1 Trên thế giới này, có bốn quy tắc bất thành văn mà giang hồ náo nhiệt cần phải ghi nhớ:
Thứ nhất, không được làm Trịnh Liệt của Trịnh gia cười, bởi mỗi lần tam thiếu nhà ta cười, tức là có án mạng sắp xảy ra.
2 Người đàn ông kia vội vã đẩy Nhiên Thuần Hạo ra, nhưng là càng đẩy thì Nhiên Thuần Hạo càng siết chặt lấy cổ tay của hắn hơn.
"Vì sao. . . hức. . .
3 Nghe thấy tiếng rên rỉ trầm thấp phát ra từ người bên dưới, mắt lạnh của hắn khẽ liếc, cười lạnh một tiếng.
"Tiểu dâm đãng, muốn rồi sao?"
Âm thanh dụ hoặc khiến trí óc Nhiên Thuần Hạo rơi vào mê loạn.
4 Bàn tay của người đàn ông kia xoa đều sữa tắm để bọt trần đầy khắp hai bàn tay, sau đó hắn nhẹ nhàng chạm vào da thịt của Nhiên Thuần Hạo.
Khóe miệng hắn nhếch lên, trầm thấp nói: "Cậu bé, da thịt trắng nõn thế này, là để câu dẫn tôi sao?"
Từ tròn cơn mơ màng, Nhiên Thuần Hạo run rẩy, cậu mở mắt, bên trong con ngươi đen láy tràn đầy mờ đục và sương mù như mời gọi.
5 Đau nhức
Đó là cảm giác đầu tiên mà cậu cảm nhận được trên cơ thể mình sau khi đầu óc tỉnh táo. Đôi lông mi dày rậm khẽ mở ra, xung quanh là một không gian rất rộng lớn, rất tinh tế, rất đẹp nhưng lại vô cùng xa lạ.
6 "Trần Bạch Nghiên?" Nhiên Thuần Hạo nhẩm lại trong đầu cái tên này một lần rồi lại tiếp tục bước theo sau Nhiên Vũ Kính.
Nhiên Thuần Hạo khịt khịt cái mũi, vừa đi theo phía sau vừa hướng Nhiên Vũ Kính cười nói: "Anh Vũ Kính, học sinh trường này chất lượng quả là không tệ.
7 Khốn nạn, tên này dám nói ông quê mùa.
Nhiên Thuần Hạo nghiến răng, dơ tay lên "Bốp"
"Shaly à, con muỗi to thật. Không sao đâu, tôi đuổi nó đi giúp cậu rồi.
8 Sáng. . .
"Dậy, đến trường nào bạn học. "
Bên tai Nhiên Thuần Hạo văng vẳng giọng nói của bạn cùng phòng Trần Tịch. Cậu nhíu mày, cố gắng nhắm mắt, kéo chăn thật cao đắp kín cả mặt.
9
"Tôi là Trần Bạch Nghiên, rất hân hạnh. " Trần Bạch Nghiên đứng trên bục giảng, âm thanh trầm trầm, giọng nói ôn nhu mà lạnh lùng như băng đá ngàn năm.
10 "Giờ thì anh đãyên tâm chưa? Người mà e chọn không bao giờ là sai được. " Trần Tịch bước ra, ngón tay sờ sờ môi dưới nở nụ cười đầy ám muội:"Rất ngây thơ, haha.
11 hơn một năm chưa có chương mới, chắc nhiều bạn không nhớ truyện nữa rồi
***
"Thật sao?"
"Chuyện là như thế nào vậy?"
"Là bạn cùng phòng với cậu ta nói như thế?"
"Có chắc không thế? Dù gì thân phận của cậu ta là không thể đùa được đâu.