1 Lần đầu tiên khi bắt gặp Trương Thiết Trụ cùng Đặng Thủy Tiên yêu đương vụng trộm trong bụi cỏ, Kim Tiểu Mãn sắc mặt vặn vẹo tay cầm chày gỗ liều mạng nện vào y phục đặt trên tảng đá, mãi cho đến khi trên tay là chiếc áo khoác yêu thích nhất của mẹ kế Lưu thị đã bị đập cho nát bét ra mới tỉnh táo lại.
2 “Lại đây nào, Đại Sơn một cái trứng gà, Tiểu Hoa một cái trứng gà. Ăn mau ăn mau, mẹ đặc biệt để dành lại cho các con đấy. ” Thấy Kim Tiểu Mãn không ở trong sân, Lưu thị lén lén lút lút chạy vào trong phòng lấy ra hai quả trứng nhỏ nhét vào tay của Kim Đại Sơn cùng Kim Tiểu Hoa.
3 “Trình Tiểu Tứ, bánh hỏi đâu rồi? Đưa ra đây cho tao. ” Âm thanh ác bá của người quen vang lên làm Tiểu Mãn bừng tỉnh khỏi trạng thái trầm tư. Đồ phế nhân Trương Thiết Trụ kia dám bắt nạt người của Trình gia? Không sợ ba anh em còn lại sẽ đánh hắn liệt nửa người sao?“Tôi không có.
4 Đối với Trình Tu không chút do dự đồng ý Kim Tiểu Mãn vui vẻ không thôi: “Tôi gọi là Kim Tiểu Mãn. Huynh muốn tìm tôi thì đi đến Kim gia phía đông đầu thôn.
5 Lần thứ hai Kim Tiểu Mãn trở về Kim gia là lúc xế chiều, nhưng cô vừa vào trong nhà liền phát hiện có điểm không bình thường. Cha Kim với Kim Đại Sơn đều không ở ngoài đồng mà lại đứng trên sân với vẻ mặt không vui.
6 “Nói cái gì mà nói, gọi Lưu thị ra đây cho ông. Dám đánh cháu gái của ông, không để Trịnh Đồ Phu ông vào mắt đúng không?” Dao giết heo của Trịnh Đồ Phu vung lên chỉa thẳng vào mặt ông Kim.
7 Dù nói mấy ngày sẽ đưa về nhưng Trịnh gia cố tình muốn giữ Tiểu Mãn ở lại. Mà Kim Tiểu Mãn cũng chưa muốn rời đi nên cứ như vậy mà ở lại Trịnh gia. Sở dĩ ở lại Trịnh gia vì trong lòng Kim Tiểu Mãn đã có tính toán.
8 “A, đây không phải là bé Tiểu Mãn sao? Sao lại kéo Tiểu Tứ nhà bà vậy?” Trình bà nội cười tủm tỉm hỏi. “Trình bà nội, cháu đang dạy cho Trình Tiểu Tứ phải nhớ gọi người khi bị ăn hiếp ấy mà.
9 “Giết heo?” Trình Tu sửng sốt. Cậu thế nào cũng không thể hình dung ra được Kim Tiểu Mãn cùng với những con heo to mập trong chuồng heo nhà mình ở chung một chỗ.
10 So với những đứa trẻ nông gia khác, có thể nói cuộc sống của Trình Tu rất an nhàn sung sướng. Người Trình gia ai cũng không cho phép cậu giúp việc nhà, mà cậu cũng không cần phải ra đồng cày cấy.
11 “Có sao đâu, Trình Tiểu Tứ mang theo sọt thuốc mà. Chúng ta mượn dùng là được rồi phải không?” Kim Tiểu Mãn chân thành cười nói, không cho Đặng Thủy Tiên rời đi.
12 “Nhị ca thật sự không muốn cửa hôn sự này à?” Trình Tu hỏi một cách nghiêm túc. “Đúng, không muốn!” Trình Dịch ngất đầu lên tỏ vẻ không quan tâm. “Được, việc này cứ giao hết cho đệ.
13 “Thủy Tiên, ăn nhiều vào. ” Đặng đại nương không hài lòng cầm đũa gõ gõ mâm cơm, nói. Đặng Thủy Tiên xốc lại tinh thần, vội gắp lại cọng rau rớt trên mâm lên.
14 “Cái gì? Người như vậy mà Lưu thị cũng làm mai cho con?” Phương thị hoảng sợ kêu lên khiến ba cha con Trịnh gia chú ý. “Có chuyện gì? Làm mai gì? Làm mai cho ai? Tiểu Mãn sao? Với nhà nào?” Trịnh Nhị Đao sáp lại hỏi liên mồm.
15 Trình Tu ngơ ngác nhìn Kim Tiểu Mãn: “Tôi gặp nàng ta rồi sao?”Kim Tiểu Mãn nghẹn họng. Cố gắng nhớ lại, thấp giọng nói: “Lúc nhỏ có gặp. ”“Quên mất rồi.
16 Edittor: Mộc Hi
Beta: Nhị Gia
“Mặc kệ? Được, ông đây mặc kệ, bà đi kiểu gì thì đi, nhất định phải mời cho bằng được tiểu thần y về đây. ” Đặng lão cha không vui nói
“Đi thì đi!” Đặng đại nương nói liền chuẩn bị xuất môn.
17 Editor: Nhị Gia
Beta: Mộc Hi
Tiểu Mãn, sắc trời không còn sớm, muội về trước đi!” Ánh tà dương từ từ biến mất, Trình Tu vừa ngắm nhìn vừa chậm rãi nói.
18 Editor: Nhị Gia
Beta: Mộc Hi
Gương mặt Kim lão cha tái nhợt, vội lui về phía sau: “Việc này, cậu cả, không cần đâu, thực sự không cần…”
“ Ngươi nói không cần thì lão tử phải nghe theo sao? Lão tử chính là muốn ở Kim gia này đuổi muỗi đấy.
19 Edittor: Mộc Hi
Beta: Nhị Gia
Trình Tu sắc mặt âm trầm, nhìn thẳng Kim Tiểu Mãn: "Ta chính là khi dễ muội đấy, thì sao nào?"
"Huynh. . . " Kim Tiểu Mãn lúc này cảm thấy vô cùng ủy khuất, cả người đều ỉu xìu xuống.
20 Trình Tu bất đắc dĩ nhìn Kim Tiểu Mãn, rồi xoay người rời đi.
Kim Tiểu Mãn cố gắng kiềm nén sắc mặt, hung hăng trừng bóng lưng Trình Tu, không nói một lời.