1 Phiên ngoại 1: Một Chú Cảnh sát bị sa thải. Vào một ngày, không khí trong lành, ánh nắng chiếu khắp nơi. Khó có được một ngày đẹp trời như vậy, Dương Mãnh vui vẻ xuống dưới đầu phố đi tuần tra.
2 Buổi tối tan tầm, Dương Mãnh vừa định ra về thì thấy một loạt xe hơi cao cấp đậu ở trước cửa, cậu hiếu kỳ nhìn ra ngoài. Một người phụ nữ, phía sau là bảy tám tên tráng kiện, gương mặt lạnh lùng nhìn vào bên trong.
3 Phiên ngoại 2: Chuyện này thật hỗn loạn. "Tôi bị sa thải!" Dương Mãnh nói. Vưu Kỳ đơn giản ừ một tiếng, không biểu lộ bất kỳ kinh ngạc nào, cứ như ngay từ đầu đã sớm dự đoán được việc Dương Mãnh sẽ bị sa thải, một chút đồng cảm cũng không buồn biểu đạt.
4 Phiên ngoại 3: Hắn ta phẫu thuật thẩm mỹ! " Cậu là trợ lý của Vưu Kỳ hả?" Mỹ nhân hỏi. Dương Mãnh lắc đầu "Là vệ sỹ kiêm tài xế" Nàng ta kinh ngạc " Vệ sỹ kiêm tài xế không phải đều ở hậu cần sao? Làm thế nào cậu vào đây được?" Dương Mãnh chỉ chỉ vào ngực mình, "Hai tụi tôi là bạn thời trung học, cậu ta bình thường ra ngoài đều mang theo tôi, tôi cũng thắc mắc vài lần nói với cậu ta, cậu không thể như vậy được.
5 Phiên ngoại 4: Nước sao mặn vậy!? (* uh. . . . T_____T vì editor gà mờ đã đoán bậy đoán bạ xưng hô của hai đứa nhỏ, nên bây giờ mình sửa xưng hô thành cậu-tôi nha các bạn T_____T các bạn thông cảm T__T ) Dừng xe ở dưới lầu, Vưu Kỳ dìu Dương Mãnh ra.
6 Phiên ngoại 5: Tôi không phải là người tùy tiện! Buổi sáng, Dương Mãnh bị đánh thức bởi một tiếng chuông đồng hồ vô cùng quỷ dị. "Này tên ngốc, nói ngươi đó! Còn ngủ hả!!! Ngủ tiếp thì càng nhức đầu! Tên ngốc, đâu rồi! Ngủ tiếp thì càng nhức đầu đó! Tên ngốc, dậy chưa! Còn ngủ hả!!! Ngủ tiếp thì càng nhức đầu.
7 Phiên ngoại 6: Có con rồi hả? Lúc ăn điểm tâm, Dương Mãnh hỏi Vưu Kỳ:"Hôm nay phải làm gì?" "Trang điểm* cho cậu. " Dương Mãnh nuốt bánh bao trong miệng xuống,"Tại sao lại phải trang điểm cho tôi?" ( * trang điểm ở là tân trang, thay đổi quần áo, phong cách, chứ k phải để giả gái nữa đâu nha =)) Vưu Kỳ không nhanh không chậm nói:" Cậu hiện giờ là vệ sỹ của tôi, mỗi ngày đều cùng tôi đi đi lại lại, hình tượng của cậu có liên quan trực tiếp đến mặt mũi của tôi.
8 Phiên ngoại 7: Ở cùng với tôi đi! Bận rộn cả buổi chiều, Dương Mãnh và Vưu Kỳ nhốt mình ở studio, diễn các động tác đùa giỡn nhàm chán. Dương Mãnh lấy cớ ra ngoài bao thuốc lá, Vưu Kỳ liền cấp xe cho cậu đi.
9 Phiên ngoại 8: Đậu phụ thối và hành tây Dương Mãnh mở tủ lạnh, ngăn trên là các loại hoa quả rau dưa đủ màu sắc, ngăn dưới là ngăn đá lạnh lẽo và trống rỗng.
10 Phiên ngoại 9: Kể khổ với Bạch Lạc Nhân Ăn cơm trưa xong, Dương Mãnh ngồi trên ghế salon mặt mày ủ ê. Vưu Kỳ một bên thay quần áo hối thúc Dương Mãnh,"Nhanh lên đi, chúng ta hẹn một giờ rưỡi phải đến studio!" Nghe nói thế, Dương Mãnh lập tức ngã đầu dính vào ghế, mơ hồ lẩm bẩm gì đó, "Tôi thấy trong người khó chịu, chóng mặt, mệt mỏi, tay chân đều không có sức lực, hay là cậu cho tôi nghỉ một ngày đi?" "Đi thôi!" Khoé miệng anh tuấn của Vưu Kỳ gợn lên một chút "Hôm nay thử sức cậu, không đi không được.
11 Để đáp lại sự ủng hộ của mọi người với mình cũng như với hai bạn nhỏ Vưu Manh nên mình sẽ bắt tay edit tiếp. . . =w= cảm ơn mọi người đã ủng hộ bạn nhỏ TvT Phiên Ngoại 10: Tiểu Dương Mãnh, cậu chờ đấy! "Tóm lại hắn ta khiến tôi nhớ lại chuyện trước đây, có khi nào hắn đang hối lỗi với tôi? Hối hận vì lấy tôi làm bàn đạp để tiếp cận với cậu, hối hận vì khi bị cậu chọc tức lại chạy đến trút giận mắng chửi tôi? Hắn ta có nghĩ, nếu thời gian có thể quay lại , chỉ cần đối xử với tôi bằng phân nửa so với cậu thì tốt rồi.
12 Phiên ngoại 11: Thì ra là vậy! Ăn cơm xong, Bạch Lạc Nhân nói với Dương Mãnh: "Hay là hôm nay cậu đừng về, ở lại đây đi!" Dương Mãnh nhớ đến mẩu tin nhắn kia, vội vàng nói:"Không cần đâu, sao tôi còn dám ở lại,.
13 Phiên ngoại 12: Tai họa tiếp nối tai hoạ! Đêm khuya thanh vắng, Bạch Lạc Nhân mặc quần nhỏ ngồi trước máy tính. Trên màn hình hiện lên rõ ràng một gương mặt lưu manh.
14 Phiên ngoại 13: Bây giờ đã vui vẻ chưa? Dương Mãnh ở trong chăn giấu mình thật tốt, vừa nghe thấy giọng của Vưu Kỳ, nửa người bật dậy, chỉ vào Vưu Kỳ quát:" Làm sao cậu vào được đây? Cút ra ngoài!" "Mãnh tử, về với tôi đi, đừng ở đây quấy rầy vợ chồng son bọn họ, không tốt đâu!" Dương Mãnh nói không toan tính, " Làm như tôi thân với cậu lắm vậy, tôi ở đây quấy rối cũng là cam tâm tình nguyện, quan hệ gì đến cậu? Cậu cách xa tôi ra, càng xa càng tốt, tôi nhìn thấy cậu thì muốn giết nguời!" Sắc mặt Vưu Kỳ biến đổi, nhưng vẫn duy trì thái độ thành khẩn.
15 Tự dưng wattpad nó bị j mà xếp chương tùm lum hết, mình chỉnh hoài không được, sửa vài lỗi trong truyện cũng không cập nhật nữa T_T Phiên ngoại 14: Có người yêu thương thật tốt.
16 Phiên ngoại 15: Ngạc nhiên vô cùng. Buổi tối, Bạch Lạc Nhân giúp Dương Mãnh thu dọn đồ đạc. "Cậu xác định ngày mai sẽ đi hả?" Bạch Lạc Nhân hỏi. Dương Mãnh gật đầu "Cố Hải sắp trở về, tôi còn dám ở lại sao?" Bạch Lạc Nhân đảo mắt, " Cậu cứ ở đây cũng không thành vấn đề, chằng phải có đến hai phòng ngủ sao? Cả hai ban ngày đều không ở nhà, tối mới về.
17 Phiên ngoại 16: Đến đây nhặt xác Dương Mãnh. (H tương đối trong sáng =w= , trẻ nhỏ nên xem dưới sự giám sát của người lớn) "Sao lại đi đến phòng khác ngủ?" Cố Hải hỏi.
18 Phiên ngoại 17: Mãnh Mãnh bị lôi về. Edit: phuongchuchoe Vưu Kỳ lái xe, Dương Mãnh thì đang ngồi bên cạnh ôm đũng quần, nước mắt lộp bộp rơi xuống. "Còn không phải tại cậu sao, còn khóc làm gì, có mất mặt không hả?" Vưu Kỳ thuận miệng càu nhàu một tiếng.
19 Phiên ngoại 18: Vưu Kỳ tiếp tục lừa gạt. Edit: phuongchuchoe Một tuần lễ trôi qua, đại phu còn chưa đến, Dương Mãnh thúc giục Vưu Kỳ. "Đại phu lúc trước khám bệnh cho tôi, sao bây giờ còn chưa đến?" Vưu Kỳ làm như không có chuyện gì xảy ra, "Cậu không phải ổn rồi sao? Tôi thấy mấy bữa nay cậu không còn la đau đớn gì nữa, ông ta còn đến đây làm gì.
20 Phiên ngoại 19: Trọng chấn hùng phong! (*Lấy lại khí thế nam nhi. ) (cái mạng PT T^T ngày hôm qua cặm cụi đến 11h mới xong, đăng hoài không được, nhìn vạch sóng đến 3 vạch thêm dấu chấm than trên đầu nữa chứ T^T ) Edit: phuongchuchoe.