741 Gió thu sắc bén, hai sắc thái đen và trắng tương phản, cực kỳ rõ ràng. Lưu Nguyệt đang định nhảy xuống đuổi theo Nạp Lan Thủy, hai con ngươi trong nháy mắt nở lớn.
742 Lời này vừa nói ra, ánh mắt mọi người lập tức đều bắn về phía Thánh Tế Sư. Bao gồm đám người Lưu Nguyệt, Hiên Viên Triệt, Độc Cô Dạ đã đứng chung một chỗ.
743 Gió thu nổi lên, cành cây xào xạc. Sự âm hàn nơi đây khiến cho người ta lạnh thấu xương. Nắng vàng chuyển động, ánh mặt trời bao phủ muôn trùng. Nhưng sự lạnh lẽo nơi này lại làm cho người ta cảm giác như đang chôn mình trong hàn băng vạn năm.
744 Lợi kiếm lên cao, nhanh như sấm chớp. Trưởng tộc Âu Dương một lòng muốn chết, ra tay không chút ngần ngừ. Âu Dương Vu Phi đứng đối diện hắn thấy vậy, không khỏi hoảng hốt.
745 Để gây dựng một thế lực ngàn năm không phải chuyện dễ. Thế nhưng phá hủy nó, lại chỉ cần thời gian của một cái chớp mắt mà thôi. Đây, là phá hủy hoàn toàn, hay là một cơ hội sống lại từ đầu? Có lẽ.
746 Lại là một năm mưa thuận gió hòa. Trời nhẹ thoảng mây, nét ít mơ hồ. Màn không xanh ngắt phủ lên cảnh đẹp thời thịnh thế. Búp sen nõn nà tựa bích ngọc bung nở vẻ đẹp tuyệt vời, mùi hương thơm ngát nhè nhẹ bay theo làn gió hạ lan tỏa khắp chốn đất trời, riết lấy ong bay và bướm lượn, thanh cao khiết quý và ưu mỹ vạn phần.
747 Thời gian trôi nhanh như thoi đưa, đảo mắt một cái đã qua ba năm. Thiên Thần dưới sự thống trị của Hiên Viên Triệt và Đế hậu Lưu Nguyệt, khắp nơi là cảnh ca múa mừng thái bình, đồng lúa không bóng côn trùng.
748 Trời quang mây đãng, chim hót líu lo, muôn hoa khoe sắc, đúng là một bầu không khí khiến cho người khác thoải mái, dễ chịu. Chỉ đáng tiếc không bao gồm hai người này.
749 Trời xanh mây bay, một màu xanh lam thật dịu mắt. Hoàng cung Thiên Thần. “Bị bỏ bao mang đi rồi. ” Lưu Nguyệt hai tay ôm ngực nhìn Đỗ Thập Nhất, nhàn nhạt nói một tiếng.
750 Tay nắm chặt tay, một đám tiểu hài tử đang vô cùng sợ hãi run rẩy, đi xuyên qua đám người và lửa trại, đứng trước mặt nữ tử mặc hồng sam xinh đẹp đang nằm nghiêng trên đài đá.
751 Lửa trại hừng hực, bộ lạc thần bí. Mấy ngày sau, Hoàng cung Thiên Thần. “Bộ lạc ăn thịt người?” Hiên Viên Triệt nhìn tin tức bồ câu đưa đến trong tay, mày nhíu lại, có chút kinh ngạc.
752 Gió thổi ấm áp, lá xanh đung đưa. Trăng treo lẳng lặng trên cao, ánh sao lấp lánh. Nhưng trong đêm yên tĩnh này, đột nhiên một tiếng thét chói tai vang lên, phá vỡ màn đêm yên tĩnh của bộ lạc.
753 “Ca ca…”Hiên Viên Ngọc thấy Hiên Viên Huyền được nữ nhân xinh đẹp kéo lại, rơi xuống bên chân hai người, vội vã nhào đến ôm lấy. Vừa không ngừng kêu ca ca.
754 Quyền lực thay đổi, có nghĩa là sẽ có một nhóm người thất thế và một nhóm người khác nổi lên. Trong tình huống như vậy thì có mấy nhà là vui vẻ, vài nhà khác lại đau buồn.
755 “Chết rồi. ”Thứ hiện lên đầu tiên trong đầu Hiên Viên Huyền và Hiên Viên Ngọc đó là hai chữ này. Ngàn tính vạn tính, lại thiếu sót một điểm này. Bọn chúng xong đời rồi.
756 Quá cường đại, quá mạnh mẽ rồi. Vân Triệu, Ma Yết khuôn mặt bắt đầu giật giật, hơi thở bắt đầu hỗn loạn, nếu không phải còn nhớ bản thân là đang rình rập xem diễn, sợ rằng lập tức cười to thành tiếng rồi.
757 Hoa đào tháng ba nở khắp thiên hạ. Gió xuân phất phơ cành liễu, mây trắng muôn hình vạn trạng. Cảng biển Đông hải Thiên Thần, một con thuyền đang dập dềnh trên biển xuôi dòng đi đến phương Bắc.
758 Trăng thanh gió mát, tiếng sóng rì rào trên biển. Nhờ có chiêu độc lần này của Hiên Viên Huyền và Hiên Viên Ngọc. Cô gái hồng y không biết là vì xấu hổ hay là có suy nghĩ gì khác, mà cả đoạn đường cũng không thấy xuất hiện nữa, giống như biến mất khỏi con thuyền này vậy.
759 Những cánh hải âu bay lượn, gió biển cuốn lên cơn sóng bạc. Trời trong xanh biển ngát xanh, quả mĩ miều không lời tả xiết. Giữa không gian đẹp tuyệt vời như vậy, Hiên Viên Triệt tay không tấc sắt đang quần ẩu với một chú cá mập trắng to đùng!! Tuy nhiên, thật đáng tiếc, hắn đang rơi vào trạng thái thẹn quá hóa giận bởi vì em cá mập vẫn chẳng xi nhê gì!╮(╯▽╰)╭ Cá mập vừa quẫy mình vài cái, Hiên Viên Triệt đã bị bỏ lại đằng sau, hắn làm cách nào cũng không đuổi kịp.
760 Ánh mặt trời sáng sủa chiếu rọi mọi vật, thật trong lành, thật rõ ràng. Giữa biển người tấp nập có một vòng tròn trống trải, hai đứa bé hai người lớn đứng thẳng ở nơi đó, dưới ánh sáng rực rỡ này như thể cao vút lên hết thảy.