661 Gió thổi mây trôi, mặt trời đỏ rực treo trên cao phát ra uy lực của nó, nắng vàng soi muôn nơi. Trời trong vắt, xanh thẳm như màu ngọc. Một ngày trước, việc Hiên Viên Triệt cùng Lưu Nguyệt từ trên trời rơi xuống khiến chi toàn bộ binh sĩ Thiên Thần, như được ăn thuốc kích thích, hết sức hưng phấn, anh dũng vô địch.
662 Mưa, càng lúc càng nặng hạt. Vô số những hạt mưa đập xuống mặt sông tạo lên một bản xướng âm rào rào ồn ã. Mùi mát dịu của đất đai bay lờ lờ trong không trung, mang theo hơi thở xanh mát của cây cỏ.
663 Gió nhẹ mây trong, bầu trời thoáng đạt. Hiên Viên Triệt và Lưu Nguyệt chỉ trong thời gian một ngày đã vượt lên trước đám Thu Ngân. Cao giọng hát hùng vang chiến trường, thủ đô Nam Tống đã gần trong gang tấc, tất cả hoàn toàn không cần Hiên Viên Triệt để tâm chút nào.
664 Ánh mặt trời ló rạng, cảm giác ấm nóng kia hoá ra lại có thể lạnh lẽo tới cực độ. Trong hậu điện Hoàng cung lộng lẫy lúc này bao trùm một tầng không khí u ám nặng nề, áp bức con người ta đến nghẹt thở.
665 “Nguyệt?” Hiên Viên Triệt kinh ngạc đứng sững tại chỗ, nhìn Lưu Nguyệt một thân sát khí; Nàng làm sao tìm ra được?“Vương phi……. . ” Thu Ngân cũng hết sức kinh hoảng.
666 Rút kiếm ra huy trong không trung, Hiên Viên Triệt một kiếm xuất ra liền hướng Lục Tôn Minh Đảo đánh tới. Kiếm khí tung hoành, cơ hồ không gì có thể ngăn cản.
667 Người mà đáng ra lúc này phải đang nhanh chóng héo úa tàn lụi ở cách xa hơn trăm dặm – Lưu Nguyệt đó ư?Làm sao nàng ta có thể xuất hiện tại nơi này? Làm sao có thể??Trong nháy mắt bước đi của sáu Tôn Minh Đảo khựng lại, rồi trong chốc lát liền phản ứng lại, sắc mặt bỗng dưng trở nên âm trầm.
668 Người người chạy loạn, ngựa phóng điên cuồng, mã xa nghiêng ngả, cửa hàng xiêu vẹo. Đại lộ Tấn Dương thành, đại loạn. Hầu như khắp nơi đều rơi vào tình cảnh hỗn loạn.
669 Vực sâu thăm thẳm, tối đen đến mức không thể nhìn thấy đáy. Cứ thế mà rơi xuống, cũng không biết khi nào mới chạm tới điểm cuối cùng. Nửa ngày sau, trong hang động tối đen, tối đến mức giơ tay ra cũng không thể thấy được, bỗng “Bịch …Bịch…Bịch…”, âm thanh truyền đến cho biết đã rơi xuống nền đất phía dưới.
670 Gió mơn man vờn quanh núi non trùng trùng điệp điệp. Luồng gió từ nơi nào thổi đến, không ai biết dưới mặt đất có ẩn giấu Hoàng lăng Tuyết Thánh đóng chặt hơn trăm năm.
671 Khóe miệng Hiên Viên Triệt khẽ co rúm hai cái, không nói gì. Nếu không phải từng bước đi đều phải cẩn thận, phát hiện chỗ này là nơi yếu nhất, chỉ sợ hắn bây giờ cũng không dễ thoát thân.
672 Gió núi lạnh thấu xương, rõ ràng không xảy ra tàn sát ở bất cứ nơi nào, nhưng cơn gió lại đậm mùi máu tanh nồng một cách quái dị. Roi dài màu đen quấn chặt hai thân hình, mỗi mũi tên đều xuyên thấu cả hai.
673 Trời xanh như ngọc, nhưng lại không che được cảm giác lạnh như băng này. Áo trắng đẫm máu, làm người nhìn cũng đỏ hốc mắt. Đứng ở bên ngoài nhà tranh, Vân Triệu cùng Độc Cô Dạ nhìn bóng Lưu Nguyệt tuyệt tình tuyệt vọng đổ dài dưới ánh mặt trời.
674 Edit: Meo meo tỷ tỷBeta: Pracell***********************************************Phong cảnh phía Bắc Trường Thành thật đẹp. Ngàn dặm thảo nguyên, mênh mông bát ngát, xanh biếc mơn mởn.
675 Edit: Meo tỷBeta: Pracell*******************************************Phía chân trời mây cuồn cuộn rồi lại tán ra. Ngàn vạn thảo nguyên đằng đằng sát khí.
676 Edit: Nguyệt Nha + Thuy NguyenBeta: Pracell******************************************* Sát phạt cùng tiếng rít gào lan khắp thiên hạ. Bầu trời trong xanh dường như cũng bị cuộc sát phạt này nung nóng lên, cũng hơi nhuốm màu hồng nhạt.
677 Nghe thấy là bồ câu đưa thư của Đỗ Nhất, đáy mắt Lưu Nguyệt chợt rung động. Sau đó lại rất nhanh khôi phục thành sóng yên biển lặng, lặng lẽ đưa tay ra, nhận lấy bồ câu đưa thư của Đỗ Nhất từ trong tay Hàn Phi.
678 Edit: Meo tỷBeta: Pracell*******************************Thảo Nguyên gió thổi cuồn cuộn, mặt hồ sóng xô ngàn dặm. Bọt tung trắng xóa, từng đợt sóng nổi lên tạo ra tầng tầng sát khí.
679 Edit: Meo tỷBeta: Pracell**************************Không lẽ là…chàngTim đập nhanh một cách bất thường, vẻ mặt Lưu Nguyệt không nói nên lời. Người thân, nàng ở Bắc Mục chưa từng thể hiện cảm tình riêng tư với bất cứ ai, ngay cả là Âu Dương Vu Phi, thì tình cảm cũng chỉ như bằng hữu, chứ không phải cảm giác của người yêu.
680 Edit: Meo tỷBeta: Pracell********************* ”Người còn cười…” âm thanh cực kỳ kinh ngạc. Lẽ ra biết tin tức như vậy hẳn là phải hoảng hốt và rối loạn, như thế nào hắn…lại còn có thể cười, đây rốt cuộc là sao.
Thể loại: Nữ Phụ, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 17