ngoan độc, cũng không sợ Hiên Viên Lưu Phong, hắn lạnh lùng nói “Băng Nguyệt quận chúa nếu được Hiên Viên vương gia tự mình chỉ hôn, đó là phúc khí của nàng, bản thái tử cùng với Bắc Triệt quốc sẽ rất cảm tạ vương gia, còn bản thái tử ta muốn ai, ai cũng không cản được, chúng ta biết nhau không phải ngày một ngày hai, tin tưởng Hiên Viên vương gia cũng hiểu được bản tính của ta, nếu bản thái tử ta không chiếm được, ta tình nguyện hủy đi, cũng giống như Băng Nguyệt công chúa vậy.
58 Edit: LoliBeta: Rika Nguyen“Ta nói đưa nàng trở về, Liệt Dương, có lẽ gần đây ngươi cũng có chút hoài niệm rừng hoa đào sương mù phải không?”Lúc này, sắc mặt Hiên Viên Lưu Phong tái nhợt, nhưng khí thế vẫn bình tĩnh như trước, so với bình thường lại có vẻ thoát tục tựa thiên tiên không nhiễm khói lửa nhân gian.
59 Edit: EflBeta: Rika Nguyen“À……” Phong Nhược Ngôn đang muốn nói, đột nhiên nghĩ tới điều gì, đành rút lại. Còn chưa chờ Phong Nhược Ngôn nói, vẻ mặt Liệt Dương ngưng trọng, phi thân ra ngoài, chỉ chốc lát, bên ngoài xe ngựa vang lên tiếng đánh nhau!Sắc mặt Phong Nhược Ngôn nhất thời sa sầm lại, hung hăng trừng mắt liếc cái người đang kéo tay nàng, ác ý nói“Ngươi đừng nói với ta, là ngươi không biết bên ngoài là ai nha!”Hiên Viên Lưu Phong ra vẻ vô tội đưa mắt nhìn nàng, ủy khuất nói “Nhược nhi bảo bối, lần này thật đúng là oan uổng cho ta , ta vừa mới khôi phục chân lực, làm sao biết được? Mà động tác Liệt Dương quá nhanh, ta có muốn ngăn cản cũng không được nha, muốn trách thì trách người nọ không có việc gì lại động sát khí!”Phong Nhược Ngôn trừng mắt nhìn Hiên Viên Lưu Phong, ánh mắt có chút vô lực, hít sâu một hơi nói “Vậy ngươi hiện tại buông tay ta ra, ta muốn đi ra ngoài!”“Không được!” Hiên Viên Lưu Phong trực tiếp áp sát mặt lại gần nàng, rất nhanh phun ra hai chữ!“Ngươi……” Nếu không phải bận tâm thân thể Hiên Viên Lưu Phong không tốt, giờ phút này Phong Nhược Ngôn thật là muốn tung một cước đá hắn!“Hiên Viên Lưu Phong!” Phong Nhược Ngôn gằn từng tiếng nghiến răng nghiến lợi nói.
60 Edit: LoliBeta: Rika NguyenSắc mặt Hiên Viên Lưu Phong hoàn toàn đen thui, lửa giận trong hai mắt không ngừng bốc lên, hận không thể đem vật nhỏ này đè xuống để mà hung hăng đánh cho một trận, nói cái gì mà hắn có tật xấu? Nữ nhân này, đầu nàng chứa cái gì, ánh mắt lại để làm gì a? Được, tốt lắm, nàng quả thật là có tài làm người khác tức chết mà không cần đền mạng nha!Đang trong lúc vô cùng tức giận thì khóe miệng Hiên Viên Lưu Phong lại đột nhiên hiện lên nụ cười tà mị, hai mắt vừa rồi còn tràn đầy tức giận nháy mắt liền bị thay thế bằng ánh mắt hiện đầy sự ái mộ, đem mặt tới gần nàng, hơi thở ấm áp phả vào vành tai Phong Nhược Ngôn, nhẹ giọng ái muội nói “ Nhược nhi bảo bối, nàng nói thử xem, nàng tính chữa khỏi cho ta như thế nào đây?”“Ta tính……” Phong Nhược Ngôn không có phát hiện ý tứ mờ ám trong ánh mắt của Hiên Viên Lưu Phong, nhưng chưa kịp mở miệng, Hiên Viên Lưu Phong đã ngắt lời nàng.