Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nghe Nói Mỗi Ngày Đều Phát Kẹo

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 96
Chương mới nhất: Chương 96: Phiên Ngoại Bốn
Cập nhật cuối: 6 năm trước
Beta: Aoi Hatoru Thể loại: Tình hữu độc chung, nhân duyên tình cờ gặp gỡ, vòng giải trí, điềm văn, hiện đại, chủ thụ. Tình trạng bản raw: Hoàn, 92 chương + 4PNTrong thế giới giải trí mới xuất hiện một ảnh đế vừa mới nổi là Từ Lạc Dương, ngoài ra thì cậu còn là một thanh niên có sở thích online thường xuyên.

Danh sách chương Nghe Nói Mỗi Ngày Đều Phát Kẹo


Chương 1: Viên Kẹo Thứ Nhất

1 Từ Lạc Dương dùng một tư thế kỳ quặc xịt nước hoa vào khuỷu chân, điện thoại di động bật loa ngoài, đặt trên bàn trà ở trước mặt.

“Đã ăn cơm tối chưa?”

Vừa nghe đến hai chữ “cơm tối”, Từ Lạc Dương chẳng thèm xịt nước hoa nữa, mà ngồi xổm bên cạnh bàn trà, nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, cậu dùng 100% kỹ năng diễn xuất của mình nói: “Ăn rồi ăn rồi, xuống dưới lầu mua đồ ăn đó.


Loading...

Chương 2: Viên Kẹo Thứ Hai

2 Ngày hôm sau, mới sáng sớm Từ Lạc Dương đã bị chuông điện thoại đánh thức. Cậu mơ mơ màng màng để điện thoại lên tai, “alo” mấy tiếng, mới chậm chạp nhận ra mình còn chưa bắt máy.


Chương 3: Viên Kẹo Thứ Ba

3 Bảy rưỡi, công viên.

Từ Lạc Dương đội mũ lưỡi trai có đỉnh màu trắng, mặc quần thể thao ngắn rộng rãi đứng bên hồ làm nóng người. Là một cẩu FA, mỗi sáng sớm cậu đều luôn chăm chỉ tự dẫn bản thân đi dạo, cho nên sau khi ăn hai quả trứng gà luộc, liền đầy thích thú mà ra ngoài chạy bộ buổi sáng.


Chương 4: Viên Kẹo Thứ Tư

4 Hai người sống cùng nhau đã sắp được một tuần, đây là lần đầu tiên Từ Lạc Dương vào phòng ngủ của Thích Trường An.

Trong lòng hơi kích động, nhưng cậu đi theo sau Thích Trường An, luôn cố gắng kiềm chế bản thân không được nhìn lung tung, vô cùng tự giác.


Chương 5: Viên Kẹo Thứ Năm

5 Hai người ăn xong mới đi ra khỏi tiệm cơm, Trịnh Đông đã gọi điện tới.

Từ Lạc Dương vừa nghe thấy giọng anh ta, đã lập tức nhận ra quản lý của mình đang giận, giọng điệu cậu hơi khoa trương: “Ai chọc anh Trịnh của chúng ta giận rồi? Em sẽ gọi Thiểm Thiểm đi chặn người, đánh hắn ngay! Phải cho hắn biết dám coi thường tam kiếm khách của Dữu Lê Ent chúng ta thì phải trả giá lớn đến mức nào!” Diệp Thiểm Thiểm là một nghệ sĩ khác mà Trịnh Đông đang dẫn dắt.


Chương 6: Viên Kẹo Thứ Sáu

6 Nhiệt độ máy điều hòa trong phòng làm việc của đồn cảnh sát mở hơi thấp.

Chẳng chút hình tượng, Từ Lạc Dương cuộn mình trên ghế, tay cầm điện thoại, lướt hết một lượt bình luận với thái độ hoang tưởng vô cùng, rồi lại quay về dòng weibo ban đầu —— một câu nói rất ngắn, hoàn toàn nghiêm túc và thẳng thắn, chứng minh việc cậu không có mặt ở đó, không hề có một điểm nào để phóng đại suy nghĩ hơn nữa.


Chương 7: Viên Kẹo Thứ Bảy

7 Hơi nghiêng đầu nghe Từ Lạc Dương nói chuyện, Thích Trường An không cần nghĩ nhiều, tầm mắt đảo qua bình thuốc trên tủ đầu giường, vệt nước trên đất, còn cả chậu nước và khăn mặt nữa, anh đã đoán được xảy ra chuyện gì.


Chương 8: Viên Kẹo Thứ Tám

8 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Anh khỏe hơn chút nào chưa? Có còn sốt nữa không?” Từ Lạc Dương xách cháo đã đóng gói và thức ăn về, vừa đứng ở cửa đổi giày vừa hỏi, rồi lại khụt khịt mũi, nhìn về phía Thích Trường An đang đi tới nói: “Ấy, có phải trong nhà đã có ai tới không?”

Buổi trưa nhiệt độ cao, cậu lại đi khá vội, nên tóc trên trán đều bị mồ hôi làm ướt.


Chương 9: Viên Kẹo Thứ Chín

9 Từ Lạc Dương vừa buông ngón tay cái ra, đã lướt đến weibo mới nhất của Thích Trường An, cậu tiện tay like một cái, trong lòng lại hơi ngạc nhiên, không nhịn được hỏi: “Anh cũng từng tới ẩn núp trong group fan —— không đúng, học bổ túc hở?”

Lắc lắc đầu, Thích Trường An tỉnh bơ hỏi ngược lại: “Cậu từng tới rồi hả?”

“Tui ——” đậu móa, suýt chút nữa bị lừa rồi! Từ Lạc Dương tự thấy mình sửa lời sửa đến mức không có chút sơ hở nào: “Đương nhiên là chưa từng tới rồi, tui chỉ tò mò, sao anh lại biết loại thuật ngữ chuyên ngành như là ‘phát đường’ thôi?”

“Học ở chỗ fan đó.


Chương 10: Viên Kẹo Thứ Mười

10 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nghe Thích Trường An trả lời không có chuyện gì, Từ Lạc Dương cũng không hỏi tiếp nữa, cậu rất tự nhiên mà thay đổi đề tài, kể những chuyện thú vị xảy ra ở đồn cảnh sát trong mấy ngày nay.


Chương 11: Viên Kẹo Thứ Mười Một

11 Từ trạm ô-tô đi ra, Từ Lạc Dương ngay lập tức thoát khỏi hình thức diễn kịch, cậu bóp bóp cần cổ: “Đậu móa! Ban nãy nâng cằm cao quá, để duy trì góc độ đó, cổ cũng sắp cứng ngắc muốn rớt luôn!” Vừa nói chuyện, cậu vừa liếc nhìn vẻ mặt của Thích Trường An.


Chương 12: Viên Kẹo Thứ Mười Hai

12 Toàn bộ gian phòng cực kỳ yên tĩnh, bên tai là tiếng “xì xì” do tủ lạnh nhẹ nhàng phát ra.

Nhìn chằm chằm câu “Cậu ấy không ở đây, tôi sẽ rút lui” rất lâu, giống như muốn khắc từng nét chữ vào trong mắt, Từ Lạc Dương nhỏ giọng lẩm bẩm: “Như vậy thật sự rất phạm quy đó…”

Yêu quái đều biết mê hoặc lòng người như vậy ư?

Cậu không tự chủ được nghiêng đầu nhìn về phòng ngủ Thích Trường An, cửa không đóng chặt, có chút ánh sáng nhỏ vụn từ khe cửa đổ xuống sàn nhà, từng tia sáng đều hóa thành từng cái móc nhỏ, đem từng chút từng chút tủi thân mà cậu đã cất giấu thật kỹ ở trong lòng câu ra ngoài.


Chương 13: Viên Kẹo Thứ Mười Ba

13 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Từ Lạc Dương? Sao anh lại ở đây?”

Nghe Thạch Nguyên Hạo dùng giọng điệu ngạc nhiên để hỏi, tay bưng ly trà của Từ Lạc Dương cũng chẳng dừng lại, mà cậu vẫn tiếp tục chậm rãi uống trà, ra vẻ bí hiểm nghĩ —— thật ra không dám giấu diếm, vấn đề này tui cũng rất muốn biết.


Chương 14: Viên Kẹo Thứ Mười Bốn

14 Từ Lạc Dương sống ở Vịnh Thiên Hà, những căn hộ trong chung cư đều là dạng một tầng một hộ.

Đi vào trong thang máy, Từ Lạc Dương vừa giơ tay quét dấu vân tay, vừa nói chuyện với Thích Trường An: “Nói chứ tui chuyển đến đây cũng sắp một năm rồi, nhưng mà tính đi tính lại thì, thời gian ở đây có lẽ vẫn không nhiều bằng thời gian sống cùng anh ở trấn Tần Lí ấy.


Chương 15: Viên Kẹo Thứ Mười Lăm

15 Vẻ mặt Từ Lạc Dương mơ hồ, cậu theo bản năng mà khua xẻng cơm trong tay mấy cái: “Đợi chút, anh Trịnh anh sốt ruột kêu em giải thích tình hình, nhưng trước tiên cũng phải nói cho em biết, rốt cục là em phải giải thích chuyện gì chứ!”

Tim Trịnh Đông cũng sắp thắt lại luôn, anh cố gắng hạ thấp giọng mà la lên: “Cậu và Thích Trường An đó!”

“??”

Từ Lạc Dương cố gắng tìm hiểu điểm khiến đối phương sốt ruột, nhưng vẫn không hiểu nổi, nên dứt khoát kể tình hình thực tế: “Hôm qua em và Trường An từ trấn Tần Lí về, đi treo đánh tiểu quái.


Chương 16: Viên Kẹo Thứ Mười Sáu

16 “Trường An?”

Nhìn thấy Thích Trường An không biết đã đứng bên cạnh piano từ lúc nào, rõ ràng đã nghe được một lúc rồi, Từ Lạc Dương dừng đôi tay đang ấn phím đàn lại, giọng điệu hơi lo lắng: “Anh có muốn ngủ thêm một lúc nữa không?” Nói xong chỉ chỉ mặt mình: “Sắc mặt anh rất kém.


Chương 17: Viên Kẹo Thứ Mười Bảy

17 Ngày hôm sau lúc Từ Lạc Dương ngủ dậy, tinh thần rất thoải mái. Cậu theo thói quen nhắm mắt lại, bắt đầu đọc “3 câu hỏi rời giường” ở trong lòng —— Tui là ai? Tui đang ở đâu? Hôm nay tui phải làm gì?

Hỏi xong lại tự trả lời, tui là Từ Náo Náo ngủ rất ngon, hôm nay trước tiên là phải dẫn mình đi dạo, rồi chạy bộ nửa giờ, sau đó buổi sáng phải mang theo quà, tới cảm ơn anh Hướng ở đồn cảnh sát và Trang sư phụ của Trường An, buổi chiều thì quay về thu dọn hành lý, để ngày mai khởi hành tới đoàn phim.


Chương 18: Viên Kẹo Thứ Mười Tám

18 Vừa ngủ một giấc là đã đến nơi, Từ Lạc Dương bị đánh thức đi theo người ta xuống xe, mơ mơ màng màng suýt chút nữa té xuống đất. Tay phải Thích Trường An bắt lấy cánh tay Từ Lạc Dương, tay trái giúp cậu ôm chậu tiên nhân chưởng, khẽ dặn dò: “Xuống bậc thềm rồi, cẩn thận, ôm Peppa Pig cho chặt…”

Trợ lý đạo diễn Đào Tiểu Đồ ở bên cạnh nghe thấy, cảm thấy cp này thật là vững đến không thể vững hơn, rồi lại nhịn không được mà đề nghị: “Hay là cứ đưa heo nhỏ tui ôm trước cho?”

Từ Lạc Dương vẫn chưa tỉnh táo lắm, theo bản năng mà nhét thú bông vào trong lòng Thích Trường An: “Không đưa!” Rõ ràng trong tiềm thức cảm thấy để đồ ở chỗ Thích Trường An là an toàn nhất.


Chương 19: Viên Kẹo Thứ Mười Chín

19 Thích Trường An mở vòi hoa sen, vốc nước dội lên mặt, giọt nước theo đường cằm tụ lại một chỗ, rồi im hơi lặng tiếng nhỏ xuống sàn. Anh nhắm mắt lại, đem đố kị và tham lam đang cuồn cuộn trong lòng từng chút từng chút ép trở lại, cuối cùng chẳng để lộ ra chút manh mối nào.


Chương 20: Viên Kẹo Thứ Hai Mươi

20 Tui ở bên cạnh… nên vẫn ổn?

Đối diện với ánh mắt của Thích Trường An, Từ Lạc Dương tự nhiên cảm thấy cổ họng hơi khô, cậu thậm chí còn có thể nghe rõ tiếng tim đập của mình.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Tuyết Hồ

Thể loại: Đam Mỹ, Huyền Huyễn

Số chương: 87


Phụ Ái Tình Độc Lam Tịch

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 45





Tịnh Phi Dương Quan

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 19


Chuyển Công Thành Thủ

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 40


Hoa Hoa Du Long

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 42


Cưng Chiều

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 21


Bỉ Ngạn Yên Hoa

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 52