81 “Nàng nhớ cho kĩ, phải lấy được món bảo vật có tên là ngọc hồi xuân của thái hậu”. Công Tôn Hiệp đứng bên ngoài cửa cung, quay sang lải nhải với ta, đúng là dài dòng không đâu, có điều ta quả thật thấy hứng thú với ngọc hồi xuân kia! Không biết có thể mọc lại tóc được không nhỉ? Ha ha……Tìm được rồi ta sẽ dùng đầu tiên, nếu thật sự có thể mọc lại tóc như trước đây thì cho dù có biến thành “Hắc mỹ nhân” cả đời ta cũng bằng lòng… “Xong rồi, vào đi, nhớ kĩ đấy”.
82 Cảm giác này chẳng khác nào là tới gần mặt trời, mùi cháy khét bắt đầu lan tỏa. “Á!” Một “hỏa tiễn” bay tới đốt sợi dây. Công chúa mất thăng bằng, mà người đứng cạnh nàng nhất là ta, cho nên ta bất đắc dĩ bị biết thành cái “đệm thịt”! Ta ngã lăn quay, ta chỉ biết ta vào cung đã là một việc không tốt đẹp gì rồi.
83 Khó thở! Đó là cảm giác duy nhất của ta vào lúc này! “Hắc quý phi, chúc mừng, chúc mừng cô…. ” Một đám cung nữ mặt mày rạng rỡ mang một bộ trang phục mặc lên người ta, chẳng khác nào đang gói bánh chưng vậy.
84 “Cung chúc tân nương, sớm cùng hoàng thượng sinh nhi tử!” Bà cung nữ vừa chúc vừa trùm khăn voan lên đầu ta, mỗi lần nói lại trùm một lớp, bảo là để cầu may mắn, ta thấy là xui xẻo thì đúng hơn.
85 Cởi y phục? Thấy ánh mắt tràn đầy tự tin của hoàng thượng, ta do dự không biết có nên đồng ý không đây? Nghe nói tên hoàng thượng này rất thông minh, học cái gì cũng nhanh, lần trước là vì ta quen với cờ năm quân trước hắn, cho nên mới thắng liên tiếp, nhưng qua một thời gian lâu như vậy rồi, không biết trình độ của hắn đã tới mức nào? “Thế nào? Không dám à?” Hoàng thượng lắc đầu, “Hay là bên trong y phục có gì không đáng nhìn, nên sợ bị bêu xấu?” Bỗng nhiên một bàn tay to sờ lên ngực ta.
86 Nhớ tới gương mặt méo xệch của hoàng thượng, tới ngủ mơ ta vẫn còn cười, có điều không ngờ rằng ngài mai còn có chuyện càng làm cho ta buồn cười hơn đang đón chờ.
87 “Love you? Là thứ gì?” Một gương mặt quen thuộc phóng to trước mắt ta. “A!!!! Sao anh lại ở đây?” “Thì là phi tử của hoàng thượng như nàng thôi, ha ha” Mái tóc bạc của hắn đã được búi lên, mặc quần áo con gái vào quả thật có vài phần giống, nhưng hắn đâu phải nữ, là nam nhân hàng thật giá thật cơ mà! “Anh vào đây bằng cách nào?” Ta nhìn vẻ mặt không giấu nổi đắc ý của Công Tôn Hiệp, còn có vẻ rất thỏa mãn khi thấy cảnh hoàng thượng đang bị đám nữ nhân xấu xí cho ăn.
88 “Quá Mau!!!” Nghe thấy kiểu gọi quen thuộc ta mới phản ứng lại, thấy một đám người đang đứng trước nhà xí, ai ai cũng nắm chặt lấy quần mình, xem ra là đang cấp bách rồi.
89 Nghe xong lý do của hắn thật là khiến ta dở khóc dở cười, bởi vì hắn quá nhớ ta cho nên ra ngoài tìm, lúc ẩn lúc hiện, tự dưng bị dẫn tới hoàng cung rồi chẳng biết tại sao biến thành quý phi, hỏi nguyên nhân thì mới biết được chỉ có nữ nhân mới được vào, nên biết ta là nữ! “Con yên tâm đi, nhất định ta sẽ lấy con, cũng sẽ chịu trách nhiệm với con của con!” Con? Ta không có nghe nhầm đấy chứ, hắn nói con ai cơ? Hắn sẽ không cho rằng chỉ sờ một tí mà sẽ mang thai đấy chứ? Chỉ thấy hắn lục lọi trong ngực rồi lôi ra thứ gì đó, sau đó ta nhìn thấy một cái mông to đối diện trước mặt ta.
90 Trước tình hình nguy cấp trước mắt, ta nghĩ nhất định sẽ có anh hùng xông ra! Trong phim, trong tiểu thuyết đều viết như thế mà! Ta tin lần này cũng không là ngoại lệ! Dù sao ta cũng là nữ diễn viên chính…nhất định phải đối tốt với ta một chút chứ….
91 *Hồi ức của hoàng thượng: Dường như là một đôi hồ điệp Lần đầu tiên gặp nàng Chỉ đơn giản là nghĩ nàng rất thú vị Nhưng lúc thấy được khuôn mặt thật của nàng, ta sợ đến mức ngất đi.
92 “Hoàng hậu?! Tôi?” Ta chỉ vào mũi mình, “Là làm vợ hoàng thượng??” Chỉ vào thánh chỉ trên tay thái giám, “Cậu có nhầm không đấy?” “Không nhầm, không nhầm đâu, hoàng hậu nương nương”.
93 Vừa mở cửa ra… Người đón tiếp ta là… “Xấu nữ!!!” Công Tôn Hiệp, Long công tử, Đông Phương Bất Bại, còn có cả đại phương trượng ở Lan Nhược Tự… “Ầm!” Cửa bị đóng sập lại, sao bọn họ lại ở cả bên ngoài…….