1 Edit: Mèo Gà
Beta: Tình
Thánh Môn nơi đây, ta từng nghe nói qua nhưng chưa từng nghĩ đến đỉnh núi thần thánh siêu phàm thoát tục trong truyền thuyết này trên thế gian lại thực sự tồn tại.
2 Edit: Mèo Gà
Beta: Tình
Đệ tử Thánh Môn chính là nghịch thiên mà tu hành, tu đến giai đoạn nhất định sẽ bị thiên lôi oanh kích, qua được một kiếp này cho dù có thể nói là vượt qua một cửa nhưng một đệ tử Thánh Môn phải trụ qua chín mươi chín đạo thiên lôi mới có thể đắc đạo, mà ta đệ tử Thánh Môn hiển nhiên là không hợp cách, mới đạo thứ nhất đã bị oanh thành tàn phế.
3 Edit: Mèo Gà
Beta: Tình
Cầm lấy chén trà nhấp một ngụm trà xanh, ta miễn cưỡng ngáp một cái, Thánh Môn thật sự là một nơi nằm ăn chờ chết hoàn hảo.
4 Edit: Mèo Gà
Beta: Tình
Làm người Nhất Trọng Môn có số người nhiều nhất Thánh môn, mỗi năm Nhất Trọng Môn đều tiến hành đoạt ghế chi chiến, gần nhất là mượn cơ hội này để cho các đệ tử tu luyện năm đầu trong Nhất Trọng Môn có thể cho nhau cơ hội bàn luận, thứ hai cũng là vì Thánh môn bổ sung thêm vài nhân tài mới mẻ.
5 Edit: Mèo Gà
Beta: Tình
Thánh môn tọa lạc ở đỉnh của một ngọn núi, núi này rất lớn, đỉnh này nối tiếp đỉnh khác, phóng tầm mắt nhìn ra xa tít đều không thể nhìn thấy điểm cuối, có núi này liên tiếp núi khác, còn có cầu nối liên liếp, cầu nối thật dài, liếc mắt một cái đi qua cũng không biết làm sao thấy được cái cuối.
6 Edit: Mèo Gà
Beta: Tình
Hôm nay xuất môn mà không có coi ngày, tốt xấu gì cư nhiên gặp gỡ một con gấu lớn, Thánh môn như thế nào lại có gấu? Tiểu Thảo cùng Tiểu Hoa cũng không phải không biết ta “mất trí nhớ”, chuyện của Thánh môn cũng không nhớ rõ, hai người kia cư nhiên không nhắc nhở ta không thể tùy tiện đi lòng vòng trên núi, bởi vì trong rừng có gấu?
Nói không chừng còn có hổ báo nữa.
7 Edit: Mèo Gà
Beta: Tình
Đóa hoa nhẹ nhàng dừng trên vai nam nhân bị người nọ tiện tay phất đi, đóa hoa khinh phiêu rơi xuống, bị gió thổi qua, nhẹ bay đến trước mặt ta.
8 Edit: Mèo Gà
Beta: Tình
Ta theo hướng thanh âm tiến về phía trước đi, bên tai tiếng vang thủy hoa tiên lạc cũng càng lúc càng lớn, nhất thời ngẩng đầu nhìn lên, cách đó không xa là một thác nước cao sừng sững, giống như từ ngân hà đổ xuống, ở không trung tràn ngập một mảnh sương trắng mênh mông, trong bóng đêm xinh đẹp dị thường.
9 Edit: Mèo Gà
Beta: Tình
“Phong Trần? Bên trong Thánh Môn mà cũng phong trần phức tạp như bên ngoài sao?” Ta cười nói, hai chân trong gió đêm có cảm giác mát.
10 Edit: Mèo Gà
Beta: Tình
Ta ngửa đầu nhìn nước chảy xuống ào ào, nước chảy để lại trong sông một phiến trong sạch ngân hoa, hai tay ta không khỏi hơi nắm chặt, từng yêu, từng hận, từng có giang sơn mỹ nhân, mất đi cũng liền mất đi, vốn chính là vật ngoài thân, làm sao có được cảm giác đau?
Nhưng mà tâm tính vẫn có thói quen đứng ở đỉnh núi nhìn xuống chúng sinh, có một ngày đột nhiên ngọn núi suy sụp, không quen cảm giác trong thân thể trống rỗng, là mất đi lực lượng để có thể bày mưu tính kế, người tuy rằng vẫn còn, nhưng mất đi một thân tuyệt thế võ công, vẫn như cũ có chút tàn niệm chưa tiêu tan.
11 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit & Beta: Tình
Bộ Phong Trần (ảnh mang tính chất minh họa)
Người đã chết còn có thể nằm mơ không?
Từ trong mộng nhớ lại chuyện kiếp trước ta mãnh liệt mở mắt, trong phút chốc trước mắt ta là một đôi mắt đạm mạc như nước.
12
Edit: Mèo Gà
Beta: Tình
Cho dù ta thừa nhận lòng ta đối với nam nhân lớn lên đẹp trai Bộ Phong Trần có một chút tò mò cùng hảo cảm, cho dù Bộ Phong Trần thật sự muốn thay ta xem xét thương thế, ta cũng không chấp nhận Bộ Phong Trần phong bế của ta lời nói cùng tự tiện hành động, vừa mới đè lại bả vai không cho ta đứng lên cũng thôi đi, này nam tử còn làm cho ta không thể nhúc nhích, phong bế năng lực hoạt động của ta.
13
Edit: Mèo Gà
Beta: Tình
Ngón tay Bộ Phong Trần có chút lạnh lẽo, va chạm vào vết sẹo trên thân thể ta nhưng lại làm ta phá lệ cảm thấy được cực nóng, giống như là một cái bàn ủi.
14
Edit: Mèo Gà
Beta: Tình
Ta thế nhưng đang ngủ. Trong lòng một nam nhân mới gặp qua hai lần, lại không hề phòng bị ngủ thiếp đi. Điều này làm cho ta cảm thấy có chút xa lạ cùng sợ hãi, ta là bị làm sao?
“Công lực ngươi tẫn tán, nhưng không phải không có cách nào khôi phục.
15
Edit: Mèo Gà
Beta: Tình
Mạnh mẽ bước xuyên qua thác nước, dòng thác chỉ như gió nhẹ lướt qua, không có sức nặng.
Đi được tới bên kia, ta quay đầu lại nhìn thác nước ầm vang trước mắt.
16
Edit: Mèo Gà
Beta: Tình
Ta sớm đã quyết tâm không can dự vào bất kỳ chuyện gì khó khăn phức tạp, lại càng không vì một người không rõ thân phận mà tham dự Nhất Trọng Môn đoạt ghế chi chiến.
17
Edit: Mèo Gà
Beta: Tình
Người của Lục Trong Môn vốn là uống nhiều nước, trong đầu ý tưởng nhiều, nói chuyện không giống Tam Trọng Môn Tàng Ảnh ngang ngược thẳng thắn, thái độ cũng thập phần hòa ái dễ gần, người này mặc dù nói nhiều thật cũng không giống những người khác, không có hỏi qua ta với thánh tôn giả quan hệ thân mật là thật hay giả, chính là có chút lải nhải.
18
Hơi thở ôn hòa thoải mái quanh quẩn quanh thân, một sợi chỉ vô hình xâu chuỗi thân thể đã bị tàn phá.
Ta nhẹ nhàng ói ra một ngụm trọc khí, chỉ cảm thấy cơ thể như sắp bay tới chín tầng mây, trong cơ thể khí lực hữu dụng tùy thời rít gào giải khai khỏi cơ thể tàn phế của ta, cảm giác quen thuộc đánh động một ít trí nhớ, chẳng bao lâu, ta đã có được công lực còn muốn hùng hậu hơn trước.
19 Thánh Môn có quy định, không giống giao thủ trên võ đài có thể giết người, thể lệ cuộc chiến tranh đoạt vị thứ của Nhất Trọng Môn ghi rõ không được gây tử vong cho đối phương.
20 “Nghiêm tra…… A?” Lão nhân nhẹ vuốt chòm râu trắng, Tứ Trọng Môn tam tịch híp đôi mắt lão, nghe đệ tử khác cáo trạng, không mặn không nhạt ôn hoà hừ hừ.