301 “A a, thì ra là ngươi lão gia hỏa này đang tác quái, khó trách lúc trước ta vẫn tính không ra cháu gái của ta rốt cuộc mất tích ở nơi nào chứ. ”Giọng nói của Tô lão bà to đường hoàng truyền đến.
302 Trên đường đi, bông tuyết hiu quạnh, người đi đường vội vàng. náo nhiệt của ngày xưa dường như chìm lắng vào trong một mảnh u sầu. Cuối cùng đã đi đến được dưới tường thành của kinh thành mà nàng quen thuộc, ngẩng đầu nhìn tường thành cao cao, đôi mắt của nàng lướt qua những hoài niệm sâu đậm.
303 Bối Bối trợn mắt há hốc mồm tâm hoảng ý loạn nhìn cự hồng xà liên tục thay đổi chiêu thức công kích Thương Tuyệt Lệ, chiêu chiêu tàn nhẫn không chút lưu tình.
304 Người chung quanh vừa sợ lại vừa cảm động khi nhìn một màn này, thấy hai người bọn họ thâm tình như vậy, khắc sâu dưới đáy lòng hình ảnh của nhau. Đôi mắt của trưởng lão nhòa lệ, vuốt vuốt chòm râu gật đầu:“Thật tốt quá, Bối Bối tiểu thư có thể kiềm chế thần chí của Vương, Vương sắp bình phục rồi.
305 Ngoài cửa truyền đến giọng thông báo :" Bối Bối tiểu thư, trưởng lão cầu kiến. ""Mời vào"Bối Bối đang ngồi trên ghế mềm đứng dậy, hồng xà đi theo sát bên cạnh người của nàng.
306 Bối Bối nhìn ngoài cửa sổ thấy tuyết rơi thưa thớt, hồng xà cuộn mình nằm một bên nàng, một tấc cũng không rời. Không, chính xác phải nói là hồng xà bám chặt lấy nàng, đem đầu gối lên đùi của nàng, ngủ ngon lành.
307 Bóng đêm buông xuống, trên chiếc giường mềm mại, hồng xà và Bối Bối dính chặt vào nhau ngủ say. Cảm giác bên người hô hấp thực đều, Bối Bối mới từ từ mắt, nhìn hồng xà ngủ say, tay nàng nhẹ nhàng xoa xoa cái trán của hắn.
308 Hai người bạn tốt lâu ngày mới gặp nhau, nằm trong chăn cùng nói đủ chuyện trên trời dưới đất. Bất tri bất giác, đã rất khuya. Lại qua không lâu, giọng nói của Thương Tuyệt Lệ ở ngoài cửa vang lên:“Bối Bối tiểu thư, đêm đã khuya.
309 Bối Bối bước đi vội vàng theo trưởng lão đi vào tế điện, hồng xà nhắm mắt theo đuôi ở bên người nàng. Trải qua sự trấn an của Bối Bối, hồng xà đã không còn gặp người liền công kích, nhưng vẫn như cũ không quan tâm đến người khác.
310 Bối Bối liên tục không ngừng mà vận chuyển năng lượng hướng tới Hắc tinh ngọc bội. Không biết giằng co bao lâu, nàng nàng rốt cục nhìn thấy Thiên Ti Nghi dưới tác dụng của Hắc tinh ngọc bội bắt đầu từ từ trở nên vững vàng, tốc độ lay động cũng dần dần nhỏ đi.
311 Trưởng lão bước vội vã bước trên hành lang, lát sau liền đi vào ngự thư phòng. Thị vệ canh cửa lập tức thông báo:“Bối Bối tiểu thư, trưởng lão cầu kiến.
312 Thấy sắc mặt hồ nghi của Bối Bối, trưởng lão cười ha ha. Vuốt vuốt chòm râu, ánh mắt lóe ra vẻ sáng ngời thần bí. “Bối Bối tiểu thư hẳn là cũng nghe nói tới hắc linh châu, kỳ thật, hắc linh châu vẫn ở trong Hắc tinh ngọc bội, chỉ khi nào Hắc tinh ngọc bội vỡ ra, thì hắc linh châu mới có thể thoát ra ngoài, hắc linh châu chính là linh vật trong trời đất, không chỉ có có thể tăng cường pháp lực, mà còn có thể khởi tử hoàn sinh, chỉ cần Bối Bối tiểu thư đem hắc linh châu ra ngoài, sau đó đem hắc linh châu tiến vào trong cơ thể Vương, vết thương của Vương tự nhiên liền khỏi hẳn.
313 Những quả cầu nhỏ màu vàng óng ánh không ngừng mà tỏa sáng. “Đại ca ca, phụ thân giống như rất đau đớn, chúng ta còn phải tiếp tục sao?”Quả cần ánh sáng nhỏ Lão Tam không yên thu hồi một chút hào quang.
314 Mặt trời mọc mặt trời lặn, hoàng hôn lại đến, bông tuyết bay bay đầy trời. Bối Bối chỉ cảm thấy mình đã ngủ hơn một thế kỉ, ngủ đến cả người đều như nhũn ra.
315 Hạt tuyết không ngừng tuôn rơi, gió lạnh theo khe hở cửa sổ luồn vào trong. Ấm lô tỏa hương tràn ngập trong ngự thư phòng, đến cả bản tấu chương buồn tẻ này cũng tỏa ra mùi thơm ngát.
316 Cô Ngự Hàn nắm lấy tay nàng, mong được khoan dung nói:“Nhẹ chút nhẹ chút, nương tử, vi phu nói, lập tức nói. ”“Vậy nói mau. ”Bối Bối nói. Nhìn nàng đôi mắt bốc hỏa, giấu không được làn hơi nước mỏng manh trong đáy mắt, hắn nhìn nàng thật sâu, vẻ mặt không hề ngả ngớn, đôi mắt anh tuấn từ từ tràn ngập nhu tình, nhanh chóng xin lỗi.
317 Bối Bối nhào vào lòng của hắn, nắm lấy vạt áo của hắn, cố ý vô tình nhướng mày hỏi:" Cô Ngự Hàn, chàng còn nhớ mọi chuyện lúc chàng bị thương hay không?"Nghe vậy, thân mình hắn cứng đờ, cánh tay nắm chặt:" Ta chỉ nhớ rõ thời điểm ở bên trong bát quái trận.
318 Tâm trạng của Bối Bối hưng phấn nheo đôi mắt lại, đầu để sát vào trong ngực hắn cọ cọ. Nhìn thấy quần áo của hắn có chút ẩm ướt, nàng mới nhớ tới mình đem nước mắt nước mũi đều lau đến trên quần áo của hắn.
319 Ngoài cửa, Huyên Trữ công chúa ồn ào càng thêm lớn tiếng. “Vương huynh rất quá đáng, thế nhưng hạ kết giới! Thương hộ vệ, ngươi mau mở kết giới ra, Vương huynh người này, hừ!”Nàng nhịn không được nắm chặt tay vung vung trong không khí, tức giận đến phồng quai hàm.
320 Không bao lâu, bọn họ đi vào một cung điện yên tĩnh thanh nhã. Nàng nhìn thấy ở trước mắt điện phủ rộng lớn rất đơn giản, cơ hồ nhìn không thấy một chút trang trí hoa lệ, tiền viện của cung điện cô đơn một rừng mai, đóa hoa dịu dàng lay động hòa cùng sự sắc sảo của cung điện.