1 Ngày mai chính là hôn lễ của Lý Lạc, Lý Lạc đến bây giờ cũng không có một chút cảm giác hưng phấn, cầm lấy một ly rượu đỏ đứng ở cạnh cửa sổ sát đất, nước mắt nhịn không được chảy xuống.
2 "A ừ. . . " Đầu đau quá! Chẳng lẽ là ngày hôm uống quá nhiều rượu đỏ sao? Lý Lạc dùng tay gõ gõ đầu, cố gắng làm đầu giảm bớt đau đớn. Mặc dù vẫn muốn ngủ tiếp nhưng không được, phải dậy thôi, cho dù không muốn thì hôm nay cũng là ngày kết hôn đó!
Dùng sức chống thân thể lên, kỳ lạ thật? Sao giường nhà cô lại cứng như thế? Lý Lạc chậm rãi mở mắt, nhìn lên đỉnh màn, trợn tròn mắt, lại vươn tay vén màn lên, nhìn cảnh tượng xa lạ mà quen thuộc trước mắt.
3 "Chị, chị thật là có thể ngủ đó, ba còn không cho em gọi chị!" Tiểu Hổ bĩu môi oán trách giận.
Tiểu Hoa dùng tay xoa mặt của nó, buồn cười nói: "Chu cái miệng nhỏ nữa thì miệng của em sẽ trở thành nơi để treo bình dầu đó!" Hì hì, làn da của trẻ con thật sự rất tốt, cảm giác thật mềm mại.
4 "Ba, con có chuyện muốn nói với ba. " Tiểu Hoa vừa gõ cửa vừa nói.
"Chờ một chút. " Tiếp theo Tiểu Hoa ở ngoài cửa nghe được tiếng sột soạt, phỏng đoán là ba đang mặc quần áo.
5 Tiểu Hoa thu dọn xong thì lại đi đến nhà ông Triệu nói một tiếng, khi về nhà thì ngồi xổm ở phòng bếp nghiên cứu ‘bếp gió tây’ trong nhà ở trước mắt này còn có vẻ tiên tiến, nó không cần ống thông gió phía trên.
6 Những ngày học y sau này trôi qua rất nhanh, ông Triệu vừa mới bắt đầu cũng chỉ là kêu Tiểu Hoa học hình vẽ huyệt vị và sách thuốc, còn bảo cô luyện chữ bút lông.
7 Về đến nhà mọi người đều than mệt, Tiểu Hoa vẫn kiên trì cùng ba đi qua nhà ông Triệu để châm cứu cho ba.
Lúc từ nhà ông Triệu đi ra thì đã rất trễ rồi, ở nông thôn không có đèn đường, chỉ có trong khu nhà xưởng buổi tối mới có đèn đường.
8 Về sau tin tưởng con gái sống lại, trong lòng ba Giang đau lòng một hồi. Con gái của mình trong lúc mình nhìn không thấy được thì bị người tổn thương như vậy, cuộc sống mệt mỏi như vậy.
9 Món ăn nhìn thấy nhiều may mà có 3 người lớn nên cũng giải quyết sạch sẽ. Sau khi ăn xong, ba Giang giống như ngày thường ngăn cản không cho Tiểu Hoa rửa chén mà tự mình đi rửa.
10 Buổi sáng ngày hôm sau Tiểu Hoa cứ theo ngày thường mang theo tiểu Hổ chạy bộ, sau đó đánh quyền với thầy, trở về sắc thuốc cho ba Giang. Ba Giang cũng làm bữa sáng, sau khi ăn xong thì Tiểu Hoa học sách thuốc luyện chữ bút lông, tiểu Hổ cũng ở một bên học viết chữ.
11 Editor: demcodon
Tiểu Hoa nhớ rõ lúc học tiểu học, cô vẫn có vẻ đặc biệt, theo lý thuyết hẳn là đến trường học trong thôn nhưng ba vẫn khẽ cắn môi đưa cô đến trường học của học sinh trong công xưởng.
12 Tiểu Hoa học tiểu học một lần nữa cảm thấy rất là nhàm chán. Lúc học sinh tiểu học đi học đều đặn, chỉ làm cho Tiểu Hoa đã quen cách dạy dỗ kiểu Mỹ nên thật không quen.
13 Editor: demcodon
"Giang Tiểu Hoa, bạn đưa bài tập tiếng Anh cho mình xem một chút, nhanh lên một chút, nhanh lên một chút. . . " Ngày hôm sau Hạ Đồng vừa đến trường học nhìn thấy Tiểu Hoa thì vội vàng kêu inh ỏi.
14 Cứ như vậy, dưới sự trợ giúp của Tiểu Hoa thì Hạ Đồng tiến bộ từng chút từng chút. Thi giữa kỳ cô còn đang xếp hạng 20 thì cuối kỳ đã nhảy một cái đến hạng 5.
15 Đến lễ mừng năm mới, bởi vì ngày nghỉ quá mức ngắn ngủi mà nhà xưởng bề bộn nhiều việc, cho nên hai nhà Hạ - Lý đều không có về nhà ăn năm mới. Ba nhà bởi vì đứa nhỏ nên tụ chung một chỗ, con như là ăn mừng năm mới.
16 Lúc về đến nhà thì báo danh tựu trường đã xong, ba Giang cũng đã đi ghi danh cho bọn cô. Hạ Đồng và Lý Hạo Nam cũng giúp Tiểu Hoa nộp bài tập nhận sách mới.
17 Editor: demcodon
Lúc nghỉ hè Tiểu Hoa lại đến nhà ông Lý học nấu nướng, ông Lý bây giờ tính đem toàn bộ tài nghệ nấu nướng dạy cho Tiểu Hoa. Vốn là con trai ông Lý tính mở quán cơm ở bên ngoài mà cũng không đủ tiền, nhưng là vì ủng hộ ba Giang nên ông Lý vẫn là cầm hết 1 vạn đồng tiền mình tiết kiệm thật lâu đưa cho ba Giang.
18 Trước khi khai giảng, ba Giang và Tiểu Hoa đến ở một chỗ gần huyện Nhất Trung thuê hai phòng ở. Tiểu Hoa ở một phòng, ba Giang và tiểu Hổ ở một phòng.
19 Quẳng được cục nợ thì Tiểu Hoa rất là thoải mái, nhìn Lâm Hạo Hiên gian trá hỏi: "Cái kia, chú giải phóng quân, tôi phải đi nấu cơm, chú có muốn ăn cơm ở nhà chúng tôi không?"
Lâm Hạo Hiên bị từ ‘chú’ này của Tiểu Hoa đánh không chịu nổi, có chút lúng túng chăm sóc nói: "Gọi anh là anh được rồi, cũng đừng gọi anh là chú, anh mới 21 tuổi à.
20 Editor: demcodon
Cùng lúc khốn đốn thì Tiểu Hoa đột nhiên trong đầu sáng ngời, mình bây giờ không phải rất luống cuống cần ba bảo vệ ư? Nếu có thể thông qua chuyện này làm cho ba lo lắng cho mình và tiểu Hổ, từ đó sinh ra ý chí muốn sống, như vậy cho dù bị nhiều người hiểu lầm thì thế nào? Càng nghĩ như vậy Tiểu Hoa bày tỏ càng luống cuống.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 100