1 "Mười một, mười hai, mười ba, mười bốn. . . . . . "Lãnh cung um tùm, từng trận gió lạnh thổi lên, ngoại trừ lạnh lẽo thấu xương, còn nồng nặc mùi chua thối gay người.
2 Sắc mặt Tô Tâm Li bị nước mưa rơi xuống trắng bệch , chỉ có đôi môi vẫn giữ được chút màu đỏ nhạt, búi tóc lộn xộn rối bù trên bờ vai mảnh khảnh, trâm vàng cài trên đầu, ánh mắt sắc nhọn lạnh như băng, không hề có độ ấm , dung mạo như ma nữ đẹp nghiêng nước nghiêng thành lạnh lùng hiện lên dưới ánh lửa bập bùng.
3 Mẫu thân nàng khi còn sống, thường hay dẫn nàng với ca ca sang bên nhà ngoại tổ phụ chơi, Trình gia dương thịnh âm suy, cho nên ngoại tổ phụ với mấy cữu cữu đặc biệt cưng chiều nàng, cũng bởi vì lo lắng nàng bị bắt nạt, hay thay phiên nhau dạy nàng một ít công phu phòng thân, võ công mèo cào của nàng đối phó với hai người kia còn ứng phó được, chứ gặp phải cao thủ cũng chỉ bó tay chịu trói.
4 Có lẽ nhìn thấy nam tử áo tím dùng chén lấy mạng người. hơn nữa lại không dính một giọt máu, võ công cao thâm khó dò, mấy người áo đen còn lại sợ hãi tự động rối loạn trận tuyến, ý định xoay người chạy trốn.
5 Lẽ nào hắn biết ngọc bội này? Không thể a, đây là lễ vật mẫu thân đưa nàng khi nàng tròn một tuổi, nàng vẫn luôn đeo chưa từng rời người. -"Ngọc bội này là của cô nương ?"Tô Tâm Li không hiểu hắn tại sao lại hỏi câu hỏi này, nhưng vẫn gật đầu một cái.
6 Vân Bích rời đi, trong phòng chỉ còn lại hai người Vân thị và Tô Tâm Li. Cầm tay phải của Tô Tâm Li, Vân thị kéo ống tay áo của nàng lên, thấy ấn kí màu hồng trên cánh tay trắng như tuyết mới thở phào nhẹ nhõm.
7 Giờ Dậu (năm giờ chiều đến bảy giờ), sắc trời dần tối. Trong phủ Thừa tướng lụa đỏ giăng khắp nơi, đèn lồng treo lơ lửng chiếu sáng một khoảng trời. Hậu hoa viên vang lên từng trận nói cười, ầm ĩ, vô cùng náo nhiệt.
8 - "Thừa tướng, xin hỏi vị cô nương đây là?"Tô Tâm Li thanh lệ thoát tục, có lẽ là bởi vì tuổi còn nhỏ quá còn chưa hoàn toàn nẩy nở, lại qua mấy năm, nhất định là mỹ nhân nổi danh ở Kinh Lăng.
9 Tô Tâm Li vô cùng đáng thương tựa trong lòng Tô Bác Nhiên, mắt sắc bén hơi liếc về phía cửa hậu hoa viên, lọt vào tầm mắt một gương mặt quen thuộc-------ma ma tâm phúc của Phương di nương.
10 - "Phụ thân. " Tô Diệu Tuyết vốn đang đứng ở một bên thấy cảnh này, suýt nữa đắc ý bật cười, nàng bước nhanh tới trước mặt Tô Bác Nhiên quỳ xuống. - " Hôm qua vừa mới qua buổi trưa, nha hoàn Thu Hòa cùng muội muội đi Lạc Diệp tự bỗng khóc sướt mướt chạy đi tìm Phương di nương nói rõ mọi sự tình, cả đêm muội muội không về, di nương lén lút phái người đi tìm nhưng vẫn không hề có tin tức, Tâm Li là đại tiểu thư của Thừa tướng phủ, lại là tôn nữ của phủ Định Quốc Công, thân phận vô cùng cao quý, vì không muốn tổn hại đến danh tiếng của muội muội nên mới lừa dối phụ thân nói thân thể muội ấy không khỏe.
11 -" Rầm, rầm!"Mấy cái rương lớn được gần chục hộ vệ khuân vào, từng cái từng cái ném xuống đất, tro bụi bay lên ngập trời. Vừa mở nắp rương, mùi máu tanh nồng lan tràn khắp hậu hoa viên tướng phủ.
12 Tô Tâm Li mỉm cười, con người đen tuyền càng long lanh như thể nước mắt sẽ lập tức trào ra, nàng trầm mặt, sắc mặt nghiêm túc rồi lại ngây thơ vô tội, chất vấn, "Tỷ tỷ làm sao có thể có ý nghĩ như thế?"Giọng nói trầm xuống, quét mắt một vòng từ Tô Bác Nhiên tới mấy vị quan viên ở đây, lời nói chính trực quyết tuyệt, “Tính từ năm đầu tiên Khôn đế lập Lưu Ly quốc, phủ Định Quốc Công ở vương triều Lưu Ly Quốc đã tồn tại đã hơn trăm năm, phủ Định Quốc Công đời đời trung lương,nam nhi Trình gia luôn nghiêm túc tuân theo tổ huấn trung quân ái quốc, tận chức canh giữ, cống hiến cho triều đình, đối với mọi chuyện đều lấy hai chữ công bằng để xử lí, chưa bao giờ vì tư mật mà làm trái quốc pháp, các vị đại nhân ở đây cùng làm quan với Định Quốc Công , có nhiều vị đại nhân cùng Định Quốc Công lên triều cũng vài chục năm, nhân cách của ngài ấy thế nào hẳn các vị trong lòng đều rõ ràng, ngài ấy có phải người vì chuyện của bản thân đi lạm sát người vô tội hay không, các vị đều biết sáng tỏ phải không?”Lời nói dõng dạc, nét mặt nghiêm nghị, không chút chột dạ,nhín Tô Tâm Li thấy thế nào cũng không giống kẻ đi vu oan hãm hại người khác, hơn nữa, coi như Định Quốc Công vì chuyện tư đi lạm sát người vô tội bọn họ cũng không dám chỉ trích nửa lời.
13 Ngày hôm nay vốn để cho Tô Diệu Tuyết bộc lộ tài nghệ, thể hiện tính tình nết na thiện lương, biết cách đối nhân xử thế, đồng thời phá vỡ thế cân bằng trong Thừa tướng phủ, hủy hoại toàn bộ danh tiếng của Tô Tâm Li.
14 -"Lục hoàng tử nhận thức nữ nhi của lão thần sao?"Nghe tin Tô Bác Nhiên nhìn tới Tô Tâm Li, hai tiếng nữ nhi gì thực sự vô cùng thuận miệng, Lục hoàng tử tuy không có thực quyền, những lời nói ở trước mặt hoàng thượng với thái hậu cũng có trọng lượng a, hơn nữa vị trí vương phi đang bỏ trống, nếu Li Nhi có thể gả cho vị này, hắn đương nhiên sẽ trở thành nhạc phụ của Lục hoàng tử, lúc đó nói không chừng Thái tử và Tam hoàng tử dùng ánh mắt mong chờ nhìn hắn, đến thời điểm đó hắn còn phải xem sắc mặt của phủ Định Quốc Công sao?-“ Ngày hôm qua khi vừa bước chân về kinh thành, trên đường tới Lạc Diệp tự ta thấy có đám người mặc đồ đen cùng vài tên lưu manh chặn lại một chiếc xe ngựa, mấy tên áo đen có thân thủ vô cùng tốt, thời điểm ta tới nơi, hộ vệ đã bị giết hại gần như không còn ai, con ngựa bị kinh sợ nên chạy rất nhanh.
15 Lí đại nhân bị đưa vào tình cảnh khó xử, Thu Hòa là kẻ tình nghi, đồng thời là nhân chứng cực kỳ quan trọng. Nếu muốn nhanh chóng phá án, không có nàng ta không được, nhưng đây là người của phủ Thừa tướng, hơn nữa tương lai có thể là nha hoàn thiếp thân của hoàng tử phi, hắn chỉ là viên quan nho nhỏ của phủ Thuận Thiên Doãn, chưa nhận được sự đồng ý nào dám tùy tiện lộn xộn.
16 Tô Tâm Li vừa về tới Li Tâm viện, được hạ nhân hầu hạ, sau khi tắm rửa thay y phục liền nhanh chóng nghỉ ngơi. Mới vừa thiếp đi không lâu, Tô Tâm Li bắt đầu gặp ác mộng, ở trong mộng, ký ức kiếp trước tái hiện, dường như nàng không thể nào thoát khỏi số mệnh.
17 Tô Bác Nhiên cúi người tự mình nâng đỡ Phương di nương, Phương di nương vừa đứng dậy, không đứng vững, chân khụy xuống, hơi thở dịu nhẹ, cả người ngã vào lòng Tô Bác Nhiên, hơi thở như kinh sợ lại nhu nhược, không khí ám muội, làm tâm hồn người liêu xiêu.
18 Phương di nương đang dùng đồ ăn sáng liền thấy Tô Diệu Tuyết vô cùng lo lắng từ bên ngoài chạy vào, lập tức ngồi xuống cạnh nàng, cướp đôi đũa trên tay bà ta, vô cùng giận dữ đập mạnh xuống bàn.
19 Ngồi trong phòng luyện chữ, Tô Tâm Li liếc nhìn quản gia Trầm Phục tới truyền lời của Tô Bác Nhiên, cười nhạt, không có một chút bất ngờ, “ Người về trước nói với phụ thân, bảo ta đã biết, ta đổi một thân xiêm y sẽ qua.
20 Sau khi tắm gội, Tô Tâm Li thay một thân áo tím nhạt thêu hoa mai kết hợp với tà váy dài có những đóa hải đường sống động, mới đầu tháng hai vẫn còn những cơn gió se lạnh, nhẹ nhàng thổi khiến từng đóa hải đường tung bay thật tự nhiên.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Tiên Hiệp
Số chương: 50