61 Chuyển ngữ: Mèo lang thang
Thẩm Quát bị xử chém lập quyết, có người nói khi thượng triều thánh thượng cũng có phần do dự. Thế nhưng, chứng cứ xác thực, ngài cũng phải đành nén đau mà hạ thánh chỉ vậy thôi.
62 Chuyển ngữ: Địa Đản
Mọi người đang xôn xao vây quanh, bách tính muôn dân đều kinh ngạc nhìn vị tiểu ca kia.
“Có chuyện như thế sao? Cậu không nhầm đó chứ?”
“Mấy chữ “Chấp pháp như sơn” viết ở trên quan tài, chẳng phải ý nói muốn đem chôn luôn mấy chữ này sao? Đây rõ ràng là trào phúng Lâm thừa tướng chấp pháp không công minh đây mà.
63 Chuyển ngữ: Mèo lang thang
Sau khi những người ở Lâm phủ thấy rõ người vừa tới, họ hốt hoảng vội vàng quỳ xuống đất. Tô Nguyệt Hoa vẫn còn duy trì tư thế ngơ ngẩn đưa bàn tay lên, lắp ba lắp bắp nói:
“Hoàng, hoàng huynh, sao huynh đã trở về rồi?” Hắn cũng không thèm nhìn nàng ta một cái, mà lại cúi đầu nói với Thẩm Hành: “Đáng lẽ nàng phải hỏi ta câu này chứ.
64 Chuyển ngữ: Địa Đản
Nương của Thẩm Hành quay về đúng là chuyện thần kỳ. Làm trang chủ của sơn trang Vãn Hà lớn nhất giang hồ, bà không biết chữ, không để ý chuyện nhà, thậm chí chuyện của sơn trang bà cũng không hỏi đến, việc thích làm nhất là đi chu du khắp muôn nơi.
65 *Đã đặt cược rồi thì không thể rút lại được nữa
Chuyển ngữ: Mèo lang thang
Nhìn cảnh chim nhỏ nép vào người trước mặt, tất cả mọi người đều cứng đờ ngơ ngác, chỉ có Lục trang chủ đã quá quen cầm cán ngọc gõ gõ đầu ông.
66 Chuyển ngữ: Địa Đản
Đó là một căn nhà ở khu vực phồn hoa mát mẻ nhất Châu Du, căn nhà cổ theo lối tam tiến tam xuất, sân vườn cũng không tính là xa hoa, nhưng cũng là nơi cảnh sắc hiếm có.
67 Chuyển ngữ: Mèo lang thang
Giữa trưa ngày kế, Trương Mộc Sinh đích thân mang hai chiếc kiệu tới đón.
Tô Thiên Tuế nghiêng người dựa vào cửa, hắn nói Thẩm công tử có việc phải xử lý, hôm nay hông tới, sau đó dẫn Thẩm Hành trong trang phục thiếu nữ cùng ngồi vào trong kiệu.
68 Chuyển ngữ: Địa Đản
Ngụy Thanh bị giam trong tử lao của Đại Lý tự, Thẩm Hành đã vào ra nói chuyện nhiều lần với ông ta, muốn mời ông ta đứng ra chứng minh sự trong sạch của cha mình.
69 “Nhiêu Lâm?!”
Thẩm Hành khiếp sợ nhìn nữ tử đang nằm rạp trên mặt đất.
“Sao cô lại ở đây?”
“Thẩm, Thẩm tiểu thư. ”
Nàng lúng túng, hoảng loạn rũ mái tóc dài ra che đi nửa gò má sưng đỏ.
70 Chuyển ngữ: Địa Đản
Vương Bỉnh Thừa bị bắt, là Đỗ đại nhân của Đại Lý tự tự mình dẫn đi. Nói là phụng chỉ triệu kiến, thế nhưng tìm khắp Thiên lao cũng không tìm thấy người này bị nhốt ở đâu.
71 Vãn Hà sơn trang là giang hồ đệ nhất đại trang, trang chủ Lục Lăng cũng là một trong những ngôi sao sáng trong bầu trời võ thuật, nhưng sau đó ông lại cưới một phu nhân thư hương thế gia.
72 Chuyển ngữ: Địa Đản
Trương Vãn Quân không hề đi Thẩm phủ, bởi vì nàng biết, cho dù nàng có tới cũng chẳng thu hoạch được gì.
Nếu như đụng phải một nô tài không mắt, ví dụ như Đạo Đạo chẳng hạn, không bị hất nước vào mặt thì cũng bị chặn ngoài cửa rồi nghe chửi rủa một hồi.
73 Chuyển ngữ: Mèo lang thang
Liễu Hồng Ngọc không ngờ Tô Thiên Tuế lại hỏi một câu như thế, bà ngơ ngẩn một thoáng rồi trả lời: “Đúng là việc làm ăn của cửa hàng rất khả quan, phần nhiều dựa vào sự ưu ái của một số quan gia tiểu thư và thái thái, mặt hàng trâm cài ở quán cũng được tiêu thụ không tệ”.
74 Chuyển ngữ: Địa Đản
“To gan!” Người kia vừa dứt lời, Kiều Nghiêm Lệnh đã đứng lên. “Lâm đại nhân là thừa tướng cao quý, sao có thể làm chuyện xấu xa như vậy.
75 Chuyển ngữ: Mèo lang thang
Sắc mặt Lâm Phương Tri tái đi ngay lập tức.
Người ta có câu, chủ nào hầu nấy, lão ta làm việc tàn nhẫn, kẻ dưới tay cũng không kém là bao.
76 Chuyển ngữ: Địa Đản
Có thể gả cho nam tử mình thích quả là quan trọng, nhưng nếu như tình cảm đó phải sử dụng trăm phương ngàn kế để duy trì thì sao có thể lâu bền được đây?
Lời của Thẩm Hành không quá sắc bén nhưng lại khiến Trương Vãn Quân không dám đối mặt với suy nghĩ trong lòng.
77 Vương Bình Thừa tấu lại, lúc trước Lâm Tri Phương vốn bất mãn với thành tựu mà Thẩm Quát có được, ông ta định dùng cách treo đầu dê bán thịt chó, vu cáo Thẩm Quát âm thầm hối lộ, làm rối loạn kỉ cương.
78 Tô Nguyệt Cẩm nói ngày kia sẽ cưới, quả nhiên sáng hôm sau hắn ngang nhiên lên đại điện xin ý chỉ tứ hôn.
Có lẽ các triều thần sẽ không bao giờ quên được, sáng sớm ngày hôm đó, trời quang đãng, phía chân trời xa xa còn có mấy rặng mây màu nhạt màu xanh biếc, chỉ trong chớp mắt, người người ngạc nhiên khi nhìn thấy Đoan tiểu vương gia xuất hiện bên cạnh chúng thần.
79 Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết:
Nghe nói nữ nhi Thẩm Hành của Thượng Thư bộ Lễ Thẩm Quát thanh tao, hào phóng, ôn lương đôn hậu, tướng mạo xuất chúng.
80 Cả một ngày Thẩm Hành không ăn được miếng cơm, sáng sớm vừa mới mở mắt ra đã bị nha hoàn trong cung lăn qua lăn lại đủ kiểu, búi tóc, rửa mặt, trang điểm.