681 Edit: Meo tỷBeta: Pracell*******************“Tất cả đều là lỗi của ta, nàng đừng tự trách bản thân, là ta đã sai. ” Ôm chặt Lưu Nguyệt, Hiên Viên Triệt không ngừng thì thầm, nhận hết mọi lỗi lầm về mình.
682 Mặt trời mùa hạ lên cao, mang theo nắng nóng cực độ. Binh mã đe dọa, tiếng hò theo gió vang khắp không trung. Binh mã xuất trận mang theo tinh thần sát phạt quyết liệt.
683 Sóng nước cuồn cuộn, nhìn như một con rồng bạc đang uốn lượn trở mình. Gào thét thật dữ dội, từng lớp sóng nối tiếp nhau tràn ra cuồn cuộn. Nước văng tung tóe khắp nơi, bao trùm cả một mảnh chân trời.
684 Edit: PhongBeta: Pracell*************************Chương 684: Giúp bằng hữu không tiếc mạng sống. (Nguyên gốc là: “Lưỡng lặc sáp đao” )Khối đá ngàn cân, tựa như Thái Sơn đè xuống.
685 Edit: PhongBeta: Pracell********************Sát khí, đó là một loại sát khí ẩn giấu vô thanh vô tức. Ánh mắt xanh biếc kia, chính là ma quỷ nơi thảo nguyên.
686 Có điều, sửng sốt cũng chỉ trong nháy mắt, Âu Dương Vu Phi liền khôi phục lại, nở nụ cười. Khóe miệng hiện lên một nụ cười đầy tà ý. Nụ cười chợt lóe rồi biến mất.
687 Ráng chiều nhuộm đỏ khắp nơi, hào quang tỏa ra thật chói mắt. Lúc hoàng hôn, trời chiều đẹp vô cùng. Điên cuồng chạy loạn được khoảng hai mươi dặm, Lưu Nguyệt cùng Âu Dương Vu Phi mới dừng lại, tìm một gốc cây ngồi xuống nghỉ ngơi.
688 Âu Dương Vu Phi nghe lời ngẩng đầu dõi mắt về hướng pháo hoa đã sớm biến mất, lại liếc mắt nhìn Lưu Nguyệt, không khỏi nhíu mày. “Sao nàng biết?”Hắn nhớ rõ bọn họ chưa từng cùng đám người Khố Tạp Mộc liên lạc qua.
689 Mây trắng cuộn bay, ánh mặt trời sáng lạn, chiếu rọi màu máu trên thảo nguyên. Khóe mắt quét đến hướng Hiên Viên Triệt của nàng, Lưu Nguyệt chớp chớp mắt, càng thúc ngựa lao nhanh vào trong doanh trại Hung Nô.
690 Vẻ tươi cười trên mặt Hiên Viên Triệt càng đậm. Nổi bật trên khuôn mặt bị bôi đen, thoạt nhìn lại cảm thấy có chút ngốc nghếch. Lúc biết tin Lưu Nguyệt dẫn dụ đàn sói tới doanh trại của Hung Nô, hắn đã suy tính nên làm thế nào.
691 Bóng đêm mờ mịt, sao trời lấp lánh. Ánh trắng trong veo từ trên trời chiếu xuống, soi rõ ràng đường đi trên thảo nguyên. Phóng ngựa mà đi, phá vỡ vẻ tĩnh mịch của trời đêm.
692 Ngạn Hổ, Thu Ngân vừa nghe, không khỏi líu lưỡi, thật là lợi hại. Hiên Viên Triệt bên cạnh nghiêng đầu nhìn Lưu Nguyệt, trong mắt ẩn chứa nhiều cảm xúc.
693 Bóng đêm mê say, lửa trại hừng hực, dân chúng phía dưới vô cùng náo nhiệt. Mà lúc này, ở sân khấu giữa lửa trại, một đám nam nhân đang khiêu vũ, quần áo giống nhau, nhưng cách nhảy lại mỗi người một kiểu, trông như tùy hứng mà nhảy.
694 Edit: PhongBeta: Pracell*******************Gió thu bay lên, báo hiệu một vụ mùa bội thu. Mà trong vụ mùa bội thu ấy, Trung Nguyên lại gió lửa liên hồi, máu tanh tràn ngập.
695 Edit: PhongBeta: Pracell********************************Ánh mặt trời chói mắt, roi ngựa đánh tới khoảng không ngay trước mặt. Ánh mắt đen lạnh như băng tràn đầy sự uy hiếp.
696 Edit: PhongBeta: Pracell********************Ánh bạc lóe lên, lửa bắn ra bốn phía. Màu bạc lấp lánh cắt qua không trung bắn về phía tường thành cao. Ánh lửa đỏ rực cùng với sắc bạc rơi xuống, nháy mắt nở rộ giữa trời đất.
697 Nắm chặt thư tín do bồ câu đưa tới trong tay, ánh mắt vốn lạnh lùng của Độc Cô Dạ chợt lóe lên ánh lửa. Lưu Nguyệt tới! Lưu Nguyệt đã đến đây. “Người đâu, mau chuẩn bị áo giáp cho ta!”.
698 Edit: PhongBeta: Pracell************************Sắc trời màu xanh mênh mông như đại dương, một màu xanh thuần túy mang theo sự rộng lớn, bao la và cảm giác dịu nhẹ vô cùng.
699 Gió thu thổi qua thảm cỏ, vang lên những tiếng sàn sạt hoang vu. Trời xanh mây trắng, chiến trường bên này đã vào thời khắc mấu chốt. Giương mắt, nhìn phương hướng Độc Cô Dạ biến mất, Âu Dương Vu Phi khẽ nhíu mày.
700 Edit: PhongBeta: Pracell*********************Quay đầu nhìn lại, tầng tầng lớp lớp binh mã đang xông tới, mãnh liệt như cây cối sau mưa, mạnh mẽ như lửa cháy đồng cỏ.