1 Editor: Hạ Diên
Ta hỏi hắn: “Ngươi đang làm gì vậy?”
Hắn quay đầu lại nhìn ta cười, ôn nhu mà triền miên: “Ta đang đợi một người. ”
Triền miên? Từ kia hình như không phải dùng để hình dung ánh mắt.
2 Editor: Hạ Diên
Huy Mạc giật mình đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng Mạnh Đàm Khê biến mất trong tầm mắt, lại không nói được một câu. Không phải đã sớm biết y chẳng nhớ được gì sao? Vì sao khi nghe y nói câu kia, lòng hắn vẫn nghẹn lại? Đúng rồi, đúng rồi, là do gương mặt y quá giống Đàm Thanh.
3 Editor: Hạ Diên
Phải rồi! Nếu như năm tháng vô tận, ngay cả chờ đợi cũng không làm, thì đó cũng như lá khô héo úa mà thôi!
Ta đứng trên bè trúc, buông sào tre thật dài xuống, để nước sông tùy ý mang bè trôi đi.
4 Editor: Hạ Diên
Soa lão quỷ ngửa đầu, nhìn bầu trời quỷ giới vĩnh viễn tối tăm âm trầm, lại quay đầu nhìn bóng xám dần biến mất trong mơ hồ. Hài tử tốt như vậy, vì sao ông trời lại bạc đãi y như thế.
5 Editor: Hạ Diên
Quỷ khách bên bờ chỉ còn vài kẻ, ta cũng liền nghỉ ngơi. Nước Tam Đồ Xuyên rất trong, so với lăng kính tốt nhất thế gian còn trong hơn.
6 Editor: Hạ Diên
Hắn luôn thích nhìn mặt ta rồi nghĩ đến một người khác. Không phải như vậy, sao ta có thể ở lại Tam Đồ xuyên đợi đợi chờ chờ. Chờ tới bây giờ, đã mỏi mệt không chịu nổi.
7 Editor: Hạ Diên
Có thứ gì đó lạnh lẽo chảy xuống, vỡ vụn thành vô số mảnh. Ta nghĩ đó là giọt nước mắt cuối cùng của ta.
Trong chốc lát, tứ phía không hề có một tiếng động.