61 Từ Lạc Dương hỏi đến chuyện này, là đã cố gắng làm công tác chuẩn bị ở trong lòng rất lâu rồi. Dù sao ở trước mặt cậu, Thích Trường An vẫn luôn xuất hiện với hình ảnh của con người.
62 Từ Lạc Dương ngồi quỳ chân ở trên sô pha, dựa vào Thích Trường An, bởi vì duy trì một tư thế quá lâu, hai chân đều hơi tê tê, nhưng cậu chẳng muốn nhúc nhích.
63
Từ Lạc Dương nhận ra, có lẽ thời vận của mình không tốt lắm nên lúc nào cũng bị túm lấy cái đuôi nhỏ, lướt weibo lần cuối trước khi ngủ, cậu lần thứ hai bị chấn động: “Chời má, Thích tiên sinh, tụi mình lại bị lộ rồi!”
Thích Trường An đang khép hờ mắt, tinh tế hôn mút vành tai Từ Lạc Dương, nghe thấy lời cậu nói, anh chia ra một chút sự chú ý: “Bị lộ cái gì?”
Bị giọng nói vừa thấp vừa khàn của đối phương trêu ghẹo, giọng Từ Lạc Dương không tự chủ được mà nhỏ lại: “Thì là… thì là trước đó, không phải anh dùng điện thoại của em vào weibo sao? Bị phát hiện rồi.
64
Từ Lạc Dương kéo kéo áo khoác trên người mình, sau khi im lặng mười mấy giây mới nói: “Hóa ra là hàng limited, ánh mắt của mình cũng tốt quá rồi đó!”
“…” Trọng điểm của cậu có phải là có vấn đề không? Nhưng mà, Trịnh Đông cảm thấy mình đã sớm luyện thành trái tim kim cương bất hoại, nên anh vô cùng bình tĩnh thảo luận với cậu: “Chẳng lẽ không phải là ánh mắt của Thích Trường An tốt ư?”
“Ánh mắt của ảnh cực kỳ tốt.
65 Trời dần dần tối lại, trong núi rừng rất yên tĩnh, có thể nghe rõ tiếng lốp đốp của đống lửa. Chợt có cơn gió thổi qua, Giang Lưu xoa xoa cánh tay của mình: “Sao gió bỗng lạnh thế nhỉ? Nhưng em nhớ nhiều người từng nói, lúc kể chuyện ma, xung quanh sẽ hội tụ âm khí, thậm chí ma cũng sẽ bị thu hút tới, cùng ngồi nghe kể chuyện.
66 Lúc rời khỏi biệt thự ở đường Lá Phong, Từ Lạc Dương mang theo một quyển album ảnh. Một mạch lái xe về nhà, cậu vừa xoắn xuýt vừa do dự, cuối cùng mới đứng trước mặt Thích Trường An.
67
“Đây là nguyên nhân chính,” Thích Trường An không che giấu ý nghĩ của mình, anh hỏi: “Lạc Dương, lúc em mới bắt đầu quyết định hẹn hò với anh, có phải là cũng đã có dự định sau này sẽ công khai không?”
Từ Lạc Dương gật đầu: “Ừm, từ đầu em đã bàn bạc xong với anh Trịnh rồi.
68 Khoảnh khắc Từ Lạc Dương mở cửa nhà, ánh đèn ấm áp cũng theo đó trút xuống —— Thích Trường An để lại cho cậu một ngọn đèn. Quay người đóng cửa lại, cậu vừa đổi giày vừa cười, chỉ số tâm trạng tốt lại tăng lên mười mấy phần trăm.
69 Triệu Hành là một VJ, từng quay ít nhất năm game show có lớn có nhỏ, từng gặp phải đủ loại tình huống, nhưng lần này, anh chỉ cảm thấy trái tim của mình cũng sắp ngừng đập luôn.
70
Sau khi môi được buông ra, Từ Lạc Dương phát huy tinh thần đã được hời rồi còn ra vẻ, cậu ngồi dậy lời lẽ chính nghĩa nói: “Thích tiên sinh, đừng tưởng rằng anh làm như vậy là có thể lừa gạt mà qua ải! Chúng ta phải trung thực một chút! Em nói 11 chữ mà!”
Thích Trường An thấy mắt cậu cũng đã trừng lên, bèn nói: “Được, anh gửi ngay đây.
71
Lần này sau khi cúp máy, điện thoại chẳng đổ chuông nữa, Từ Lạc Dương dùng tốc độ tay cực nhanh gửi tin nhắn cho Diệp Thiểm Thiểm: “Lần sau cùng nhau đi ăn đồ ngon nhá?” Diệp Thiểm Thiểm lập tức trả lời: “Lại có đồ ăn ngon hả? Được được được!”
Tầm mắt từ trên màn hình dời đi chỗ khác, Từ Lạc Dương nhìn về phía Thích Trường An ở bên cạnh, giả vờ tỏ vẻ thâm trầm, còn che miệng ho mấy tiếng: “Lần này em không dẫn anh đi ăn cùng, chỉ có hai người là em và Thiểm Thiểm thôi, chúng ta đều phải cho đối phương tự do lặng lẽ ăn mỹ thực.
72
Dữu Lê Entertainment.
Từ Lạc Dương ngồi trên ghế trong phòng làm việc, gật đầu liên tục: “Đúng đúng đúng, anh Trịnh nói rất đúng luôn!”
Trịnh Đông nhìn vẻ mặt cực kỳ chân thành của Từ Lạc Dương mà bực bội đến đau ngực, anh xoa xoa huyệt thái dương: “Trước tiên cậu đừng có nói gì hết, để anh bình tĩnh lại đã!” Bình tĩnh được hai giây, lần thứ tư anh không nhịn được vẫn hỏi câu đó: “Chỉ mới một tuần không gặp, cậu rốt cuộc là làm sao mà mập lên thế, ngay cả nút mà cũng không gài được?”
“Chuyện này cực kỳ nghiêm túc, em chân thành đề nghị, thật sự phải đi hỏi Trường An thì mới có được đáp án cuối cùng.
73
Từ lúc Thích Trường An ngồi vào bên cạnh, Từ Lạc Dương đã bắt đầu mất hồn mất vía. Dời tầm mắt lên trên sân khấu chữ T, cậu không nhịn được mà dùng giấy và bút trong tay vội vàng viết xuống một câu đưa tới,
“Anh thật sự không phải là… yêu quái hả?”Dưới cùng còn tiện tay vẽ một cái emo.
74 Ngoài cửa sổ bóng đêm yên tĩnh, giữa đất trời, dường như chỉ có hai người họ mà thôi, Bầu không khí quá sức mềm dịu, lồng ngực Từ Lạc Dương nóng lên, cậu giơ tay túm lấy cổ áo Thích Trường An.
75 Mấy ngày tiếp theo, Từ Lạc Dương hoàn toàn chìm đắm trong kịch bản giống như bị điên dại. Ngay cả lúc ăn cơm, thỉnh thoảng cậu cũng sẽ dừng lại, luôn miệng nhắc đến mấy câu thoại.
76 Từ Lạc Dương trở lại phòng khách sạn thì nhìn thấy Thích Trường An đang chuyên tâm bày ly rượu thủy tinh, bồn chứa trong suốt ở dưới ánh đèn càng thêm đẹp đẽ.
77
Mãi đến tận khi ngồi vào xe bảo mẫu của mình, Từ Lạc Dương mới bật cười: “Xong rồi xong rồi, nhịn cười gì đó thật sự rất khó chịu!”
Cậu nhận lấy ly giữ nhiệt Trịnh Đông đưa tới uống một ngụm nước, nhíu mày thở dài: “Nhìn thấy đạo diễn Đỗ mặt rõ ràng đen như dính một lớp bột than nhưng vẫn phải mỉm cười, sao em lại vui thế nhỉ? Như này trông em hình như rất có tiềm chất làm người xấu!”
Trong mắt Trịnh Đông đầy coi thường: “Đánh giá cao bản thân mình không phải là thói quen tốt đâu.
78 Nghe thấy câu này của Thích Trường An, Từ Lạc Dương hơi đắc ý hất cằm lên. Nhưng rất nhanh, nụ cười của cậu đã hơi vụt tắt, tốc độ nói cũng rất chậm: “Cái cảm giác này, bắt đầu từ hai tuần trước.
79
Một tuần tiếp theo, lúc Từ Lạc Dương đóng phim, Thích Trường An đều sẽ theo cậu tới trường quay.
Mạnh Hoa Chương ngồi phía sau camera giám sát, đang xem lại cảnh quay trước đó, sau khi xem đi xem lại mấy lần, ông hỏi Thích Trường An: “Cậu cảm thấy thế nào?”
“Tốt hơn trước rồi,” Thích Trường An ngồi trên một cái ghế nhựa màu trắng, xem cảnh quay trước đó: “Một điểm rất rõ ràng là, cảm giác đúng mực của Lạc Dương mạnh hơn không ít.
80
Hai ngày sau, xác định Từ Lạc Dương duy trì trạng thái rất tốt, Thích Trường An bèn chuẩn bị để về nước.
Từ Lạc Dương xung phong giúp anh thu dọn hành lý, nhưng lúc Thích Trường An tới đây, hành lý mang theo rất ít, nên chỉ tốn khoảng mười phút đã thu dọn xong.
Thể loại: Xuyên Không, Huyền Huyễn, Đam Mỹ, Dị Giới
Số chương: 50