41 Bởi vì đối đáp rất kịp thời, quan hệ xã hội cũng làm rất tốt, “Vạn chữ diss” của Từ Lạc Dương không chỉ giúp cậu nhận được thiện cảm của người qua đường, mà còn trở thành tư liệu sống cho các loại meme và tiểu phẩm.
42
Từ Lạc Dương nằm ngửa trên sân khấu, chắc là vì tiêu hao quá nhiều thể lực, cả người cảm giác nhức mỏi mệt nhoài. Cậu dứt khoát gập một chân lại, nằm luôn chứ không đứng dậy nữa, cậu để micro đến bên môi, thở hổn hển, nhưng giọng nói vẫn trong trẻo như trước: “Thích không?”
Trường An, anh thích không ——
Thích bài hát này không? Thích em không?
Nghe thấy tiếng hoan hô bùng nổ dưới khán đài, Từ Lạc Dương mỉm cười, tóc rối trên trán đã bị mồ hôi thấm ướt, cậu tiện tay vuốt vuốt mấy cái, sau đó thử lại lần nữa, kết quả vẫn không thể nào ngồi dậy được.
43
Đầu ngón tay giơ trên bảy chữ “Tâm tình nhỏ của Từ Náo Náo”, qua hồi lâu, Thích Trường An vẫn không mở ra, mà chọn đăng nhập vào tài khoản của mình. Sau đó, anh post liên tục hai cái status ——
“Thích Trường An: Mỗi người đều sẽ phải trả giá cho lời nói dối của mình.
44
Đến bây giờ Từ Lạc Dương mới biết, cảm giác hôn môi hóa ra lại thoải mái như vậy!
Dường như tất cả đầu dây thần kinh chậm chạp đều dồn dập tỉnh lại, cậu có thể cảm nhận được cánh tay Thích Trường An đang vòng trên eo mình, bao phủ khí tức và nhiệt độ trên người mình, hô hấp ấm áp lan tràn trên làn da, cùng với đôi môi vừa ướt vừa mềm.
45
Trịnh Đông bận rộn đến hơn một giờ chiều mới dẫn Lư Địch tới bệnh viện, kết quả vừa mở cửa, đã nhìn thấy một màn thật đau mắt, anh không nhịn được mà đỡ trán: “Từ Lạc Dương, cậu gãy tay rồi hả?”
Từ Lạc Dương ăn xong một thìa cháo do Thích Trường An đút, nhìn Trịnh Đông đứng ở cửa, lý do rất đầy đủ: “Em là bệnh nhân mờ!” Nói xong, cậu lại cúi đầu nhìn trong bát, giọng nói mềm nhũn: “Trường An em muốn ăn hạt sen!”
Thích Trường An rất tốt tính múc một viên hạt sen tròn mẩy, thổi nguội rồi mới đút tới miệng Từ Lạc Dương.
46 Buổi chiều qua ba rưỡi, bầu trở trở nên âm u, tầng mây rất dày. Hai người tắt đèn phòng chiếu phim, chen chúc trên một cái sô pha để xem phim. Từ Lạc Dương còn chuẩn bị cả nước và đồ ăn vặt, vô cùng đầy đủ.
47 Văn phòng có diện tích rất lớn, máy điều hòa bên trong mở rất thấp, mà rèm cửa của cửa sổ sát đất cũng được kéo rất kín, chẳng có một tia sáng nào lọt vào được, chỉ có mấy chiếc đèn đang bật ở trong góc là nguồn sáng duy nhất trong phòng.
48 Chăm chỉ luyện tập kỹ thuật hôn gần nửa tiếng, nhân lúc Thích Trường An đi gọi điện thoại, Từ Lạc Dương mới lấy điện thoại ra, vội vàng vào acc clone của mình, xóa cái weibo mới nhất, sau đó post lại một cái mới —— đổi “Anh Trường An” thành “Thích Thích”.
49
Sáng sớm ngày hôm sau, Từ Lạc Dương đến Giải trí Dữu Lê.
Đi thẳng vào phòng làm việc của Trịnh Đông, Từ Lạc Dương dọn bữa sáng đã đóng gói lên trên bàn: “Anh Trịnh, tới ăn sáng nè, nhóm Tiết Huỳnh đâu?”
“Em ở đây.
50
Nghe thấy đạo diễn hô “Kết thúc công việc”, Từ Lạc Dương giống như di hình hoán ảnh, nhanh chóng quay lại phòng trang điểm, nhìn đồng hồ, trong miệng cậu nhắc mãi: “Năm rưỡi rồi… về nhà là sáu rưỡi, á sao lại muộn vậy… Trường An liệu có đói bụng không nhỉ!”
Trịnh Đông mở cửa đi vào không cẩn thận nghe hết cả câu đó, cảm thấy miếng cẩu lương này gõ rất đau răng, anh dứt khoát đứng ở cửa: “Đạo diễn đang bảo buổi tối liên hoan.
51 Quay xong chương trình, toàn bộ tinh thần của Từ Lạc Dương mất sạch trong vòng một giây, cậu ỉu xìu ngồi trong phòng trang điểm, Trịnh Đông ở bên cạnh cũng chẳng có tinh thần chút nào.
52 Thích Trường An đứng trước bảng thông báo lịch trình hằng ngày, xem đi xem lại lời nhắn trên đó rất nhiều lần, cuối cùng, anh giơ tay lên, dùng đầu ngón tay chậm rãi vuốt ve từng chữ một, mỉm cười.
53
Từ Lạc Dương vốn định tức giận trong ba phút, nhưng cậu lại chẳng kiên trì được ba giây. Ngồi vào vị trí, cậu nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy không thể dung túng thói quen xấu như vậy được —— nếu không thì nó sẽ báo trước cho việc sau này mình chắc chắn sẽ thường xuyên bị Thích Trường An ghẹo, vậy nên nhất định không được bỏ qua như vậy!
Nhưng cậu lại chẳng giận Thích Trường An nổi, Từ Lạc Dương phân vân, cuối cùng dứt khoát bắt chước Thích Trường An, há miệng cắn cổ tay đối phương.
54
Hai người treo hết quần áo mang theo vào trong tủ quần áo, rồi cùng nhau xuống lầu tới phòng bếp. Người lúc trước trông nom căn nhà để lại rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, cơ mà Từ Lạc Dương nhìn đống đồ đến mù mịt, cậu vặn mấy đầu ngón tay đếm: “Em biết nấu cà chua với trứng gà, còn biết nấu cháo, biết dùng nồi cơm điện nấu cơm!”
Đếm như thế này, hình như mình biết nấu rất nhiều thứ nhỉ?
Nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Từ Lạc Dương, Thích Trường An vò tóc cậu: “Vậy thì ăn cà chua và trứng gà nhé, anh giúp em rửa cà chua.
55 Trong nước buổi sáng đúng 7h, các tài khoản chính thức của Stu liền thông qua các phương tiện tuyên bố tin tức đầu tiên: “Stu xin vui mừng tuyên bố, diễn viên và ca sĩ nổi tiếng Từ Lạc Dương sẽ trở thành người đại diện toàn cầu mới của thương hiệu.
56 Tiếng đàn ghi ta cuối cùng kết thúc, tiếng hoan hô và tiếng huýt gió kéo dài rất lâu, nhưng nhân vật chính chẳng còn trên sân khấu nữa —— nhân lúc ánh sáng đột nhiên tối lại, Từ Lạc Dương kéo cổ tay Thích Trường An, một mạch chạy khỏi hiện trường.
57 Ra khỏi phòng nghỉ, tâm trạng Từ Lạc Dương còn tốt hơn cả thời tiết tháng tư. Nhớ tới một câu chuyện từng đọc được trên weibo, cậu vội vàng chụp một bức ảnh bầu trời post lên vòng bạn bè, sau đó bắt đầu đợi.
58 Mặc dù câu bị hỏi không nằm trong phạm vi đã chuẩn bị trước, nhưng Từ Lạc Dương vẫn thận trọng tiếp nhận, cậu tránh nặng tìm nhẹ: “Stu hội tụ những nhà thiết kế đứng đầu toàn cầu, mỗi một bộ quần áo đều ngưng kết rất nhiều tâm huyết.
59
Cảm nhận được sức mạnh yếu ớt truyền tới trên ống tay áo, Thích Trường An thay đổi tư thế, che ống kính, ở sau lưng nhẹ nhàng nắm lấy ngón út của Từ Lạc Dương: “Sợ hả?”
Từ Lạc Dương duy trì vẻ mặt bình tĩnh, nhưng người tí hon trong lòng đã lệ rơi đầy mặt, cậu nhỏ giọng trả lời: “Sợ!”
Trong mắt nổi lên ý cười, Thích Trường An dịch dịch ngón tay: “Đừng sợ, anh ở đây.
60 Sự thật chứng minh, năng lực chuyên chở bằng xe đạp cũng có thể tạo thành một thử thách, Thích Trường An chở Từ Lạc Dương chạy vùn vụt, rất nhanh đã tới được nơi cần tới.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 96