161 Cởi quần áo của nhau một cách thô bạo, lúc trước đã bị phá rối vài lần, lần này Nile đang ngủ trưa, vì để không đánh thức nó cho nên Feston và Phong Triển Nặc đều đè ép tiếng rên rỉ xuống cổ họng.
162 Lúc ấy Feston xử lý vụ án rất quyết đoán và nhanh gọn, hơn nữa bản thân của hắn vốn có sức hấp dẫn, sau khi Will được cứu ra thì liền nảy sinh tâm lý ỷ lại và sùng bái, hắn xem Feston là đấng cứu thế của mình, rơi vào bể tình, khi phát hiện điểm này thì Feston cũng không ép buộc Will phải thay đổi.
163 “Eric Winslow?” Phong Triển Nặc không có hứng thú với việc Hecate điều tra được chuyện này bằng cách nào, hắn lặp lại cái tên đó, ánh mắt nhất thời trở nên sắc bén, “Cô chắc chắn người đó tên là Eric Winslow chứ?”
Hắn hỏi rất kỳ lạ, Stephanie trả lời, “Đúng vậy, tôi chắc chắn người đó tên là Eric Winslow, cậu nên biết cũng không dễ dàng gì để tìm được manh mối như vậy, không còn điều gì khác, chỉ có cái tên đó, xem ra người phụ nữ mà cậu muốn tìm cũng không bình thường.
164 Sắc mặt của Feston rất âm trầm, hắn mở ra hòm thư thì thấy có rất nhiều vụ giao dịch, có cái chưa từng bị mở ra, nhưng cũng có cái đã bị đọc, may mắn là Phong Triển Nặc chưa đổi mật mã hòm thư.
165 Bob mở ra đôi mắt say lờ đờ, giống như đang mê sảng, nhưng kỳ thật lời nói của hắn lại vô cùng tỉnh táo, mỗi một câu đều đâm trúng thần kinh của Feston.
166 Đại lộ ồn ào náo động bị sơ tán, xung quanh được dựng lên những dãy cách ly, Jonathan, Hase, Clyde và Mike chia nhau đứng ở mỗi góc, ngay chính giữa bọn họ là Feston đang cầm súng trong tay, “Đứng lại.
167 Đám người Jonathan và Hase đến muộn nên không biết tại nhà ga đã xảy ra chuyện gì, bọn họ chỉ biết Feston ném đi tờ giấy rồi đứng yên tại chỗ nơi sân ga, không ai dám quấy nhiễu hắn, cũng không ai dám tiến lên hỏi hắn.
168 “Sếp, cục trưởng Kraft có báo tin gì cho anh chưa? Ông ấy có nói với anh về chuyện của đội chúng ta hay không?” Sáng sớm Feston đã bị một cú điện thoại đánh thức.
169 Nghe thấy lời của Stan, Phong Triển Nặc hơi khựng lại một chút, “FBI?” Đừng bảo là Feston cũng ở trong đó.
“Quả nhiên là có liên quan đến mày. ” Ánh mắt của Stan không tốt, Nancy bảo hắn đừng trêu chọc người ở trước quầy bar, Stan không đồng ý, “Tôi mặc kệ hắn là ai, nơi này là địa bàn của bang Hắc Báo.
170 Vẻ mặt cứng rắn lạnh lùng, mặc một bộ y phục đen tuyền từ trên xuống dưới, Feston đứng trong tuyết, cùng Phong Triển Nặc nhìn nhau, là lửa hay là khói thuốc súng thì người xung quanh cũng rất khó hình dung ánh mắt đang giao tiếp của bọn họ là gì.
171 Thừa dịp hỗn loạn, hắn muốn thử xông ra ngoài, Phong Triển Nặc có lẽ biết chính mình đang làm cái gì, nhưng Feston lại có cách suy nghĩ khác với hắn.
Ánh mắt lâu ngày không thấy, giống như theo dõi con mồi, tập trung nhìn hắn, những chỗ hiểm của hắn đều bị lọt vào công kích, vẻ mặt lạnh lùng của Feston đang muốn xem thử hắn là đùa hay là thật.
172 Bị cấp trên mang đi, có nghĩa vụ án cần phải thẩm tra và xử lý gia tốc, có người muốn Phong Triển Nặc chết.
Feston đá một cú lên song sắt rồi lập tức xông ra ngoài.
173 Khi Phong Triển Nặc gặp chuyện không may, bởi vì Bob giống như người thân duy nhất còn sống của hắn cho nên Bob và Feston thường xuyên trò chuyện với nhau.
174 Những ngày ở trong tù cũng không quá êm ấm, vài ngày trôi qua bắt đầu có người đến gây rắc rối cho hắn.
Mỗi ngày sẽ có một khoảng thời gian đi ra bãi đất trống để phơi nắng, mỗi ngày Mason đều bám theo hắn, “Rốt cục mày đã giết bao nhiêu người?”
Phong Triển Nặc rất khó trả lời vấn đề này, “Nói thật là tao không nhớ rõ.
175 Gặp nhau ở một nơi khác, Phong Triển Nặc đi ra khỏi nhà tù dưới đủ loại ánh mắt chú ý của mọi người, lại trải qua một con đường thật dài, sau đó hắn đi vào một gian phòng rồi nhìn thấy Feston ở mặt sau một lớp kính chống đạn.
176 Cho đến khi dư âm của tiếng vọng cũng tiêu tán trong không khí, trầm mặc rốt cục trở thành yên lặng.
Phong Triển Nặc đá sớm đoán được Feston sẽ biết, hắn đã sớm chờ Feston phát hiện chuyện này, “Cho nên người ta mới gọi anh là Ceasar, phản ứng của anh lúc nào cũng nhạy bén như vậy, mục tiêu rõ ràng, kết luận chuẩn xác.
177 Phong Triển Nặc đi vào trong cho nên không phát hiện vẻ mặt của Feston, ánh mắt thâm sâu khó lường vẫn chăm chú nhìn bóng dáng rời đi của hắn, cho đến khi cánh cửa đóng lại ở sau lưng hắn.
178 “Ai?” Hắn hỏi.
Có người muốn giết hắn, những lời này không phải là lần đầu tiên Phong Triển Nặc nghe thấy, hắn cũng tin tưởng đây không phải là lần cuối cùng, mặc dù xem nhẹ lời cảnh cáo của Feston nhưng với bản tính của một sát thủ thì hắn vẫn phải cẩn thận.
179 Phong Triển Nặc lập tức trở nên nghiêm túc.
“Nó đương nhiên đã bị cảnh sát thu giữ, bọn họ sẽ không hy vọng tôi giấu nó ở chỗ nào đó. ” Hắn tung ra một cú trong màn hơi nước.
180 Loại cảm giác này cũng không quá xa lạ, đã từng xảy ra vài lần nhưng chưa lần nào xuất hiện sau khi bị tiêm thuốc mê.
Máu chảy xối xả, ngay khi gã CIA kia định chém tiếp một nhát thì bùm bùm bùm, phòng y tê bị đập mạnh, giọng nói của Lão cẩu truyền đến từ sau cánh cửa, “Có người đến!”
Xác nhận vết thương còn chưa đủ trí mạng, hai gã CIA nhìn thoáng qua, trong đó có một gã đi ra mở cửa, một tên khác vừa định ra tay thì không ngờ con mồi dưới chân bỗng nhiên phản kích, cổ của hắn bị một đôi tay nhầy nhụa máu tươi bóp chặt.